Thực hành thì thực hành.
Lâm Gia Thanh nhìn Tưởng Thừa Vũ nằm ở đầu giường, nhấc chân ngồi lên người anh.
Tư thế này có chút giống trẻ con đè lên người ngứa đòn muốn dạy cho anh một bài học.
Nhưng tiếp theo cô không hề muốn vung nấm đấm lên.
Làm thế nào bây giờ nhỉ?
Tưởng Thừa Vũ phối hợp nằm, tay chân thả lỏng.
Mặc dù bị cô đè ép nhưng tư thái lại thong dong như hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay.
Như kiểu mặc kệ.
Lâm Gia Thanh không thể nhìn nổi tư thái thành thạo này của anh, cô ngửa đầu, giữ chặt đầu anh rồi hôn xuống.
Thực ra cô không biết hôn lắm.
Trước kia cô toàn là bị động thừa nhận, bây giờ cũng chỉ có thể bắt chước cách làm bình thường của Tưởng Thừa Vũ, trước tiên là dán môi lên, sau đó mút môi anh, chờ anh mở miệng lại xộc đầu lưỡi vào...
Động tác của cô không được mạch lạc, cứ mấp mô ghập gềnh.
Sau khi hôn loạn một lúc, ánh mắt Tưởng Thừa Vũ càng mê ly, lỗ tai cũng hơi ửng đỏ.
Trong ánh sáng nhập nhèm của phòng ngủ, thoạt nhìn có chút si mê, có chút sững sờ.
Được rồi, cũng rất phối hợp, còn biết diễn nữa.
Lâm Gia Thanh thấy thế, tiếp tục chủ động quán triệt, vươn tay cởi quần áo của anh.
Tay cô sờ từ eo vào trong áo ngủ của Tưởng Thừa Vũ, dán vào cơ bụng anh, từng chút từng chút kéo lên.
Tưởng Thừa Vũ phối hợp giơ tay lên, cô nhanh chóng kéo áo ra khỏi đầu anh.
Thân trên rắn chắc của anh cứ thế lộ ra ngoài không khí mà không có bất kỳ sự che đậy nào.
Lâm Gia Thanh bất giác nuốt nước bọt.
Đẹp quá.
Ngày hôm qua ở trong phòng tắm dẫu sao vẫn cách nhau một khoảng không, nhìn không rõ như bây giờ.
Cánh tay rắn chắc mạnh mẽ, cơ ngực căng phồng, cơ bụng cường tráng, đường nhân ngư gợi cảm......
Thân trên của anh hệt như một bức tượng điêu khắc, nhìn ở khoảng cách gần có tác động thị giác cực mạnh.
Cô đưa tay phủ lên, bàn tay lướt trên cơ bụng, men theo các đường cơ bắp sờ qua từng đường cong mê người.
Dễ dàng cảm nhận được cơ bắp của anh đang căng ra, hơi thở bắt đầu trở nên nặng nề.
Mà hô hấp của cô cũng chẳng khá hơn là bao.
Bàn tay run rẩy của cô dừng lại ở điểm xuất phát, có hơi không tiếp tục được nữa.
“Lúc này em nên hôn, hoặc là nên cởi tiếp.”
Giọng nói khàn khàn đưa ra lời khuyên đúng lúc.
“Anh không nói tôi cũng biết!”
Lâm Gia Thanh đỏ mặt mỉa mai.
Cô đương nhiên biết trình tự, chỉ là vừa nghĩ tới hình ảnh kia lại đỏ mặt không chịu nổi.
Ngay cả nhịp tim đập cũng tăng tốc theo.
Tưởng Thừa Vũ ngượng ngùng im lặng, nghĩ thầm chừng mực này quả nhiên quá khó cho anh.
Nhưng chính bởi biểu cảm liếc mắt này của anh.
Lâm Gia Thanh cảm thấy mình bị nghi ngờ, bỗng dưng không chịu lép vế gặm cắn lồng ngực anh.
Đúng vậy, chính là gặm cắn——
Anh là đàn ông, núm vú vừa dài vừa hồng như vậy để làm gì chứ.
Nghĩ đến sự mỉa mai có thể xuất hiện trên khuôn mặt anh.
Lâm Gia Thanh lại nhịn không được cắn vào đầu vú anh một cái, sau đó dựa theo thao tác trong phim cắn loạn trên vùng bụng và ngực anh một phen.
Da thịt anh săn chắc, cơ bắp dẻo dai, ngoại trừ đầu vú hơi nhô ra, hàm răng của cô song song với cơ thể anh căn bản không tìm thấy điểm mạnh nào.
Cắn cũng không để lại dấu vết gì.
Cường độ kia của Lâm Gia Thanh thay vì nói là cắn, không bằng nói là dùng hàm răng gãi ngứa cho anh.
Tưởng Thừa Vũ chống người dựa lưng vào đầu giường, chẳng mấy chốc, người anh em phía dưới đã thành thật ngẩng đầu, nóng bỏng dán lên bụng Lâm Gia Thanh.
Tiếp theo là cởi quần.
Tay Lâm Gia Thanh chậm rãi trượt xuống, dán vào thắt lưng quần ngủ của Tưởng Thừa Vũ.
Nơi đó, mới vừa rồi còn mềm mại ỉu xìu, bây giờ đã ngẩng cao đầu, chống lên lớp vải như một chiếc lều bạt.
So với những bộ phim xxx lúc nãy thì kích thước rõ ràng lớn hơn, cách lớp vải đâm vào bụng cô.
Cô ngập ngừng đưa tay ấn thử, nhiệt độ và độ cứng từ phía dưới truyền đến vô cùng nóng bỏng.
Nhất thời, cô lại không biết phải làm tiếp thế nào.
“Lại không biết làm gì nữa à?” Giọng nói khàn khàn lần nữa vang lên.
Gò má Tưởng Thừa Vũ đã ửng đỏ vì dục vọng hun đúc, dường như đã nín nghẹn đến khó chịu.
Mặt anh hơi nhăn lại, giống như đang nói, làm không được cũng đừng miễn cưỡng.
Thế là tinh thần không chịu thua lại xông lên.
Lâm Gia Thanh lui xuống một chút, quỳ giữa hai chân anh rồi nắm lấy đũng quần của anh, kéo cả quần ngủ và quần lót màu đen bên trong xuống.
Vật nam tính sung huyết đã lâu dường như không kiềm chế được nữa, lập tức nhảy ra ngoài, tráng kiện thẳng tắp, mạch máu dữ tợn ——
Thiếu chút nữa đập vào mặt Lâm Gia Thanh.
Có thật là ‘tên nhóc to xác’ này ngày nào cũng tung hoành trong cơ thể cô không thế?
Lâm Gia Thanh hơi ngây người.
Hồi lâu sau, cô mới cẩn thận đưa tay ra.
Mới vừa bị cầm, vật kia bỗng run lên một cái, càng thêm nóng bỏng cứng rắn, mạch máu phía trên cũng gồ lên dữ tợn.
Tựa như có thể thông qua nó dò được mạch đập của chủ nhân.
Cảm giác này thật tuyệt vời.
Tay Lâm Gia Thanh bất giác cũng run rẩy theo.
Lại trì hoãn một hồi lâu, cô mới lấy tay vòng quanh gốc rễ, chậm rãi di động lên xuống.
Lâm Gia Thanh nhớ lại hành động trong phim.
Tay cô từ từ thăm dò xuống dưới, lướt qua thân vật nắm lấy túi cầu to tròn no đủ, chậm rãi xoa bóp nhẹ nhàng.
Một tay khác ôm lấy vật tráng kiện của Tưởng Thừa Vũ, xoay tròn trong lòng bàn tay.
Cô dùng ngón tay xoa nhẹ mạch máu phía trên, vuốt ve qua lại theo mạch máu uốn lượn, có thể cảm nhận được rõ ràng nhiệt độ đang dần tăng lên.
Đồng thời, hô hấp của Tưởng Thừa Vũ cũng càng lúc càng nặng nề.
Hơi thở nóng rực của anh phả lên đỉnh đầu cô, bắt đầu mất kiểm soát thốt ra một hai tiếng thở dốc.
Lâm Gia Thanh bỗng nhiên lại nhớ tới trong phim, hình ảnh nữ chính ức hiếp nam chính, cố ý cúi đầu ngậm vật kia vào miệng rồi hờ hững liếm mút.
Mặt cô đỏ bừng, cô chậm rãi cúi đầu, ngửi thử.
Sự nhiệt tình và dục vọng đồng thời phả vào mặt.
Ma xui quỷ khiến, cô thè lưỡi liếm vài cái.
Người trên giường gần như co giật kịch liệt một cái, cô còn chưa kịp ngẩng đầu, cổ tay đã bị anh mạnh mẽ giữ chặt.
Sau đó trời đất như quay cuồng.
Khi hoàn hồn lại, cô đã bị anh đè lên giường.
Thân hình cao lớn của Tưởng Thừa Vũ bao phủ lấy cô, trong mắt đều là dục vọng u ám, biểu cảm lại có chút bất thiện: “Em vượt ra ngoài phạm vi của giáo trình rồi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...