Cuộc Sống Của Tôi

Sáng hôm sau, tôi đến địa điểm tuyển chọn. Đang đi giữa đường thì tôi va ngay vao một thân hình to lớn.Ôi thế là tất cả tài liệu của tôi bay tung tóe hết. Anh ta liền cúi xuống nhặt lên cho tôi. Lúc này tôi mới để ý, anh chàng này không phải là... Thế Huân sao! Tuy đã bịt mặt nhưng đôi mắt đó không thể lẫn đi vào đâu được, đó chắc chắn là anh Huân rồi.Đang suy nghĩ mông lung thì anh ấy đã đi rồi, bước đi như chúng ta chưa từng quen biết nhau.Nghĩ đến đó thôi là tim tôi lại thắt lại, cũng phải thôi anh giờ là một super star còn tôi chỉ là một con nhóc bình thường.
Tôi cứ ôm cái bộ mặt buồn bã thế mà bước đi.Và thế là lại va vào một bóng dáng to lớn khác. Nhưng cách ứng xử của anh ta lại khác hoàn toàn khác. Anh ta quay lại mắng té tát vào mặt tôi:''Cái đồ óc bã đậu kia, mắt cô để đi đâu thế hả!Cô làm bẩn hết đồ của tôi rồi, làm sao bây giờ?''
Tôi cũng không kém gì, quát lại: '' Anh mới là đồ óc bã đậu ấy!Sao thấy vậy mà tránh đi. Hừ.....''Thế là một cuộc cãi vã nổ ra. Cho đến khi một người hét lên:'' Ôi!Kia không phải là ca sĩ Đình Phong đó sao mọi người ơi!"Rồi anh ta liền trùm đầu lại chạy đi nhưng vẫn để lại cho tôi một câu: "Cô sẽ không yên với tôi đâu!!!''

...30 phút sau, tôi có mặt trước phòng dự thi.Tim tôi cứ đập thình thịch. Có biết bao nhiêu là tài năng đến đây dự thi, không biết mình có được chọn không.
''Hạ Băng Di''Cô thư kí đọc to tên tôi
''Vâng''Tôi đáp lại

Tôi bắt đầu trình bày bài hát của mình với cây ghita. Cả căn phòng như hòa trong giọng hát của tôi.
Và nó không hề biết rằng, có một người theo dõi nó từ lúc đó đến giờ-Đình Phong!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận