Translator: Nguyetmai
"Bây giờ đến nuôi dưỡng một cái cây cũng phải dùng đến trăm nghìn tệ tiền vốn để khởi đầu sao…"
Hiện giờ, Lâm Châu chỉ cần nhắc đến tiền đã thấy đau đầu rồi.
Cho dù là huấn luyện viên hay đào tạo viên, chỉ cần có liên quan đến Pokemon đều sẽ mang tiền đi đốt.
"Cũng không hẳn là khởi đầu, nếu chỉ cải tạo đất trồng giàu dinh dưỡng hơn một chút có lẽ một hai triệu tệ là đủ rồi. Nhưng bình thường kiểu cải tạo đất đó chẳng dùng được bao lâu, độ phì nhiêu sẽ bắt đầu giảm dần. Còn cách cải tạo đất này, giá hai mươi triệu tệ hơi đắt một chút, nhưng nó có sẵn tác dụng tuần hoàn hấp thụ năng lượng, chỉ cần không bị hao hụt quá mức là có thể tự mình bổ sung, tiếp tục sử dụng.
Còn rất lâu nữa bà mới trở lại, có lẽ tôi còn phải ở Cửu Nguyệt Ốc trong một thời gian dài, cho nên quyết định làm một luôn lần cho xong. Có điều lần đầu tư lớn này đã ngốn gần hết số tiền tôi tích lũy được trong mấy năm qua rồi.."
Lâm Châu cười ha ha, tôi vừa mới quen được một cô gái giàu có, đáng tiếc, cô ấy đã phá sản rồi!
"Trồng cây ăn quả cao cấp cần phải chi phí đắt đỏ như vậy à? Có thể thu được vốn không?"
"Việc này không nói chắc được, cải tạo đất chỉ để cung cấp một môi trường thí nghiệm, thao tác thế nào, phát triển ra sao còn phải dựa vào bản thân đào tạo viên. Lúc còn ở quê, sân sau nhà tôi có năm mảnh đất cải tạo chuyên để cho tôi làm nghiên cứu đề tài, bị tôi làm tiêu hao quá mức nên hỏng mất hai mảnh. Nhưng có một mảnh cải tạo đã cho ra thành quả. Độc quyền sáng chế của sản phẩm này có công ty đầu tư đồng ý trả năm mươi triệu tệ để mua lại."
Lâm Châu tỏ ý, cậu thực sự không hiểu nổi thế giới của những người có máu mặt. Tại sao mấy người này cứ mở miệng là hét ra mấy chục triệu dễ dàng vậy nhỉ.
"Đào tạo viên đều kiếm tiền ác như vậy à?"
An Khả lắc đầu.
"Nhóm đào tạo viên được chia thành hai loại.
Một sẽ theo sự nghiệp kinh doanh, những đào tạo viên này sau khi lấy được tờ giấy chứng nhận tư cách đào tạo viên, họ không có ý định tiếp tục học lên hoặc không có nguồn tài chính hỗ trợ nghiên cứu thêm sẽ chọn việc mở cửa hàng hoặc gia nhập công ty.
Giống như những đào tạo viên mở cửa hàng phối chế dược liệu hay phòng chăm sóc (Pokemon Day Care) giúp người khác trông nom Pokemon. Công việc của họ tương đối đơn giản, tuy tiền kiếm được không nhiều, nhưng lại ổn định.
Một loại khác theo con đường nghiên cứu, chủ yếu là tiến hành nghiên cứu khoa học. Nếu có thể tạo ra thành quả nghiên cứu, họ sẽ bán độc quyền sáng chế hoặc tìm một doanh nghiệp sản xuất để hợp tác.
Giống như tôi đi theo hướng nuôi dưỡng cây ăn quả và cây trồng, nếu có thể nuôi dưỡng ra chủng loại mới hoặc phát hiện ra phương pháp nuôi dưỡng nhân tạo cho một số loại cây ăn quả quý hiếm, đều có cơ hội nhận được phí độc quyền sáng chế vô cùng cao.
Như bà nghiên cứu về dược phẩm chẳng hạn, cơ hội có được còn nhiều hơn tôi.
Còn cả những loại nghiên cứu về di truyền sinh thái Pokemon, nghiên cứu sinh thái trứng... tuy nhìn phí độc quyền sáng chế có vẻ hậu hĩnh, nhưng trên thực tế, khoản đầu tư ban đầu cũng khá tốn kém, cuối cùng có thể thu được vốn hay không thật sự rất khó nói. Thậm chí có khả năng đầu tư một số tiền vốn khổng lồ để nghiên cứu, nhưng sau cùng chẳng thu được một đồng về tay.
Ví dụ, trong định hướng tôi đang theo, có một vấn đề khó khăn hàng đầu chính là nuôi dưỡng nhân tạo quả thần kỳ."
"Là quả thần kỳ dùng để chế tạo viên năng lượng thần kỳ?"
Lâm Châu nghe thấy một cái tên quen thuộc.
Cậu có ấn tượng với loại quả thần kỳ này, trong cuốn sổ tay ghi chép của bà có nhắc đến loại quả này, nó là nguyên liệu có thể nâng cấp thuốc.
Thời điểm Lâm Châu mới nhìn thấy, còn nhắn tin trên Wechat hỏi Lưu Lạc, biệt một quả thần kỳ có giá hai triệu tệ, cung không đủ cầu.
"Chính xác, chính là quả thần kỳ đó. Nuôi dưỡng nhân tạo quả thần kỳ là đề tài cuối cùng trong định hướng nuôi dưỡng cây ăn quả. Trong số tất cả các đào tạo viên nghiên cứu mảng nuôi dưỡng cây ăn quả, bất cứ ai cũng muốn tháo gỡ vấn đề nan giải này.
Bởi vì một khi quả thần kỳ có thể trồng nhân tạo, tác dụng của việc này vô cùng trọng đại, sẽ dẫn theo tiền bạc, danh tiếng, quan hệ xã hội đủ để khiến tất cả mọi người cùng phải ghen tị."
Lâm Châu nghe những lời này, gật đầu công nhận.
Một khi thứ như thuốc thăng cấp có thể sản xuất nhân tạo, vậy ai nắm chắc phương pháp sản xuất nhân tạo sẽ đồng nghĩa với việc người đó nắm chắc quyền phát ngôn cao nhất.
Anh tưởng rằng bản thân làm huấn luyện viên cao cấp là rất lợi hại à? Tôi sẽ chế thuốc nâng cấp để nện anh! Xem anh còn cứng đầu cứng cổ nữa không!
"Có điều đáng tiếc rằng, đến bây giờ vẫn chưa có ai nghiên cứu ra phương pháp nuôi dưỡng nhân tạo của quả thần kỳ. Hay nói cách khác, thật ra mọi người đều bắt đầu cảm thấy, có thể xưa nay không tồn tại phương pháp nuôi dưỡng nhân tạo nào cả. Thực ra quả thần kỳ chỉ là một thứ giống như khoáng chất, được hình thành bởi sự tích lũy đặc biệt từ tự nhiên."
An Khả nhún vai.
Lâm Châu tò mò hỏi:
"Tại sao?"
An Khả mỉm cười, sai Smeargle cắt một quả cho cô, sau đó cầm lấy tách phần lõi ra cho Lâm Châu nhìn.
"Anh cảm thấy việc quan trọng nhất trong trồng cây ăn quả là gì?"
Lâm Châu nhìn phần hạt bên trong quả được cắt ra, không chắc chắn nói:
"Hạt giống?"
"Chính xác, trồng cây ăn quả cần hạt giống, nhưng mà…"
An Khả ném nửa quả còn lại xuống dưới hố.
"Quả thần kỳ không có hạt giống."
"Không thể giống như khoai tây dùng thân củ để trồng à?"
Lâm Châu nghi hoặc hỏi.
"Trong nội bộ Liên Minh Pokemon đã từng có gia tộc dành ra hai tỷ để mua gần một trăm quả thần kỳ, muốn thử đột phá cửa ải khó khăn này, thử tất cả mọi cách tiến hành nuôi dưỡng trồng trọt. Thế nhưng cuối cùng bọn họ vẫn thất bại, gần một trăm quả thần kỳ đều bị hỏng hết. Hai tỷ đầu tư coi như công cốc! Gia tộc đó nhận phải sự đối chọi và chĩa mũi nhọn từ hội đồng trưởng lão, rất nhanh sau đó đã lụi tàn."
Lâm Châu cảm thán, đây thật sự là thất bại điển hình đó!
"Cô là đào tạo viên được Liên Minh công nhận chính thức sao?"
Lâm Châu bỗng nhiên nhớ ra vấn đề này.
"Đúng vậy, nửa năm trước đã thi được giấy chứng nhận rồi."
"Nhìn cô hình như chưa đến tuổi thi…"
"Năm nay tôi đã hai mươi tuổi rồi, không giống à?"
"Nhìn không giống, trông rất… trẻ."
"Ha ha ha, tôi rất vui, nhưng sẽ không tăng lương cho cậu đâu nhé."
"…"
Lâm Châu thấy An Khả nhìn mình bằng biểu cảm khi nhìn một kẻ nịnh bợ, trong lòng thầm nghĩ người này có phải đã hiểu lầm gì rồi không.
"Cái hố này giao cho cậu nhé, hôm nay không lấp xong ngày mai lại tiếp tục, lát nữa tôi còn phải đi chợ Pokemon. Tôi đi trước nhé, cậu cố lên!"
An Khả giao nhiệm vụ cho Lâm Châu xong bèn rời khỏi để đi chợ Pokemon gì đó.
Lâm Châu dẫn theo Cáo Lửa, bắt đầu vận chuyển các loại hoa quả, phân bón theo bản vẽ.
Sau khi xử lý gia công hoa quả xong, lại trút hết xuống dưới từ mép hố.
Tuy Cáo Lửa của Lâm Châu có Confusion rất mạnh, nhưng nói đến tính đa chức năng vẫn không thể bằng con Smeargle tốt nghiệp Đại học Lam Tường của An Khả được.
Cho nên có rất nhiều việc Lâm Châu phải đích thân xử lý, ví dụ như cắt hoa quả, tưới nước, vì thế mất rất nhiều thời gian.
Mãi đến tối khi An Khả trở về, Lâm Châu mới chỉ hoàn thành xong hơn ba mươi tầng, vẫn còn hơn mười tầng nữa chưa rải.
Lâm Châu chào An Khả xong, nói buổi chiều ngày mai sẽ đến tiếp tục, sau đó trở về nhà.
…
Một đêm lặng lẽ trôi qua, buổi sáng ngày hôm sau.
Lâm Châu ngồi trong giảng đường xếp theo hình bậc thang, cậu tới khá sớm nên vẫn chưa đến giờ lên lớp.
Hai bạn nữ ngồi phía trước cũng tới rất sớm, đang túm lại nói chuyện phiếm với nhau, vị trí của Lâm Châu vừa hay có thể nghe thấy.
"Có nghe gì chưa, tối qua tòa ký túc số 09 bị ma ám đó."
Lâm Châu nghe xong không khỏi sững người.
Tòa ký túc số 09?
Ký túc của cậu và Lưu Lạc chính là tòa ký túc xá số 09.
Ma ám?!...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...