Cuộc Hôn Nhân Trên Danh Nghĩa FULL


Hai người ngồi ở ghế sau đắm chìm vào nụ hôn đến quên mình.


Một nụ hôn không đủ, hai cũng không đủ, dường như không bao giờ thỏa mãn.


Sự đụng chạm nhẹ nhàng khi môi răng gắn bó, sự rung động mãnh liệt khi da thịt được vuốt ve, làm cho nhiệt độ ở ghế sau liên tục tăng lên.


Hormone không ngừng di chuyển, dục vọng cuồn cuộn dâng trào.


Tay Tưởng Thừa Vũ đang ôm eo Lâm Gia Thanh lại dùng thêm sức, dứt khoát kéo người ngồi lên đùi mình.


Lại hạ người xuống để cô không đụng vào nóc xe.


Hai tay anh ấn dọc theo đường sống lưng hơi lồi ra của Lâm Gia Thành.


Lâm Gia Thanh có thể cảm nhận được bàn tay anh đặt trên lưng mình càng lúc càng nóng, dù cho bàn tay đặt sau đầu nhẹ nhàng vuốt ve cố gắng làm cho cô thả lỏng.


Cô vẫn rõ ràng cảm nhận được người dưới thân đã sinh ra phản ứng sinh lý vì nụ hôn này.


Vật giữa đũng quần anh phồng lên, cấn vào chân cô.


Độ cứng kinh người.



Tưởng Thừa Vũ vừa cắn môi Lâm Gia Thanh vừa quen cửa quen nẻo vươn tay vào trong người cô.


Tay anh dọc theo eo cô trượt vào trong áo khoác nhỏ, vuốt ve chiếc váy yếm dụ dỗ anh phạm tội kia, cầm lấy ngực cô.


“Bộ này không có đồ lót sao?”

Khi năm đầu ngón tay anh cách lớp vải bắt lấy da thịt mềm mại của cô, anh hỏi.


Hai má Lâm Gia Thanh ửng hồng, dường như khó mở miệng: “Có! dán ngực.



Tưởng Thừa Vũ sửng sốt, đưa tay kéo khóa váy của cô xuống, quả nhiên nhìn thấy một miếng đệm mềm màu nude.


Đầu ngón tay anh nhẹ nhàng đẩy một góc băng dính, cẩn thận xé ra.


Trên làn da trắng nõn nổi lên một mảng ửng đỏ mà mắt thường có thể thấy được.


Anh phủ tay lên.


Lâm Gia Thanh lập tức đỏ mặt, dùng giọng như muỗi nhắc nhở: “Chú Khiêm đang ở phía trước! ”

“Anh có chừng mực.

” Tưởng Thừa Vũ vùi đầu vào vai cô khàn khàn thở ra.



Nói xong một lần nữa hôn môi cô, tách hai chân cô ra, ấn mạnh chân cô xuống nơi đã sớm nhô lên giữa háng.


Bên trong xe vô cùng yên tĩnh.


Ngoại trừ thanh âm trao đổi nước bọt thì chỉ có nhịp tim đập rộn ràng xuyên qua cơ thể truyền lại cho nhau.


Không khí yên tĩnh vẫn lưu chuyển, dục vọng giống như bào tử rải rác trong không gian hạn hẹp, lan tỏa đến mọi nơi khiến người ta đỏ cả mắt.


Tưởng Thừa Vũ ôm chặt lấy Lâm Gia Thanh, cách lớp quần chống đẩy vào phần thịt mềm giữa hai chân cô.

Anh không cởi quần áo, cứ như vậy đè chặt cô, chống vào lòng chân cô không ngừng tạo áp lực.


Chống đẩy đến khi hô hấp của cô trở nên dồn dập, gò má nổi lên tầng ửng hồng bất thường.


Lâm Gia Thanh ôm lấy cổ Tưởng Thừa Vũ.


Cúi đầu là có thể nhìn thấy cảnh tượng bầu ngực mình tràn ra giữa những kẽ ngón tay anh.

Miếng dán ngực đã sớm bị kéo xuống, lòng bàn tay thô ráp nóng bỏng của anh vuốt ve núm vú mềm mại của cô.


Không ngừng đảo quanh, liên tục dùng lòng bàn tay xoa bóp, đè ép phần thịt mềm trước ngực cô.


Môi hai người dính vào nhau, lưỡi anh vẫn còn trong miệng cô.


Cô bị hôn đến cả người tê dại mềm nhũn, đầu óc trống rỗng.


Chỉ còn lại ngón tay vô lực nắm chặt góc áo anh, theo bản năng vặn vẹo hông, không ngừng mài cái thứ bên dưới cho đến khi nó vừa cứng vừa sưng lên.


Vừa khát khao vừa khó chịu đến mất kiên nhẫn, hệt như con cá mắc cạn trên cát.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận