Cuộc Đối Đầu Đỉnh Cao Của Tra Công Và Tra Công

Sau khi tiêm xoong, mũi tiêm này khác với lúc trước.

Ngũ tạng lục phủ đều dâng lên một cỗ cảm thụ khó có thể nói, từ thất kinh bát mạch tràn lan tới toàn thân!

Thân thể phản ứng quá mức cường liệt, Mai Cửu không thể không há miệng, ngẩng cổ mở miệng lớn hô hấp, ý đồ hơi chút bình ổn cuồng triều đang dâng lên trong cơ thể.

Hắn đáy lòng cũng là một mảnh lạnh lẽo. ‘Đây là nghiện!’

Chỉ tên nọ nhìn thấy bộ dáng Mai Cửu hiện tại, lại cảm thấy rất thú vị. Sát thủ mặt lạnh này giờ trần truồng nằm trên mặt đất, trong thân thể thon dài đang trắng bệch ửng một chút sắc hồng, ngực kịch liệt phập phồng, có thể nhìn thấy từng đường đường cơ nhục dưới da thịt đang run động…

Một chân mang theo trêu đùa giẫm lên cẳng chân Mai Cửu.

-Nhìn cái dạng này của mày, ‘phê’ đi?

Mai Cửu cũng không quan tâm gã, chỉ là theo bản năng khép lại miệng, môi mím chặt thành một đường. Chân kia cũng không dời đi, ngược lại từ chân dài y hướng thẳng lên trên, cuối cùng tới giữa hai chân… Ác ý vân vê đạp lên chỗ đó.


– Nhưng đừng ‘phê’ tới ra nước!

Mai Cửu nằm trên mặt đất không hề phản ứng, hai mắt phù thành quả đào nhắm chặt lại, chỉ có ***g ngực đang nhấp nhô dữ dội.

– Nghe nói mày là sát thủ trong hàng Đầu Bả Giao Ỷ? Tao coi cũng chỉ qua thế này thôi, một con chó hoang mông trần nằm ở chỗ này phát tình!

ngày xưa thứ bậc ghế tượng trưng cho quyền lực và địa vị. Người ngồi Đầu Bả Giao Ỷ chính là cầm đầu hoặc đầu não.

Người tiêm dương dương tự đắc giễu cợt tên tù nhân không có sức phản kháng này. Đột nhiên, Mai Cửu bỗng mở to mắt, trong hai tròng mắt đỏ tươi có tinh quang chớp động!

Y hung mãnh từ dưới nhảy mà lên, đúng là mượn xiềng xích trên tay, lập tức liền thít chặt cổ tên đó!

Chân hất, ống kim đã vào lòng bàn tay! Trở tay cầm, lập tức liền đâm vào hốc mắt tên đó!

Lần này lực lớn vô cùng, ngoài kim thép ống tiêm, ngay cả ống tiêm cũng bị chọc vào một khúc! Xuyên mắt mà qua, đi thẳng vào ốc tên đó!


Tên đó phát ra một tiếng hét thảm tê tâm liệt phế, té trên mặt đất liều mạng đập thình thịch!

Đợi đến khi bảo vệ nghe được tiếng kêu thảm thiết vọt vào, tên này giãy dụa đã càng ngày càng yếu, chính là cứ như vậy mà chết!

Mai Cửu mở mồm thở phì phò. Y thương tích đầy mình, mắt sưng thành một nắm, trên mặt còn mang theo ửng hồng mức độ nghiện lên, khóe miệng lại tràn ra mỉm cười băng lãnh ngạo nghễ.

– Tao có xứng phái Đầu Bả Giao Ỷ không, mày nói xem.



Lục Trọng Lân cầm trong tay một tờ Trình Báo, cẩn thận đọc bài báo đề mục trên bài là “Phơi bày bán nước ác trạng của chính phủ Bắc Dương”.

Trương Chí Hoa đã mất tích nhiều ngày như vậy. Anh vận dụng tất cả lực lượng trên tay mình, cũng là không có kết quả gì!

‘Chỉ cần Chí Hoa huynh không chết, ta liền nhất định sẽ tìm ra huynh ấy!’

Nghĩ đến đây, Lục Trọng Lân khép lại tờ báo, đứng lên, cầm lấy quân mạo trên bàn vội vàng đội lên đầu liền đi ra ngoài…

Một tiệm cơm nhỏ Thiên Tân vệ, một đám trí thức tiến bộ đang ở đây tụ hội. Trong đó có một vị tên là Trương Chí Hoa, hắn đột nhiên làm một cái hắt xì mạnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận