Cuộc Đời Cô Phận


Tình chạy về đến nhà, người cô ướt sũng.

Hận thì đang luống cuống chạy tìm quanh khắp nhà.

Biết có chuyện không hay xảy ra cô liền chạy nhanh lại phía Hận:- Có chuyện gì xảy ra vậy anh?Hận quắc mắt nhìn Tình mà nói:- Chị dâu đi rồi, cô thấy hài lòng chưa hả?Lần đầu tiên, từ khi quen Hận cho đến nay, Tình bị anh to tiếng tháo.

Cô im lặng, bởi cô biết vì phút nóng giận của mình mà chị dâu bỏ đi.

Biết bao đố kị, hờn ghen bấy lâu bỗng chốc tan biến trong cô, giờ đây chỉ còn là sự thương cảm của cô dành cho chị dâu.

Cô ân hận gục mặt vào tường nhà mà khóc không ngừng.Thấy vậy, Hận đến bên cô vỗ về an ủi.


Anh xin lỗi cô, vì quá lo lắng cho sự an nguy của chị dâu mà đã làm cô tổn thương.Từ lúc rời nhà đi, chị dâu sức khoẻ vốn chưa bình phục hẳn lại gặp cơn mưa trút nước.

Cô bị nhiễm lạnh rồi ngất đi ở một nơi xa lạ.Hận và Tình lo lắng cho cô mãi không thôi, cả hai đều áy náy vô cùng.

Rồi Hận lấy xe đi tìm chị dâu ngay trong đêm.

Tình sau chuyến công tác dài ngày và bị ngấm mưa nên đã ngủ thiếp từ lúc nào, anh không lỡ đánh thức vợ mà để cho cô ngủ, một mình rời đi.Chị dâu ngất xỉu bên đường, được đưa tới bệnh viện trong tình trạng sức khoẻ nguy kịch.

Sau khi hồi tỉnh, cô không muốn ảnh hưởng đến vợ chồng Hận Tình, cô nhờ người báo tin cho bà Thu.Bà Thu hiểu được nỗi lòng của chị dâu, nên chưa vội báo tin cho con gái.

Bà nhanh chóng đến bệnh viện chăm sóc cho chị.Trời mưa mỗi lúc một lớn, Hận chạy xe mà phía trước mịt mùng vô cùng.

Thấp thoáng anh thấy phía trước có một cô gái trong bộ đồ trắng đứng cản trước xe.- Đừng đi, đừng đi, quay về nhà ngay đi Hận ơi.Tiếng nói như vọng về từ một nơi xa, bất giác khiến Hận cảm thấy lạnh cả sống lưng.Bóng dáng cô gái bỗng như bị ai kéo đi, rồi cố trở lại trong yếu ớt, nói với lại phía Hận.- Quay về đi..

quay về đi.Nói rồi cô tan biến hoàn toàn, Hận cố dụi mặt cấu vào tay mình.

Là anh đang mơ hay là sự thật, anh tự vấn bản thân.Hóa ra, đó là linh hồn của chị Nụ.

Biết có kẻ sắp ám hại em rể nên đã cố hiện về báo tin cho Hận.

Linh hồn cô đang bị quỷ án giữ khiến cho cô không thể nói rõ ngọn ngành sự việc cho Hận biết.Hận toan quay xe trở về nhà, nhưng không còn kịp nữa.

Xe anh như có một thứ ma lực nào đó điều khiển, anh không còn kiểm soát được chiếc xe nữa.


Nó lao nhanh về phía trước, một tiếng rầm khiến cho chiếc xe bị đảo lộn nhiều vòng lăn xuống triền đê.Tình ở nhà trong cơn mê ngủ, thì thấy Trịnh Ân đứng trước giường cô im lặng mà khóc.Hai hàng lệ lăn dài trên gò má anh bỗng dưng biến thành màu máu, khiến cho Tình hoảng sợ tỉnh giấc.

Cô tỉnh dậy nhưng không thấy Hận ở bên, tâm trạng cô bất an vô cùng, từ đó đến sáng cô không chợp mắt nổi mà ra thềm ngồi chờ chồng.Chị dâu thấy ruột gan nóng như lửa đốt, bồn chồn không yên.

Bà Thu lúc này cũng thấy say xẩm mặt mày, khiến cho bà suýt té ngã.

Cả hai nhìn nhau anh mắt không giấu nổi sự lo lắng trong lòng.Sáng sớm, cả cái xóm liều rộn tin cậu Hận gặp nạn ở triền đê đầu làng.

Hóa ra trong lúc không biết đi tìm chị dâu ở đâu, chị dâu đâu còn ai thân thích mà đi nên anh quay về lại quê cũ để tìm chị.Người làng tìm đến báo tin cho Tình, cô đau đớn, vật vã ngất lên ngất xuống.

Cô không tin Hận đã rời xa cô mãi mãi.

Cô tự trách bản thân, vì cô ích kỉ mà sự việc mới ra nông nỗi này.Bà Thu và chị dâu hay tin, cũng vội vã quay về xóm liều.

Thi thể của Hận được đưa ra đã nát bấy phần dưới, chỉ còn khuôn mặt là nguyên vẹn.


Nhưng điều khiến mọi người có mặt chứng kiến hãi hùng chính là đôi mắt anh mở to như muốn văng ra khỏi hốc mắt.

Dường như trước khi chết anh đã chứng kiến hay bắt gặp điều gì quá khủng khiếp, người làng suy luận.Tình thì miên man bất tỉnh, chỉ có chị dâu và bà Thu nhận ra điều kỳ lạ mà thôi.

Tấm kính chắn gió của xe có dòng chữ nguyệch ngoặc ghi tên Trịnh Ngáo bằng máu của Hận.

Cả bà Thu và chị dâu đều thất kinh, dự cảm có điều chẳng lành.Sau đám tang của Hận vài ngày, tâm trạng của Tình vẫn không được cải thiện cô vẫn mê man, lúc tỉnh lúc mê sảng.

Cô thấy Hận trở về bên cô mà xa lạ, lạnh nùng vô cùng, dường như không phải là anh mà là một người khác.

Rồi cô thất kinh hét lên, Trịnh Ngáo hiện ra ghê rợn, cười sặc sụa và đôi mắt ánh lên những tia máu hằn học.(còn tiếp).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận