Đôi môi mềm mại bị phủ kín, đôi mắt cô lờ mờ chẳng thể hiểu được tình hình gì đang diễn ra
Đến khi cảm nhận được c.ôn thịt to nóng đang cọ xát ở giữa mông mình, không chút tiết tháo dần chui vào thì Kiều Uyển Nhi mới ngộ ra được
Thì ra hắn vẫn chưa chính thức buông tha cho cô, chỉ là để cho cô nghỉ ngơi một chút, lấy lại sức lực rồi mới tiếp tục công thành chiếm đất
Lục Nghiên Dương gục đầu lên vai cô, mở miệng gặm cắn. Kiều Uyển Nhi cũng chẳng biết có phải hắn cầm tinh con chó hay không, sao cứ xem cô như miếng xương mà nhai vậy
Bàn tay hắn mang theo nhiệt độ nóng bỏng, dính đầy xà phòng tơn bóng mơn trớn không ngừng trên từng thớ thịt của cô
Âm thanh bì bõm của sóng nước hoà vào cùng tiếng rên rỉ của cô
Mặc kệ nước tràn ra ngoài, hắn vẫn cứ hăng say
Dưới áp lực nước, Lục Nghiên Dương chuyển động có chút khó khăn, còn cô thì chẳng còn sức mà làm theo hắn. Nhưng cái nơi to lớn kia đâm vào, mỗi lần chui vào bên trong hang động, cô lại hít thở không thông
Hắn mạnh mẽ giữ lấy từng chút ngọt ngào của cô, trong làn nước ấm giữa hai chân vẫn lưu lại ướt át khá mắc cỡ, mà da thịt phơi bày ra ngoài lộ từng vết đỏ như quả dâu chín mọng, lần nữa chứng minh người đàn ông yêu cô như thế nào
“Á...” Càng ép mình đừng nghĩ, đầu óc càng đối nghịch với cô, từng cảnh kích thích quấn quýt dữ dội hiện lên rõ ràng, làm hại khuôn mặt Kiều Uyển Nhi đỏ bừng giống như trái cà chua chín mọng
Hắn ở bên tai, liên tục phả hơi thở nóng bỏng cùng với âm thanh khàn đặc tựa loài dã thú, khi dịu dàng, khi cuồng nhiệt. Giống như hành động vờn con mồi trước khi ăn thịt
À, mà hắn đã ăn cô rồi còn đâu?
Hắn ngậm lấy vành tai cô, mút nhẹ, đầu lưỡi dài nóng bỏng lại ướt át vươn ra, trượt xuống cổ nhiệt tình yêu thương
Đến khi đạt đến giới hạn, lập tức phóng thích cái thứ chất lỏng màu trắng đục kia vào bên trong cô
Kiều Uyển Nhi không còn sức, lại lần nữa đạt đến cao trào, lần nữa gục ngã
Lục Nghiên Dương thở hổn hển, vẫn còn ôm lấy cô. Nhìn thấy vợ mình yếu ớt thiếp đi, hắn không nhịn được mà đặt lên trán cô nụ hôn
Động tác dịu dàng, khác hẳn với sự thô lỗ khi nãy, nhưng gương mặt hắn lại hiện lên vẻ đau khổ
Dường như chỉ có khoảnh khắc này, hắn mới hoàn toàn có được cô. Sự bất an nhanh chóng kết thúc, cũng nhanh chóng trỗi dậy
Hắn sợ một ngày, cô sẽ rời xa mình. Sợ bản thân dù có cố gắng đối xử tốt thế nào cô cũng sẽ vô tâm phớt lờ
Sợ tình cảm của cô sẽ đặt ở trên người đàn ông khác
Sợ mẹ mình vẫn cứ tiếp tục quấy rầy
Người đàn ông to lớn với nội tâm yếu ớt này, nếu cô đọc được suy nghĩ trong lòng hắn thì chắc sẽ tặng cho hắn một cú đấm thật to
Nhưng Lục Nghiên Dương không định sẽ chìm trong lo lắng này đến cuối đời. Hắn đang dần thay đổi
********
Hôm sau khi tỉnh lại, nhìn đồng hồ thì mới thấy đã hơn 10 giờ trưa. Cô giật mình, thầm nghĩ không ổn
Nhưng rất nhanh liền nhớ ra, hôm nay là cuối tuần, bàn tay đặt lên ngực trấn an, may thật, cứ ngỡ trễ làm rồi
Rồi hạ tầm mắt xuống, nhìn thấy cơ thể trần truồng chẳng có lấy một mảnh vải che thân, ngang hông còn có một bàn tay nặng như giò heo đang đặt ở trên
Gương mặt xinh đẹp liền lộ ra vài đường hắc tuyến
Nghĩ đến đêm hôm qua, cô còn mơ thấy cảnh tượng kinh dị. Trong mơ, Kiều Uyển Nhi thấy cái móng giò mà mình hay ăn đang không ngừng khóc lóc rồi đuổi theo cô, còn nói với cô rằng
“ Ăn tôi đi, tôi rất thơm ngon và … ngấy~”
Suốt dọc đường đuổi theo cô, nó còn không ngừng phóng đại, làm cho Kiều Uyển Nhi sợ hãi chạy trối chết. Rồi nó đuỏi kịp, đè lên người, khiến cho cô không tài nào thở được, muốn kêu gọi sự giúp đỡ nhưng cổ họng bị nghẹn, không thể phát ra âm thanh
Sau đó, cô tỉnh lại
Nhìn thấy cánh tay màu đồng của Lục Nghiên Dương đang đặt trên người mình, Kiều Uyển Nhi nhăn mặt
“ …….”
Cô nhẹ nhàng dùng bàn tay nhỏ của mình nhấc cái móng giò đang đè nặng ngang hông của mình lên. Thực tình muốn ném nó qua một bên, nhưng lo là người đàn ông sẽ bị đánh thức. Không còn cách nào, chỉ có thể nhẫn nhịn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...