Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa
Sau khi dùng xong bữa cơm, nét mặt của Lục lão phu nhân có chút trầm xuống.
Bà hướng mắt về phía Kiều Uyển Nhi nhưng giọng lại nói với cháu trai của mình
“ Nghiên Dương, bà có chút chuyện riêng cần nói với vợ con”
Lục Nghiên Dương ngẫm nghĩ trong giây lát, sau đó liền nói
“ Cháu sẽ kêu người chuẩn bị trà, đem ra ngoài vườn”
Tào Cẩm Hoa cười - “ Vậy nhờ cháu rồi”
Kiều Uyển Nhi tinh ý nhận ra mọi chuyện, cô tiến đến đẩy xe lăn giúp bà
Họ cùng nhau đi đến sau vườn, cảnh sắc nơi này mát mẻ khiến cho lòng người thanh tịnh.
Quả nhiên thích hợp với người không màn thế sự như lão phu nhân
Kiều Uyển Nhi lấy chiếc chăn nhỏ đắp lên chân Tào Cẩm Hoa, chu đáo nói
“ Gió có hơi lạnh …”
“ Bà già này nghĩ mãi cũng không biết rốt cuộc tại sao Nghiên Dương lại đồng ý hôn sự trong khi nhà họ Kiều đã phá sản, có thể giúp ta lý giải hay không?”1
Còn chưa nói hết câu đã bị chen lời, mà những câu nói này chạm đúng nỗi đau của Kiều Uyển Nhi.
Cô trầm mặt, bàn tay đang đắp chiếc chăn cứng ngắt, lát sau cũng nhẹ nhàng thu nó về
Cô đứng sau lưng lão phu nhân, cả hai người chẳng ai thấy được biểu cảm của đối phương.
Nhờ vậy mà Kiều Uyển Nhi cũng có chút nào đỡ căng thẳng
Cô đứng trước mặt những người có ý công kích, luôn bày ra bộ dạng tôi không dễ bắt nạt’ mà đối phó, chẳng sợ hãi hay nhún nhường.
Nhưng đối diện với Lục lão phu nhân lại chẳng thể nào xù lông lên được
Vì từ nãy đến giờ, giọng nói cảu bà luôn ôn hoà, không có ý gì là mỉa mai hay đe doạ.
Chỉ đơn giản là tò mò muốn biết lý do mà thôi
Nhưng điều mà bà hỏi cũng chính là khúc mắc trong lòng cô, Kiều Uyển Nhi không biết trả lời thế nào
Không nghe được câu trả lời từ cô, bà cũng không tức giận, chỉ chậm rãi hỏi một câu đầy ẩn ý
“ Có biết tại sao nhện goá phụ đen lại được con người gọi bằng cái tên đó hay không?”
“ Vì không có chồng … ạ?” - Kiều Uyển Nhi nói bằng một giọng lấp lửng, cô không hay tìm hiểu về động vật, côn trùng càng không vì cô rất sợ chúng.
Đặc biệt là những loài có lông và kích cỡ lớn
Tào Cẩm Hoa tiếp lời -“ Vì nhện cái sau khi giao phối sẽ ăn thịt bạn tình để hấp thụ chất dinh dưỡng.
Thế giới loài vật vốn khắc nghiệt như vậy, muốn sinh tồn thì bắt buộc phải tàn nhẫn”
Kiều Uyển Nhi ngẫm nghĩ, có ý tứ sâu xa gì khi kể cho cô nghe câu chuyện này?
Lục lão phu nhân lại nói thêm - “ Con người suy cho cùng cũng là động vật …
… ta không biết hai đứa kết hôn là vì lý do gì, dù không yêu nhau thì bà già này cũng không nhún tay vào.
Chỉ cần tôn trọng nhau, sau này dù không thể ở bên cạnh cả đời cũng không tàn độc với nửa kia là được’’
Kiều Uyển Nhi chẳng biết nên vui hay buồn, vốn dĩ khi hắn bảo đưa cô đến một nơi thì cô đã dự liệu được bản thân sẽ gặp phải tình huống không mấy vui vẻ.
Cô cũng đã chuẩn bị sẵn lời thoại khi bị công kích rồi, nhưng mà thực tế khác quá xa dự tính
“ Vốn dĩ gia đình lụng bại không thể xứng với đứa cháu trai nhà họ Lục.
Nhưng cưới con là quyết định của Nghiên Dương thì ta sẽ tôn trọng.
Vào nhà thôi”
……
Trong suốt buổi ‘trò chuyện’ đó, cô chẳng hề lên tiếng.
Trong lòng dâng lên cảm xúc khó chịu
Không phải phản đối, cũng không hẳn là chấp nhận, cứ lưng lửng thế này thực sự khiến cho người ta áp lực mà.
Ngôn Tình Hay
Lại còn lấy nhện goá phụ đen ra ẩn dụ, muốn cô không được làm bất cứ điều gì tổn hại đến hắn
Quả nhiên là rất yêu thương cháu trai
Chịu lời cảnh cáo này cũng tốt, cô chỉ cần an phận là được.
Dù sao cô cũng không có suy nghĩ sẽ làm điều gì có lợi với hắn
Không quá mặn mà gì đối với cuộc hôn nhân này, nhưng hắn thực sự là người đã giúp cô thoát khỏi vũng bùn tanh hôi và sụp lúng kia
Khi cả họ hàng và bạn bè đều quay lưng thì người chẳng có chút quan hệ nào lại chìa tay ra.
Làm điều gì cũng phải suy nghĩ đến hắn đầu tiên cũng là chuyện cô vốn dĩ nên làm
Lục Nghiên Dương ngồi ở phòng khách xem điện thoại, thấy bóng dáng vợ mình từ xa tâm trạng liền vui lên1.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...