Editor: Nguyetmai
Tính toán thời gian thì mai chính là ngày bài thi đánh giá nội bộ kết thúc.
Theo yêu cầu của bài thi, Lâm Châu phải quay lại chỗ cửa vào mê cung, báo danh với người giám thị tên Lữ Lạc trước thời gian quy định, giao nộp Pokemon đã bắt theo yêu cầu, sau đó thông qua bài thi và chính thức trở thành một Huấn luyện viên.
Nếu Lâm Châu tiếp tục ở đây, chắc chắn sẽ không kịp quay trở lại trong thời gian quy định. Lúc đó, cậu sẽ đánh mất khả năng được cấp bằng huấn luyện viên thông qua bài thi này.
Nhưng mà, khi Lâm Châu nhìn thấy ở đây vẫn còn năm mảnh đất chưa động đến, mỗi mảnh trồng ra được một quả thần kỳ, tương đương với ít nhất hai mươi triệu tệ, cộng lại là một trăm triệu.
Giờ chọn nguồn tài nguyên nuôi dưỡng trị giá một trăm triệu hay bây giờ quay về cửa vào mê cung, thi đỗ bài này rồi chính thức lấy bằng huấn luyện viên?
Lâm Châu hoàn toàn không cảm thấy khó lựa chọn.
Vì bây giờ cậu cũng đã thấy rõ, chức danh huấn luyện viên sơ cấp chỉ là hư danh mà thôi. Con cháu các gia đình có người làm huấn luyện viên đều thi bừa cũng đỗ, hoàn toàn không có gì đáng để ý cả.
Chỉ có ở trong thế giới của người thường, nó mới là một ngưỡng cửa cao rất khó bước qua.
Nhưng!
Nguồn tài nguyên nuôi dưỡng một trăm triệu mới là "người thật việc thật".
Thứ mà quả thần kỳ có thể mang lại, chính là sức mạnh Pokemon thực sự, hàng thật giá thật.
Nếu so sánh giữa hư danh huấn luyện viên sơ cấp và nguồn tài nguyên nuôi dưỡng, để xem bên nào nặng bên nào nhẹ, Lâm Châu tin rằng chỉ cần kẻ nào biết nghĩ một chút cũng có thể hiểu được.
Lâm Châu không chút do dự từ bỏ việc trở về hoàn thành bài thi, để lựa chọn ở lại đây tiếp tục trồng hạt của quả thần kỳ.
Còn bằng huấn luyện viên thì làm thế nào? Vẫn còn kỳ thi toàn quốc vào cuối năm cơ mà.
Dù sao bây giờ Lâm Châu cũng đã có bằng huấn luyện viên dự bị, bước đầu có thể sử dụng một số dịch vụ do Liên minh Pokemon cung cấp cho huấn luyện viên rồi.
Hơn nữa hiện tại cậu cũng không gặp trở ngại gì trong việc nâng cao thực lực, cậu có thể thu hoạch được nguồn tài nguyên hàng đầu là quả thần kỳ này, nên hoàn toàn không cần dựa vào Liên Minh.
Do đó, cậu không vội lấy bằng huấn luyện viên chính thức vào lúc này.
Việc này cứ để đến kỳ thi cuối năm rồi tính, với thực lực Pokemon hiện tại, cậu có thể dễ dàng thi đậu kỳ thi đó.
Lại qua thêm hai ngày nữa bên trong thung lũng đàn tế.
Lâm Châu áng chừng Braixen đã tiêu hóa hết một quả thần kỳ, cho nên cậu tiếp tục để nó ăn thêm một quả nữa.
Đồng thời, có được hạt giống là có thể tiếp tục trồng trọt rồi.
Chập tối.
Lâm Châu trồng hạt xuống đất, sau đó quay người cầm một chiếc nồi nhỏ, nhóm lửa, rồi bẻ vụn lương khô với đổ thịt hộp vào nồi, thêm nước và ninh nhừ để làm bữa tối.
Nếu là thường ngày, Lâm Châu chắc chắn sẽ không đụng đến loại thức ăn khó nuốt thế này. Nhưng hiện tại cậu đang trong mê cung, nên chỉ còn cách "vui vẻ" chịu đựng mà thôi.
Trong mê cung, cậu chỉ có thể ăn hai thứ là lương khô và thịt hộp.
Lâm Châu đã ăn hơn mười ngày, ăn đến sắp phát ói rồi.
Nhưng cũng hết cách, cậu không muốn ăn cũng phải ăn, cho nên cậu dứt khoát chế biến nhiều kiểu để ăn.
Khi Lâm Châu đang cầm một nồi nhỏ để ăn tối thì Braixen ở bên cạnh đột nhiêu kêu lên gọi cậu.
Lâm Châu giật mình quay lại, lập tức thấy chỗ trồng quả thần kỳ thấp thoáng bóng dáng màu xanh non đang lén lút tiến lại gần.
Con Servine này đúng thật là chưa từ bỏ dã tâm, vẫn nhằm lúc mình đang ăn cơm không để ý để lén trộm hạt giống.
Lâm Châu cũng không biết tại sao con Servine này lại thích thú với hạt của quả thần kỳ đến vậy.
Cậu nhấc Mimikyu đang ngồi sưởi ấm bên cạnh lên, nhanh chóng ném nó qua đó.
Servine biết rõ Lâm Châu đã phát hiện ra nó, vừa nhìn thấy Mimikyu đang bay qua đây, nó đã vươn hai cái roi mây ra để ngăn cản, đồng thời lùi lại để thoát thân.
Tuy nhiên, Mimikyu của hiện tại đã không còn là Mimikyu của lúc trước.
Nó đã đạt cấp huấn luyện viên, trở thành Pokemon cấp Nhập Môn, nên xét về thực lực hoàn toàn không thua kém gì Servine.
Móng vuốt ma ánh bóng kim loại vừa thò ra, hai cây roi mây dễ dàng bị xoắn dứt. Móng vuốt khổng lồ giống như máy gắp thú, tóm lấy Servine một cách nhanh gọn và chuẩn xác!
Một chiêu chế ngự quân địch!
Mimikyu ăn liên tiếp hai quả thần kỳ, tuy hiện tại chưa tiêu hóa hết nhưng tố chất cơ thể, mật độ năng lượng, sức mạnh toàn thân và các khía cạnh năng lượng khác đều tăng nhanh vũ bão, hoàn toàn đủ để nó có thể chế ngự được Servine một cách dễ dàng.
Móng vuốt ma túm lấy con Servine, giơ lên cao, sau đó Mimikyu lon ton chạy lại chỗ Lâm Châu.
"Loắt choắt, tao đã nói cấm không được đến nữa mà."
Lâm Châu giơ ngón tay rồi gí vào đầu Servine.
Con Servine cắn cắn vào không khí, xem ra nó đang vừa bực vừa tức, rõ ràng nó rất phẫn nộ vì mình bị túm chặt.
Hơn mười ngày nay Lâm Châu chẳng thấy nó đâu, cậu còn lấy làm lạ không biết nó lẩn đâu rồi, không ngờ hôm nay lại tự tìm đến cửa.
Lần trước cậu còn bận chuyện về quả thần kỳ nên không có thời gian để ý đến nó.
Ban đầu, Lâm Châu định đợi trồng xong quả thần kỳ rồi mới đi tìm con Servine này, song không nghĩ nó lại tự đến nộp mạng.
Vừa hay! Dù sao cậu cũng đã quen việc trồng quả thần kỳ, trước mắt đều đã quy hoạch đất đai xong nên không phải suy nghĩ nhiều nữa, thời gian rảnh rỗi còn lại cậu có thể dùng để nghiên cứu con Servine này.
Tất nhiên, trước hết phải bắt được nó vào bóng Pokeball đã rồi tính tiếp.
Lâm Châu lấy một quả Pokeball ra, ấn nút thu bắt rồi thả lên người Servine.
Servine hóa thành ánh sáng trắng và bị thu vào trong quả bóng...
"Bùm!"
Một làn khói đen bất ngờ xuất hiện, bảng mạch trên Pokeball vỡ tan thành nhiều mảnh.
Những chiếc lá sắc nhọn lượn quanh cơ thể con Servine, rõ ràng nó đang chống đối việc bị bắt và đánh vỡ Pokeball.
Con Servine ngẩng đầu, một đôi mắt đỏ kiên cường bất khuất nhìn Lâm Châu đầy kiêu ngạo và khiêu khích, một dáng vẻ quyền uy không chịu cúi đầu.
Tuy nhiên.
Lâm Châu phụt một tiếng, nhìn quả Pokeball vỡ vụn bên cạnh mà lòng đau như cắt.
Cái thứ phá gia này...
Sắc mặt Lâm Châu không vui vẻ gì, cậu nhếch môi, Mimikyu bên cạnh hiểu ý ngay. Móng vuốt ma khổng lồ lập tức biến thành một chiếc búa giáng xuống.
Servine trở tay không kịp, trực tiếp bị đập cho đơ người, đầu óc quay cuồng, khuôn mặt ngơ ngác không biết mình đang đâu.
Nhưng chưa dừng lại ở đó, Mimikyu nghe theo chỉ thị của Lâm Châu, tiếp tục vung búa liên tiếp đập xuống như đang làm bánh vậy, rất vui vẻ.
Servine đúng là đen đủi, nó bị đánh đến nỗi hoa mắt chóng mặt, đầu óc quay cuồng, toàn thân đau nhức.
Cuối cùng, Lâm Châu cũng ra lệnh cho Mimikyu dừng lại.
Cậu lấy Pokeball ra, ra dấu cho Servine quay cu đơ bên cạnh và quán triệt tinh thần:
"Tốt nhất mày nên ngoan ngoãn chui vào, đừng có làm hỏng Pokeball của tao. Bằng không tao sẽ đánh mày thành "bánh rắn" đấy!"
Servine nhìn đôi mắt đầy đe dọa của Lâm Châu, nó chột dạ nuốt nước bọt.
Pokeball đập vào đầu Servine, thu nó vào trong quả bóng. Sau một hồi Pokeball rơi xuống rung lắc dữ dội, cuối cùng không còn tiếng động gì nữa.
Đã bắt thành công!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...