Kiều Uyển Nhi dùng bữa xong không dám chậm trễ mà nhanh chóng trở về phòng làm việc. Khi đang đứng ở cửa thang máy thì nghe thấy có tiếng nói từ phía sau
“ Này”
Xoay người, nhìn thấy một cô gái tuy ăn vận không hở hang nhưng lại quyến rũ lạ thường, trong lòng cô có chút xuýt xoa
Mái tóc uốn lượn gợn sóng khiến cho cô ấy tôn lên vẻ xinh đẹp, tay khoanh trước ngực, ánh mắt hướng về phía Kiều Uyển Nhi, lên giọng
“ Cô chính là Kiều Uyển Nhi?”
Uyển Nhi xoay người nhìn cô ấy một lúc, cái giọng điệu khó ưa này là sao đây?
Nghe xong thực sự không muốn trả lời
Cô cũng không hiền lành mà bắt bẻ
“ trức khi muốn biết tên một ai đó không phải cô nên giới thiệu về bản thân hay sao?”
Cô ta cười, đưa ngón tay lên xoắn xoắn lọn tóc rồi tự tin lên tiếng
“ Tôi, chính là người yêu của Lục Nghiên Dương”
“ Ồ, nếu cô tìm thì anh ta đang ở trong phòng làm việc. Tôi giúp thông báo một tiếng nhé?”
“ Ai cần cô nhiều chuyện? Tôi muốn thì tự khắc sẽ vào, cần cô ở đây mà … ặc ~”
Còn chưa nói xong câu đã bị một tập văn kiện dày gõ lên đầu, kèm theo âm thanh có phần bực tức
“ Con nhóc này, quậy đủ chưa?”
Kiều Uyển Nhi đứng đó nhìn Hạ Đông Quân và cô gái kia, ngơ ngác chẳng hiểu gì thì anh đã lên tiếng
“ Kiều tiểu thư, xin lỗi nha. Con nhóc này nó rất mê các trò chơi nhập vai chứ không phải như nó nói đâu”
“ Anh đừng có gõ đầu em!”
“ Đã có chồng con rồi mà còn làm cái trò này, em không biết xấu hổ hay sao hả, Hạ Liên Tâm?”
“ Xấu hổ gì chứ, chẳng qua chỉ muốn diễn như trong các bộ phim truyền hình thôi”
Hạ Đông Quân hướng mắt về phía Kiều Uyển Nhi, có chút bối rối
“ Em họ của tôi tính tình có hơi ấu trĩ, cô thông cảm nhé”
“ Anh mới ấu trĩ đó. Em đây đã có chồng con đuề huề, kẻ vừa mới bị đá như anh nói em ấu trĩ mà không biết ngượng à?”
Kiều Uyển Nhi ngơ ngác rồi nói - “ Vậy … cô có muốn gặp Lục Nghiên Dương không, tôi thông báo giúp nhé?”
“ Chỉ là đùa thôi” - Hạ Liên Tâm nhìn cô rồi cười rạng rỡ
“ Hôm nào cũng thấy cô ngồi ở nhà ăn một mình cho nên muốn đến làm quen thôi. Chào cô, tôi là Hạ Liên Tâm, hân hạnh gặp mặt”
Nghe thấy đối phương thân thiện giới thiệu, cô cũng vui vẻ mà đáp lời
“ Tôi là Kiều Uyển Nhi”
Lúc nãy không quan sát kỹ lưỡng, bây giờ nhìn lại thì cô ấy hình như là thiên kim của nhà họ Hạ
Kiều Uyển Nhi có chút thắc mắc, không nhịn được liền nhanh chóng hỏi
“ Nhưng mà … không nhớ nhầm thì cô đang làm việc ở tập đoàn của gia tộc Thượng Quan …”
Nghe hỏi đến, Hạ Liên Tâm thở dài
“ Vốn là như thế, nhưng mà làm chung một nơi, sau đó còn phải về nhà với chống …”
“ Như vậy không phải tốt hay sao? Nghe nói là chồng cô rất yêu chiều cô còn gì”
Hạ Liên Tâm lại càng thêm thở dài - “ Chính vì anh ấy cứ bám dính suốt nên tôi mới phải xin sang nơi khác làm việc”
“ Tôi không hiểu cho lắm”
Hạ Liên Tâm đặt tay lên vai cô rồi vỗ vỗ, cô ấy có chút dè chừng đối với Hạ Đông Quân nên thì thầm bên tai cô
“ Nhìn thế thôi nhưng tôi đã làm bà mẹ của 4 đứa con rồi. Nếu còn không tách nhau ra thì không khéo tôi sinh cả một đội bóng mất”
Kiều Uyển Nhi nghe xong, nóng cả mặt. Không phải chứ, chuyện tế nhị này cũng nói cho cô nghe …
Alex thấy em họ của mình cứ quấn lấy Kiều Uyển Nhi, dường như không có ý định để cô đi làm việc liền nhanh chóng hối thúc
“ Em đừng có náo loạn nữa, vào giừo làm việc rồi đó”
Hạ Liên Tâm tặc lười - “ Chúng ta trao đổi phương thức liên lạc đi, hôm nào rãnh sẽ cùng nhau đi dạo phố”
“ Ừm”
Đối với người không có bạn như KIều Uyển Nhi, việc này đúng là tốt đẹp đến mức bất ngờ
Sau khi đã trao đổi xong, cô trở về phòng làm việc. Phải mất một khoảng thời gian không nhỏ mới lấy hết can đam gõ cửa phòng tổng giám đốc rồi bước vào
Lục Nghiên Dương đang giải quyết công việc, tuy không có gì khó khăn nhưng không dễ dàng tập trung được. Chắc là do không có tên lắm mồm Hja Đông Quân đứng bên cạnh huyên thuyên nên có chút không quen
Nhìn thấy cô, hắn ngừng gõ bàn phím máy tính. Nhìn vào màn hình với cường độ ánh sáng cao khiến mắt có chút mỏi. Hắn tựa lưng vào ghế, xoa xoa giữa chân mày
Phải gọi cho Alex vào đây để công viẹc nhanh chóng được giải quyết thôi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...