Translator: Nguyetmai
Sau khi rời khỏi cung thể thao, hai người tạm biệt nhau. Lưu Lạc phải dẫn Croconaw của cậu ta tìm địa điểm để tiếp tục huấn luyện đặc biệt, còn Lâm Châu phải đi làm thêm.
Trước khi Pokemon xâm chiếm, Lâm Châu làm phục vụ ở một quán cà phê. Sau đó, cậu đã thôi việc khi bắt đầu nhận nuôi Fennekin và tìm một công việc làm thêm mới có liên quan đến Pokemon.
Lâm Châu tìm thấy một con Dodrio công cộng trong khuôn viên trường, quét thẻ ghi nợ qua máy quét mã đươc treo trên người Dodrio. Sau khi thanh toán thành công, Dodrio nhận được tín hiệu chuyển về, cúi người xuống để Lâm Châu cưỡi lên.
Dodrio là loài Pokemon đà điểu có sở trường chạy rất nhanh, được con người thuần hóa và trở thành một loại phương tiện giao thông được sử dụng trong thành phố.
Dodrio công cộng giống với xe đạp chung trước đây, được đưa vào phục vụ từng địa điểm trong thành phố. Các điểm phục vụ sẽ thường xuyên cung cấp viên năng lượng cho Dodrio.
Dodrio công cộng đều là những cá thể hiền lành được lựa chọn để thuần hóa. Mọi người chỉ cần quẹt thẻ là có thể sử dụng những con Dodrio này mọi lúc mọi nơi, vô cùng tiện lợi.
Lâm Châu cưỡi Dodrio ra khỏi khuôn viên trường đại học Tân Chử, hòa vào dòng người tấp nập trên phố.
Những năm gần đây, cải cách giao thông trong quy hoạch đô thị đã sớm bao trùm khắp các khu vực nội thành. Hiện tại, bên cạnh làn xe cơ giới và xe thô sơ ra, còn có một làn đường chuyên dụng dành cho Pokemon.
Trong luật giao thông đường bộ đã quy định, ngoài các loài Pokemon như: Dodrio, Rhyhorn, Mudsdale, Stoutland, Arcanine... có thể lưu thông trên đường ra, những Pokemon khác đều bị cấm hành vi chở người tham gia giao thông.
Hơn nữa, bất luận chúng được gia đình từ nuôi dưỡng, hay thành phẩm mua trực tiếp từ cửa hàng 4S, đều phải thông qua cuộc sát hạch bằng lái.
Con người không cần thi bằng lái, nhưng Pokemon lại cần. Tuy nhiên cũng giống như con người, mỗi năm số Pokemon phải thi lại lần hai nhiều vô kể.
Lâm Châu cưỡi Dodrio đến một khu thương mại cách trường không xa và dừng chân trước một căn nhà gỗ hai tầng nằm tách biệt bên trong.
Căn nhà này được xây dựng theo phong cách đồng quê giản dị, với vườn hoa cỏ bày trí trước và sau tòa nhà, đem tới một cảm giác vô cùng thư thái và yên ả.
Trên tấm biển gỗ treo trước cửa căn nhà có in dòng chữ Cửu Nguyệt Ốc.
Đây chính là cửa hàng làm thêm của Lâm Châu. Một cửa hàng chuyên kinh doanh thực phẩm và dược phẩm cho Pokemon, phân phối viên năng lượng, các sản phẩm làm từ cây ăn quả và thuốc men có nguồn gốc thực vật.
Sau khi Liên Minh Pokemon được thành lập, việc nuôi dưỡng và đào tạo Pokemon trở nên thịnh hành trong xã hội, kéo theo sự phát triển của vô số ngành nghề phụ khác.
Không chỉ có cược đá, sản xuất và tiêu thụ các loại thực – dược phẩm cho Pokemon cũng là một ngành nghề chiếm lĩnh thị trường hàng đầu. Hơn nữa so với bí ngọc, tính ứng dụng và phổ biến của thực – dược phẩm lại càng mạnh hơn.
Người lấy lương thực làm gốc, Pokemon cũng như vậy.
Khác với ngành bí ngọc được độc quyền bởi một số công ty hàng đầu, tại mỗi quốc gia đều có rất nhiều xưởng sản xuất quy mô lớn chế biến viên năng lượng và công ty sản xuất dược phẩm Pokemon. Bọn họ có thương hiệu riêng và các điểm bán hàng khác nhau, tạo nên một thị trường hàng hóa đa dạng.
Thậm chí có đôi khi, một số cửa hàng online cá nhân cũng trở thành best-seller, nhận được sự săn đón của mọi người.
Tuy nhiên, cái họ săn đón là sản phẩm chứ không phải thương hiệu. Một hiện tượng như vậy xuất hiện trong xã hội hiện đại, quả thực không thể nào tin nổi.
Từ đồ gia dụng cho đến các sản phẩm thiết yếu hàng ngày, người tiêu dùng đều phải xem thương hiệu. Vì chất lượng đảm bảo, sản phẩm an toàn, họ sẽ yên tâm sử dụng.
Nhưng viên năng lượng và dược phẩm Pokemon lại khác. Quá trình sản xuất chúng không hoàn toàn dựa vào dây chuyền sản xuất quy mô lớn, mà có thể được thực hiện bởi một đào tạo viên.
Mỗi đào tạo viên sẽ nghiên cứu những phương pháp phối chế khác nhau. Bọn họ đều nắm giữ công thức chế biến độc quyền của riêng mình. Đó chính là lý do tại sao đa số người tiêu dùng lại bỏ qua thương hiệu lựa chọn sản phẩm.
Nếu nhất định phải so sánh, vậy tình huống này giống như một đầu bếp tài giỏi, nổi tiếng với những món ăn độc đáo gia truyền mà chỉ mình anh ta có thể nấu được. Các thực khách vì muốn thưởng thức món ăn do chính tay anh ta làm, ắt sẽ tự tìm đến thôi.
Cho nên, thị trường viên năng lượng và dược phẩm Pokemon không chỉ có những chuỗi cửa hàng thương hiệu lớn thống trị, mà thịnh hành hơn vẫn là các cửa hàng nhỏ do đào tạo viên làm chủ.
Cửu Nguyệt Ốc chính là một cửa hàng được mở bởi một đào tạo viên, yên tĩnh nằm khuất sâu trong khu thương mại, cách biệt hoàn toàn với những ồn ào náo nhiệt nơi phố xá đông đúc.
Lâm Châu bước từ trên lưng Dodrio xuống, đẩy cánh cửa gỗ ngoài sân ra và đi vào bên trong.
Từng bậc thang ngoài sân được trang trí bằng những chậu hoa cỏ muôn màu muôn vẻ. Những cây hoa này đều được chính tay chủ nhân nơi này chăm bón. Trong đó có rất nhiều loài được dùng để nghiên cứu chế tạo các loại dược phẩm Pokemon khác nhau.
Bên trong những chậu hoa cảnh này, còn có một con Oddish đang giấu mình ngủ khì. Oddish ngồi trên nền đất, nó duỗi đôi chân bé xíu, vừa tựa mái đầu xanh rì như thảm vào bồn hoa, ngáy khò khò.
Lâm Châu không làm phiền giấc ngủ của nó, bèn bước vòng qua rồi nhẹ nhàng đi lên cầu thang, vặn tay nắm cửa và tiến vào trong cửa hàng.
Nếu nói Cửu Nguyệt Ốc là một cửa hàng, chẳng bằng bảo đây là một ngôi nhà thôn dã mộc mạc, tràn đầy hơi thở của sự sống.
Vừa bước vào trong, đã có thể nghe thấy tiếng chuông đinh đang vang lên, nhắc nhở chủ cửa hàng có khách đến.
Trên những chiếc kệ làm từ đồng và gỗ trong Cửu Nguyệt Ốc bày biện rất nhiều lọ thủy tinh có kích cỡ lớn nhỏ khác nhau, cực kỳ ngăn nắp. Bên trong mỗi lọ lại đựng các loại bột, chất lỏng, hạt giống, trái cây, hoa khô… rực rỡ sắc màu.
Bức tường bên trái ngay lối vào kê một dãy máy chế tạo viên năng lượng khác nhau, kích thước to cỡ máy bán hàng tự động. Mỗi máy đều tích hợp các chức năng như: nghiền, trộn, hâm nóng, nặn hình…
Chỉ cần cho cây ăn quả vào, thông qua các nút bấm trên máy có thể tùy ý điều chỉnh các tham số về nhiệt độ và thời gian trộn, để chế tạo ra thành phẩm cuối cùng – viên năng lượng.
Bức tường bên phải lại đặt vài chiếc máy nghiền thảo dược và các loại bình nung. So với dãy thiết bị tự động bên kia, những chiếc máy dùng tay thủ công này trông có vẻ ban sơ hơn nhiều.
Những thiết bị này dùng để phân tích dược lý, chế tạo các loại dược phẩm. Cho nên, cần kiểm soát thật chặt chẽ những thay đổi dược lý trong hoạt tính của các loại thảo dược, vì thế mới phải sử dụng phương pháp thủ công.
Tiến sâu vào bên trong, có thể nhìn thấy vài chiếc bàn gỗ thô được đặt giữa phòng khách. Đằng sau quầy hàng kê tít trong cùng, có một bà cụ đeo kính tóc hoa râm đang ngồi trên ghế cao.
Trong tay bà cụ ấy đang xoay nút điều khiển của kính hiển vi, tỉ mỉ quan sát mẫu cắt thảo dược. Khi nghe thấy tiếng chuông kêu, bà ngẩng đầu lên một chút, vừa nhìn thấy cậu nhân viên bán hàng mình mới tuyển tuần trước bèn gật đầu, tỏ ý cậu cứ đi làm việc như bình thường. Sau đó bà lại cúi đầu tiếp tục quan sát mẫu cắt dưới kính hiển vi.
Bà cụ đó chính là chủ cửa hàng này, một đào tạo viên chính hiệu. Bình thường Lâm Châu thường gọi bà ấy là bà Dược.
Nhắc đến công việc này, nó đến với Lâm Châu một cách rất tình cờ.
Cửu Nguyệt Ốc vốn là nơi để bà Dược ở và làm nghiên cứu. Vì vậy công việc làm ăn đa phần theo hướng thuận duyên tùy số, thi thoảng mở bán một vài thành phẩm, hoặc tiếp nhận số ít đơn hàng.
Cho nên trong cửa hàng ngoài bà ấy ra, chỉ tuyển thêm một nhân viên bán thời gian đến giúp đỡ. Nhân viên trước vốn là sinh viên của đại học Tân Chử. Hiện tại anh ta đang trong mùa tốt nghiệp, vừa phải hoàn thành luận văn, vừa bận bịu tìm việc nên đã xin nghỉ làm ở đây.
Sau đó, người này đã giúp bà Dược đăng tin tuyển dụng trên diễn đàn của trường, thay bà tìm nhân viên mới. Khéo sao, Lâm Châu đọc được khi đang tìm việc làm thêm. Vì thế cậu lập tức đến ứng tuyển, và trở thành nhân viên bán hàng của Cửu Nguyệt Ốc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...