Editor: Nguyetmai
Văn phòng Nội vụ Ban Giáo dục Liên minh.
Châu Thạc ngồi uống trà trên ghế sofa trong phòng khách.
Phía sau bàn làm việc, Lữ Lạc đang ngồi tựa lưng vào ghế dành cho sếp, mặt mày chán nản nhìn Châu Thạc nói:
"Uống trà suốt hai tiếng đồng hồ, nước cũng đã thay cả tám lần rồi, đến đi vệ sinh cũng không thấy anh đi, được rồi đấy, văn phòng của tôi lát nữa còn phải tiếp đón người khác nữa."
Lữ Lạc và Châu Thạc khi xưa là bạn cùng khóa trong trường huấn luyện viên, hai người bọn họ cũng coi như có quen biết, quan hệ khá tốt.
Sau khi tốt nghiệp, Lữ Lạc vào làm trong Ban Giáo dục, còn Châu Thạc thì vào Ban Hành chính.
Lữ Lạc gặp thời hơn nên thăng chức sớm hơn một chút, hiện giờ đã là một nhân vật thực quyền hạng nhất nhì trong Ban Giáo dục.
"Việc này anh phải cho một lời giải thích chứ, Liên minh Pokemon xây dựng phòng gym tại đặc khu mới Tân Chử để cho huấn luyện viên xuất thân dân thường quản lý. Đây là một cải cách vô cùng quan trọng, sau này cục diện của giới huấn luyện viên có thể sẽ vì đó mà thay đổi, anh đừng phạm sai lầm vào lúc này, đừng đứng nhầm đội."
Châu Thạc đường hoàng nói.
Lữ Lạc xua tay cười.
"Đừng kéo tôi vào mấy trò chia bè kết phái của các anh. Đó là mâu thuẫn giữa phái Cách Tân các anh và phái Bảo Thủ, tôi không can dự. Tôi cứ làm tốt việc của mình là được rồi."
"Hừ, ở trong Liên minh mà đi được đến vị trí này như anh thì sẽ không thể chỉ lo thân mình được, sớm muộn gì anh cũng phải chọn, đừng bảo anh định đứng về phe mấy lão già phái Bảo Thủ nhé!"
"Tôi nghĩ chắc anh cũng biết đức hạnh của bọn họ thế nào, sẽ chẳng cho anh thứ gì, cũng sẽ không thay đổi thứ gì hết."
"Việc này nói thì như vậy."
Lữ Lạc bất lực buông tay, không tiếp tục câu chuyện này nữa.
"Vậy chúng ta không nói chuyện này nữa, nói thẳng vào hiện tại đi, hiện giờ người của tôi đang bị giám khảo của Ban Giáo dục gây rắc rối, anh giải thích chuyện này thế nào?"
"Việc các anh xây dựng phòng gym ở Tân Chử có ảnh hưởng quá lớn, trong Ban Giáo dục chắc chắn sẽ có người không vừa lòng. Người này là ai thì tôi biết, chắc anh cũng vậy."
"Tôi và người đó ở khác nơi, cũng không thể quản chuyện của người đó, cho nên tôi sẽ bắt buộc giám khảo phải làm xử lý mọi việc theo công bằng, không được làm khó thí sinh đó nữa."
Lữ Lạc không thích kiểu quan liêu này lắm, anh ta sẽ chỉ làm hết sức trong khả năng của mình để đảm bảo cuộc thi được công bằng.
Trái lại, Châu Thạc vẫn lắc đầu nói:
"Như vậy chưa đủ."
"Đủ rồi mà, anh còn muốn thế nào nữa."
"Việc này không phải tôi nói mà là thí sinh đó nói với tôi. Cậu ta hỏi tôi, nếu giám khảo là huấn luyện viên trung cấp mà huấn luyện viên sơ cấp không đánh thắng được, mới có tư cách làm sát hạch."
"Vậy nếu giám khảo không đánh thắng được cậu ta, có phải cậu ta cũng có thể lên luôn thành huấn luyện viên trung cấp hay không?"
"..."
Lữ Lạc có chút ngơ ngác, trò gì vậy?
"Anh nói thí sinh đó muốn đánh bại giám thị? Còn muốn lên luôn thành huấn luyện viên trung cấp?"
"Đó chính là ý của cậu ta."
"Đầu tiên, huấn luyện viên trung cấp bắt buộc phải do huấn luyện viên cao cấp mới có tư cách đánh giá, suy nghĩ của cậu ta như vậy căn bản không hợp quy tắc."
"Thứ hai, cậu ta là một dân thường, cùng lắm Pokemon cũng chỉ có cấp Nhập Môn, nhưng lại muốn đánh bại giám khảo sở hữu Pokemon cấp Tinh Anh?"
Đang nằm mơ giữa ban ngày à?
Châu Thạc nhún vai nói:
"Cậu ta chỉ nói đến đấy, nếu không việc này không xong."
Lữ Lạc cười, người này còn chẳng phải là huấn luyện viên, cũng không biết đang dọa ai nữa, có thể không xong với ai chứ.
Châu Thạc vừa nhìn thấy biểu cảm của Lữ Lạc đã biết anh ta căn bản không hề coi trọng việc này.
"Thì anh cứ cho một cơ hội đi, nếu cậu ta có thể đánh thắng được giám khảo vậy thì cho thấy cậu ta có sẵn năng lực của huấn luyện viên trung cấp, chứng nhận cậu ta là huấn luyện viên trung cấp cũng không có vấn đề gì mà."
"Việc này không đúng quy tắc."
"Vậy thì coi như một lần ngoại lệ."
"Không có ngoại lệ."
"Vậy tôi sẽ phát tán video lão Lữ anh hồi học đại học bị gái đá, uống say quỳ trong nhà vệ sinh hát "Chinh phục"*."
(*) Chinh phục: Bài hát nổi tiếng của diva Trung Quốc Na Anh, hiện tại rất nổi tiếng với cương vị huấn luyện viên The voice of China.
"… Tôi cảm thấy, cái gì cũng nên tùy cơ ứng biến một chút, thực ra cũng chẳng có gì không tốt. Cứ quyết định như vậy đi, nếu cậu ta có thể đánh bại giám khảo thì sẽ trao tặng tư cách huấn luyện viên trung cấp cho cậu ta… Định mệnh, năm đó anh nói là đã xóa video rồi cơ mà!"
"Đừng có nhiều lời, mau gọi điện thoại đi, gọi xong tôi sẽ xóa."
"Có ma mới tin anh!"
Lữ Lạc nghiến răng nghiến lợi cầm điện thoại lên, nhấn gọi cho giám khảo.
…
"Cái gì?! Ngài chắc chắn? Ơ… được, được, tôi biết rồi, vâng, tôi hiểu rồi, được, làm phiền ngài phải đặc biệt gọi điện thoại đến đây. Tạm biệt, ngài chú ý giữ gìn sức khỏe."
Hách Dân tắt điện thoại, nhìn sang Lâm Châu với vẻ mặt kỳ lạ.
Người này rốt cuộc có hậu thuẫn thế nào?
Anh ta vừa nhận được điện thoại của một nhân vật cấp cao nào đó trong Ban Giáo dục, đặc biệt gọi điện thoại đến căn dặn chuyện này.
Đây rõ ràng là đãi ngộ cho kẻ có chống lưng…
"Lão Hách, sao thế? Ai gọi điện thoại đến vậy?"
Ngụy Việt Đông nhìn thấy Hách Dân nghe điện thoại xong sắc mặt không được tốt, trong lòng hồi hộp, có một dự cảm không lành.
"Phó Ban Giáo dục Lữ Lạc gọi đến."
