Cuộc Sống Biến Thái Của Hủ Nam
Cho dù là như vậy như vậy, ta sao có thể đáp ứng củng một người vô sỉ như hắn giao du thử.
Cũng bởi vì hắn hưng phấn nên môi ta mới bị giảo phá… T^T (cắn rách…chà ⊸_⊸) và cứ như vậy, ta bị chở tới nhà của người nào đó rất vô sỉ
Rất lớn…rõ ràng là một gia đình rất giàu! Kết quả là ta bị dẫn vào đại môn nhà hắn, kết quả là ta gặp được ba mẹ thấu tình đạt lý trong truyền thuyết. Kết quả là ta rất thông minh cúi mình vái chào nói rằng: “Bá phụ bá mẫu hảo ~”
Không nghĩ tới bá phụ bá mẫu bề ngoài nhìn thành thục không hề để lộ biểu tình chỉ nhìn ta gật đầu mỉm cười.
Thế nhưng vì sao vẻ ngoài thấy được rất thành thục, ổn trọng bá mẫu hoạt lực (sức sống) lại bắn ra tứ phía như vậy niết! Người xông lên ôm lấy ta, ghìm chặt đến nỗi ta thiếu chút nữa tắt thở, lúc ấy hai mắt ta trợn trắng, chuẩn bị buông tay lìa đời.
Cũng may Thịnh Hi ca ca kịp thời đem ta từ chỗ bá mẫu giật lại, bằng không ta thực sự sẽ chết niết~~ Thịnh Hi ca ca ôm thắt lưng ta, giúp thuận khí mà ta tựa vào ngực hắn như chim nhỏ bám người~~
Bá mẫu vẻ mặt đủ loại màu sắc nhìn chằm chằm ta, đối với Thịnh Hi ca ca gật đầu hài lòng” Ân ân~ không tệ không tệ~ nhi tử ánh mắt không tệ a~ ai nha~~~ nột, nhi tử a, hay là ngươi lấy hắn đi a~”
“Bá mẫu! ta vốn là nam!”
“Ta biết a~”
“Vậy vậy vậy…”
” Chúng ta không hề gì, chỉ cần nhi tử thích, cái gì cũng tốt niết~”
…Thật TMD (khỏi giải thích nhá~) thấu tình đạt lý.
“Bất quá… vì sao ngươi mặc nữ phục?”
“~! @#¥%... &*()*&... %¥#” ách… ta thế nào đã quên. kết quả là ta đem ánh mắt cầu cứu ném đến Thịnh Hi ca ca. Thịnh Hi ca ca ung dung bình thản, gật đầu đắc ý
“Mẹ, ngươi cũng biết ta hôm nay có hẹn, mà Nhược Nhược của ta (ò-ó nhanh ế~!)~ rõ ràng mặc nữ phục rất khả ái nha~” Nói xong còn không quên quay về phía ta lộ ra một nụ cười đặc biệt sáng lạn, đặc biệt… biến thái
“Ta lúc nào thành của ngươi rồi?!”
“Hả?! Ngươi muốn nuốt lời sao? Hôm nay ngươi đã đáp ứng giao du với ta!” Thịnh Hi ca ca lộ ra biểu tình kinh ngạc, lo lắng, lo lắng nhìn ta, đem ta ôm càng chặt
“Đó là thử giao du!”
“Hắc hắc” Người nào đó biểu tình lo lắng bay mất thay vào đó là một loại tự tin “Ta dám cam đoan: ngươi cuối cùng nhất định là của ta! nhất định là của ta!!”
Ta dám phát thệ ta hiện tại khẳng định là vẻ mặt sùng bái (cái giống gì đây anh ō_ō)
Anh hùng a~! Trong lúc ta hai mắt bốc lên tâm tình nhìn chăm chú Thịnh Hi ca ca, Thịnh Hi ca ca nói với mẹ hắn:
“Mẹ, hôm nay ni, Nhược Nhược muốn ở lại đây, cho nên ni hắn ngủ chung với ta! Nếu ngươi không còn chuyện gì, vậy ta trước mang Nhược Nhược đi nghỉ? OK?”
“OK! OK! nhi tử, lão mẹ luôn ủng hộ ngươi a!” Bá mẫu tăng thêm hăng hái cho Thịnh Hi ca ca
“Đương nhiên phải vậy!” Thịnh Hi ca ca lần nữa ôm lấy ta đi lên lầu
Ai… làm sao lại ôm nữa! Ta cũng không phải người tàn tật đâu! Người nào đó rất nhanh ôm ta vào phòng đặt trên chiếc giường K-size (king size~ rất lớn nha!!) của hắn lại khom người nói với ta
“Nhược Nhược a~ hôm nay ngươi muốn ngủ ở chỗ này không?”
“… Không phải bị ngươi ép ở lại rồi sao”
“Ân~ vậy là tốt rồi” Thịnh Hi ca ca thỏa mãn cười, nhấc thân dậy đưa lưng về phía ta, bắt đầu tự mình thoát y phục. Thoát hết áo rồi thoát quần, thoát hết quần lại thoát vớ, cuối cùng chỉ còn lại cái khố. Rút cục ta ở đằng sau thưởng thức màn ” Thoát y xuất sắc” chân thực này, nội tâm nhiệt huyết sôi trào a!
Thiếu chút nữa chảy máu mũi~OH~~ vóc người rất được nha~ Thịnh Hi ca ca xoay người nói với ta:
“Nhược Nhược~ muốn cùng nhau tắm không?”
Ta đang rất chuyên tâm đi cho nên giật mình. Nghe thấy câu hỏi ta theo bản năng gật đầu
“Hảo oa, hảo oa!!!!!!!!!!! =v=”
Sau khi nói ra mới ân hận bởi vì ta thấy người nào đó nhãn thần có loại chờ mong.
“Ô… Ngươi không được nghĩ bậy a~ Ta chỉ muốn nhìn một chút vóc người thật tốt của ngươi thôi a~ nhìn cái mông nhỏ của ngươi, nhìn cúc hoa của ngươi, thuận tiện nhìn hoàng qua (dưa chuột vàng = tiểu đệ đệ…Nhược nhi ngươi còn nghĩ bậy hơn ý)…” Kết quà trong lúc ta đang kêu gào, ma trảo của người nào đó đã duỗi sang lưu loát cởi toàn bộ y phục của ta, sau đó sau đó đem khố của mình cởi ra luôn!
Ta rất vui mừng chỉ đáp ứng “thử nghiệm giao du” nếu không ta sẽ bị cái này làm cho chết ( cái này= tiểu đệ đệ lun nhá~) =v=
Ta thật là thông minh, thế nhưng…hảo lạnh…đưa ta y phục~ Ta chỉ cảm thấy hảo ngại ngùng… chuyện này trước đây chưa từng xảy ra, trái lại hắn tùy tiện đứng trước mặt ta. Ánh mắt của Thịnh Hi ca ca trên người ta quét tới quét lui, cuối cùng mới hài lòng nói:
“Ân~ không tệ, không tệ~có thể xưng là cực phẩm a~”
Gì? Gì cực phẩm? Đại não ta còn chưa phản lại đã bị ôm lấy hướng hà tắm đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...