Cuộc Hôn Nhân Trên Danh Nghĩa FULL


Cái này thật sự quá phạm quy.

Lâm Gia Thanh mò mẫm ga giường ướt đẫm dưới thân, xấu hổ đỏ bừng hai má.

Vật khổng lồ lần lượt chạm vào nơi sâu nhất trong cô.

Cảm giác tê dại ở thắt lưng khiến cô không dùng được lực, cô run rẩy, dùng sức đẩy người phía trên ra: “Tưởng Thừa Vũ......!anh....anh chơi xấu đúng không?”

“...!Đã nói...!cho tôi thực hành...” Cô nổi giận đùng đùng chỉ trích, mở miệng lại phát hiện giọng mũi nồng đậm.

Vừa mới trải qua một lần cao trào, gò má cô vì tình dục hun đúc mà nhuộm lên một tầng phấn hồng, hệt như ráng chiều.

Đôi mắt xinh đẹp kia lại ướt át tựa như một đầm nước trong.

Bởi vì dục vọng xâm chiếm mà không ngừng dao động.

Tưởng Thừa Vũ phân tâm, sững sờ nhìn cô vài giây, bàn tay to đột nhiên rút khỏi hông cô.

Anh lui người ra, xoay người một lần nữa ngồi xuống đầu giường, bế cô khỏi giường rồi đặt cô lên đùi mình.

Cơ thể anh nóng đến lạ thường.

Trên vật thô cứng dính đầy dịch thể ướt át, cứ thế đứng thẳng giữa chân cô.

“Anh...!anh làm gì vậy?” Lâm Gia môi lưỡi khô khốc hỏi.

“Cho em ở trên đấy.” Tưởng Thừa Vũ, “Không phải em muốn ở trên sao?”

“A...” Lâm Gia Thanh nghẹn lời, có chút hối hận.

Tưởng Thừa Vũ không cho cô cơ hội, đỡ eo cô, đặt vật nam tính tràn đầy tinh lực trước chỗ ướt át của cô, đẩy thẳng vào bên trong.


Tư thế nữ trên khác với tư thế thường ngày.

Tưởng Thừa Vũ vừa nhét vào đoạn đầu, tiếng hít thở của Lâm Gia Thanh lập tức thay đổi.

Trước đây đều là thứ thô to như vậy nhét vào trong cô sao?

Ánh đèn lờ mờ làm lý trí và phán đoán lẫn lộn, Lâm Gia Thanh bắt đầu lùi bước.

“Ngồi xuống.” Tưởng Thừa Vũ trầm giọng nói...

Năm ngón tay Lâm Gia Thanh chống lên ngực anh, lắc đầu như trống bỏi.

Tưởng Thừa Vũ khẽ nhíu mày, dứt khoát nắm chặt eo cô kéo xuống ——

Cuối cùng cũng như ý nguyện vọt thẳng vào trong cơ thể cô.

Màn dạo đầu kéo dài khiến Tưởng Thừa Vũ cương cứng đến sắp nổ.

Tư thế này khiến vật nam tính đang chôn sâu trong cơ thể Lâm Gia Thanh càng thêm thẳng đứng, dữ tợn.

Lâm Gia Thanh thậm chí có thể cảm nhận được gân xanh nhảy nhót trên bề mặt đồ vật của Tưởng Thừa Vũ.

“Em tự cử động hay tôi cử động?” Trong lúc sững sờ, người phía dưới hỏi cô với giọng đè nén.

Cô hít một hơi thật sâu, nhấc mông lên thử ngậm vào nhả ra đồ vật kia, nhớ lại cảnh tượng trong phim vụng về lắc lư thắt lưng.

Nghiêng nghiêng ngã ngã, giống như đang vẽ chữ cái gì đó.

Bên trong vốn đã nhạy cảm lại vô thức siết chặt theo cử động eo, cô uốn éo để vật thô cứng chọc ngoáy khắp nơi.

Dịch thể theo động tác của cô chảy ra từng giọt, thấm ướt cơ bụng rắn chắc của anh.

Cô chỉ cử động vài cái đã run rẩy không chịu được, xụi lơ rủ xuống người anh.

Tưởng Thừa Vũ bị động tác ma sát chậm chạp của cô hành hạ, gần như mất khống chế.

Chờ cô dừng lại, anh nắm lấy cánh mông của cô, không chút do dự di chuyển.

Vòng eo mạnh mẽ có lực bắt đầu đẩy mạnh từ dưới lên trên.

Lâm Gia Thanh mới vừa buông tay nằm rũ trên người Tưởng Thừa Vũ, lại bị anh đẩy mạnh một cái, giống như bị xuyên qua.

Tư thế nữ trên khiến cho quy đầu tròn trịa của anh đâm đến nơi sâu nhất, phần đỉnh nóng rực hết chà sát lại chọc ngoáy, làm cho vách thịt của cô vừa tê dại vừa trướng đầy.

Chẳng mấy chốc, dục vọng lan tràn nhấn chìm cả người cô, cô cắn chặt đôi môi khô khốc, chịu đựng từng lần va chạm đến điên đảo thần hồn.

Quần áo chướng ngại đã bị cởi bỏ sạch sẽ.

Lâm Gia Thanh cưỡi trên người Tưởng Thừa Vũ, hai bầu ngực không ngừng nhảy lên theo động tác đâm rút của anh.