Ặc… Ngụy Việt Đông kinh hãi, đó là nhân vật cùng cấp bậc với vị lãnh đạo cấp cao đã ra chỉ thị với hắn.
"Anh ta gọi điện thoại đến nói gì thế?"
"Tôi đang định tuyên bố."
Hách Dân nói một câu, sau đó bước tới trước mặt Lâm Châu, lớn tiếng tuyên bố:
"Truyền đạt chỉ thị mới từ Ban Giáo dục, nếu trong bài thi thực hành cuối cùng của kỳ thi này có thí sinh có thể đánh thắng giám khảo sẽ được trao luôn tư cách huấn luyện viên trung cấp."
Tất cả thí sinh có mặt tại trường thi đều ồ lên!
Tư cách huấn luyện viên trung cấp?!
Phải biết rằng cho dù bọn họ có thông qua kỳ thi quốc gia thì cũng mới chỉ là huấn luyện viên sơ cấp, thậm chí là huấn luyện viên dự bị.
Giờ được lên luôn thành huấn luyện viên trung cấp, quả thật đã nhảy vọt một cấp bậc lớn!
Nếu theo quy trình thông thường, không biết phải mất thời gian bao nhiêu năm mới có thể đạt được, thậm chí phần lớn đều không thi qua.
Hiện giờ lại có thể có cơ hội trực tiếp nhảy vọt cấp bậc trở thành huấn luyện viên trung cấp?!
Có điều, điều kiện để đạt được khiến cho đại đa số những trái tim kích động ở đây phải nguội lạnh.
Đánh bại giám khảo, giám khảo là huấn luyện viên trung cấp, trong tay chắc chắn sở hữu Pokemon cấp Tinh Anh, bọn họ mang đầu đi đánh chắc.
Đây căn bản là bài thi không thể hoàn thành.
Đa số thí sinh đều tiếc nuối và thắc mắc, không biết việc này rốt cuộc có dụng ý gì.
Nhưng cũng không ít người lờ mờ đoán, việc này có thể có liên quan đến Lâm Châu?
Suy cho cùng là cậu gây xung đột với giám khảo trước, sau đó mới có sự việc này, y như đang tạo cơ hội cho cậu vậy.
Sao? Tên Lâm Châu này muốn trở thành huấn luyện viên trung cấp?
Việc này có thành không? Cậu đủ thực lực để đánh bại giám khảo hay không?
Ngụy Việt Đông cũng để lộ biểu cảm kinh ngạc, cấp trên có ý gì, chỉ thị mới này là vì điều gì?
Tên Lâm Châu này có hậu thuẫn từ cấp trên? Bọn họ đã xác định tên Lâm Châu này có thể đánh bại được mình, trở thành huấn luyện viên trung cấp?
Lúc này thậm chí Ngụy Việt Đông còn có chút tức cười, như thế này có phải mình đang bị cấp trên coi thường?
Thế nhưng, rất nhanh sau đó hắn liền không thể cười được nữa.
Bởi vì một nguồn Confusion khổng lồ đột nhiên bùng nổ trước mặt hắn!
Không khí xung quanh thoắt cái giống như bị ngưng trệ lại, hoàn toàn ngừng lưu động, đè nén khiến người ta dường như không thở nổi.
Khuôn mặt đám thí sinh đỏ ửng lên vì ngạt, thi nhau lùi về phía sau, mãi đến khi lùi được ngoài năm mươi mét mới cảm thấy hô hấp lưu thông được một chút.
Ngụy Việt Đông đứng ở trung tâm của luồng Confusion đang hoành hành, tức thở đến đỏ mặt tía tai, thấy Braixen bồng bềnh trong không trung ở trạng thái thiền định, biểu cảm trên khuôn mặt rất đặc sắc.
Con Braixen này lại có thể đột phá vào lúc này.
Thằng ông mày! Ông đây không muốn đánh nữa!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...