Lý Uyên hoàn toàn nghĩ người đàn ông này chính là trai bao, dù sao gương mặt đẹp và cách hắn ta chủ động tìm kiếm ‘khách hàng’ đúng là rất thành thạo.
Cô có chút bẽn lẽn, bàn tay của người đàn ông đã không kiêng kỵ mà luồng vào trong áo, sờ mó cái eo thon thả.
Lý Uyên biết giờ nếu ngăn cản hắn thì có hơi dư thừa, vì hắn tuyệt đối sẽ không buông bỏ, tay cô đặt ở bắp vai vạm vỡ của người đàn ông, nó thực sự to lớn, lại rất rắn rỏi.
Ngập ngừng một lúc cô liền lên tiếng:
“ Chắc là … đã vào nghề được rất lâu rồi”.
Hắn cười, cảm thấy cô thực sự tin chắc hắn là trai bao rồi, nếu như bào chữa bảo không phải thì cô có tin không?
Hoặc nếu tin, thì hắn sẽ phải giải thích cho cô hắn là ai.
Tình một đêm thôi, dù sao thì sau này cũng không gặp lại, cần gì phức tạp?
Hơn nữa …
Khoé miệng người đàn ông câu lên, có chút ma mị và nguy hiểm.
Chơi với cô như thế này, kích thích hơn nhiều.
“ Từ năm 18 tuổi tôi đã phải bán thân rồi, từ đó đến nay cũng được 8 năm”.
Lý Uyên cảm thán:
“ Thảo nào … lại điêu luyện như vậy”.
Hắn cúi người, cắn lấy vành tai cô, hơi thở nóng bỏng phả vào má và cổ khiến cho máu huyết cô chảy nhanh đến mức tim đập mạnh.
“ Ưm … khách hàng của anh … có cho thêm tiền tuýp … nếu làm tốt không?”.
Chân mày hắn khẽ nhếch, đầu lưỡi vươn dài li.
ếm láp chiếc cổ mảnh khảnh.
Bàn tay thoăn thoắt cởi bỏ chiếc váy vướng víu của cô gái, hắn nén cười rồi vờ buồn tủi:
“ Thường thì dù có được thuỏng thì bên môi giới cũng sẽ cướp mất”.
“ Ưm~”- Lý Uyên bị các thao tác của hắn làm mất kiểm soát, khẽ rên thành tiếng.
Chẳng hiểu vì sao khi nghe hết câu cô liền đẩy hắn ra.
Người đàn ông có chút lơ ngơ vì chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Chẳng lẽ do hắn làm quá lố, cô phát hiện ra gì đó rồi?
Cô gái lấy điện thoại từ trong túi xách ra, ấn ấn gì đó.
Hắn đứng yên, quan sát.
Khoảng cách của hai người quả thực rất thân mật.
.
Cô bị đẩy lùi về góc tường, tựa lưng vào đó, người đàn ông thì đứng ngay trước mắt.
Từ trên cao nhìn xuống, cô giống như một con thú ăn cỏ bé nhỏ sắp bị sư tử nuốt chửng.
Nhưng dòng họ nhà mèo này, có thói quen trước khi ăn thịt con vật săn được sẽ đùa bỡn để cho con mồi kiệt sức.
Hắn quan sát, cô đúng là một người phụ nữ khác biệt so với những người hắn đã từng qua đêm.
Lý Uyên đột ngột ngẩng đầu, gương mặt cô đầy vẻ chính trực, tuy có chút ửng hồng vì nụ hôn sâu khi nãy nhưng lại làm cho hắn khơi lên hứng thú.
“ Anh đọc cho tôi số tài khoản đi, tôi … tôi chuyển tiền, không ai cướp được”.
Cũng may cô có đến hai chiếc điện thoại.
“ ….
.
”.
Sâu trong đáy mắt người đàn ông dấy lên d.
ục vọng tham lam, hắn có thể cảm giác được tim hắn run lên vì phấn khích.
Hắn kéo cô đến bên giường, từng món trên người cô đều bị hắn lột sạch sẽ.
Cô gái bị đẩy ngã xuống giường, đang muốn đứng lên thì bị người đàn ông đè cho nằm sấp lại.
Hắn di chuyển lưu loát trên cái lưng trơn bóng của cô bằng chính cái lưỡi linh hoạt.
“ Ưm … anh … anh chờ đã~”.
Giọng cô nỉ non, rõ ràng ra câu mệnh lệnh nhưng chẳng hiểu sao qua cái miệng nhỏ kia lại giống như đang van xin.
Hắn ra sức bóp lấy cặp mông tròn mịn, giọng nói trầm ấm mang chút lửa vang lên:
“ Tôi sẽ đọc số tài khoản cho cô, cố mà cảm nhận”.
“ Hả … là sao chứ … ưm~”.
Còn chưa hiểu chuyện gì thì hắn đã quét đầu lưỡi ở trên lưng cô.
Cái tên này, không phải hắn ‘đọc’ theo cái cách này đó chứ?
“Ưm”.
Cô nắm chặt drap giường, cố gắng cảm nhận con số hắn đang ‘đọc’ trên lưng mình.
“ Sao rồi? Đã biết được con số nào chưa?”.
“ Ưm~ không”.
Môi hắn nhếch lên, tiếp tục ‘đọc’ cho cô nghe và hết sức tán dương sự thông minh này:
“ Giỏi lắm, cô đúng là khách hàng sáng dạ”.
“ A~ n…năm …”.
“ Chính xác”.
“ XX”.
“XXXX”.
…….
Cho đến khi đọc xong và Lý Uyên cũng đã vất vả nhập nó vào điện thoại, cô gần như kiệt sức.
Còn đang định nhập số tiền định chuyển đi thì người đàn ông đã cướp lấy cái điện thoại rồi để lên bàn.
“ A, tôi còn chưa chuyển … ưm~”.
Hắn nắm lấy cằm cô, ép xoay sang một bên rồi áp môi bá đạo chiếm lấy.
Cô thở không ra hơi rồi nha, nếu còn không hít thở thì cô chết mất.
Cái tên trai bao bá đạo này!!!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...