Tưởng Thừa Vũ vươn tay bắt lấy một bên trắng nõn đang rung lắc lên xuống kia.

Chỉ như vậy vẫn chưa đủ bình ổn ham muốn mãnh liệt trong anh, anh dứt khoát chống người ngồi dậy, nắm eo Lâm Gia Thanh điều chỉnh tư thế của hai người, sau đó bắt lấy bầu ngực sữa của cô, ngậm vào trong miệng.


Cánh tay anh siết chặt tấm lưng mịn màng của cô, môi lưỡi không ngừng hôn sâu trước ngực cô, dưới thân lại không chút kiêng dè đâm rút, một chút lại một chút vừa tàn nhẫn vừa thâm nhập sâu nghiền nát nơi nhạy cảm bên trong cô.

Tư thế cưỡi ngựa này làm anh tiến vào sâu hơn bình thường.

Trọng lượng toàn thân Lâm Gia Thanh đều tập trung vào vật thô trướng đang không ngừng khuếch tán trong thân thể.

Thứ đó căng phồng và nóng lên, ép chặt vào sâu trong cơ thể, mỗi lần di chuyển lại cắm vào sâu hơn, cứ thế đâm rút khiến cô vừa căng đầy vừa mềm nhũn —— dù sao cũng là cô tự chuốc lấy.

Nước mắt Lâm Gia Thanh sắp chảy ra.

Một cơn khoái cảm đánh vào đầu dây thần kinh của cô.

Cô ra sức cắn môi, thề không phát ra thanh âm mất mặt, nhưng vẫn không chịu nổi mà bật ra tiếng rên rỉ.

Thanh âm mềm mại biến đổi bất ngờ kia làm vật đang chôn vùi trong cơ thể cô lại trướng to vài phần.

Lâm Gia Thanh càng mê ly, đắm chìm trong dục vọng khôn cùng không thể tự kiềm chế.

Tiến quân thần tốc trêu đùa, tiếng va chạm ‘bạch bạch’ giữa mông và bụng không ngừng quanh quẩn trong phòng.

Dưới thân Lâm Gia Thanh bị vật khổng lồ không ngừng đánh sâu, còn đầu vú lại bị anh bú mút liên tục, đầu lưỡi không ngừng trêu chọc.

Quá nhiều khoái cảm làm cho cô căn bản không chịu nổi.

Thân thể của cô ngày càng mẫn cảm, chẳng mấy chốc đã lao đến bờ vực của sự bùng nổ.

Tưởng Thừa Vũ cảm giác được, động tác va chạm càng lúc càng nhanh.
“A...”
Chỉ trong chốc lát, theo một tiếng thét chói tai, Lâm Gia Thanh kéo căng cơ thể đạt đến cao trào.

Đường hầm ướt át càng lúc càng siết chặt, vách thịt non mềm hấp thụ nhiệt độ nóng bỏng của vật đang chôn vùi trong đó, không ngừng co giật.

Lâm Gia Thanh yếu ớt ngã vào lồng ngực rộng lớn của Tưởng Thừa Vũ, nhưng Tưởng Thừa Vũ vẫn không bỏ qua, nhân cơ hội này lại đẩy vật nam tính lên, đụng chạm làm cho cơ thể cô run rẩy không thôi.

Anh giở trò gì vậy chứ, đây căn bản không phải như cô nghĩ!

Nước mắt sinh lý không ngừng tràn ra khỏi khóe mắt, Lâm Gia Thanh cúi đầu hối hận, suýt nữa muốn bật dậy thoát khỏi thứ nỏng bỏng dưới thân.


Tưởng Thừa Vũ lại ghì chặt eo cô.

Vòng eo hẹp như báo săn của anh co rút lại, dùng sức.

Anh hơi chậm lại, nhưng vẫn mạnh mẽ đâm về phía trước, làm đến mức cô không ngừng thở dốc.

Vách thịt mềm mại của Lâm Gia Thanh buộc phải hút chặt vật thô to của Tưởng Thừa Vũ, không ngừng nuốt sâu vào trong.

Khoái cảm mãnh liệt khiến cô bủn rủn khó chịu, hai chân siết chặt đè lên eo bụng Tưởng Thừa Vũ, muốn ngăn anh dùng sức.

Động hoa vốn đã đạt cực khoái của cô không ngừng vặn vẹo, cắn chặt mút lấy lưỡi thịt bên trong.

Bây giờ còn siết chặt như vậy.

Tưởng Thừa Vũ nhất thời bị kẹp đến rên rỉ, cố gắng kéo thêm mười cái cuối cùng cũng không kiên trì được nữa, thở dốc bắn vào chỗ sâu nhất trong thân thể cô.

Tinh dịch nồng đậm theo từng đợt phóng thích.

Mặc dù cách bao cao su, Lâm Gia Thanh cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ phun trào cực nóng.

Sau một hồi lâu, vật nam tính bị bao bọc của Tưởng Thừa Vũ tạm thời mềm xuống, nhưng vẫn chôn ở bên trong, gắt gao bịt kín cửa động.

Bụng Lâm Gia Thanh vừa tê vừa trướng, chân cũng bủn rủn đến cực điểm.

Đây không phải là tư thế mới mà cô muốn.

Nhưng cuộc làm tình này đã tiêu hao rất nhiều năng lượng của cô.

Cô xụi lơ nằm rạp trên ngực Tưởng Thừa Vũ, mệt đến mức ngay cả tức giận cũng không có sức.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận