Translator: Nguyetmai
(PS: Chương này chủ yếu để lấp đầy cái hố về Đá Cược giá rẻ của Khoa Nguyên trước đó, giải thích rõ những vấn đề còn bỏ ngỏ, toàn là tính toán kế sách trong cuộc chiến thương mại. Nội dung tương đối khô khan, coi như bổ sung thuyết minh để hợp lý hóa. Bạn nào không có hứng thú có thể bỏ qua nửa cuối nội dung của chương này.)
Trên khán đài tuyển thủ của Đại học Giang Thành.
"Pokemon cấp huấn luyện viên …"
Sắc mặt của huấn luyện viên không hề dễ coi.
Đại học Giang Thành vốn cho rằng cuộc thi thành phố năm nay sẽ là một năm bọn họ giành chức vô địch thoải mái nhất, cũng là trận chiến mở màn cho Tô Bạch, giành giải quán quân liên tiếp bốn năm liền một cách hoàn hảo, nhưng không ngờ lại xảy ra quá nhiều bất ngờ.
Không nói tới sự quật khởi đột ngột của Đại học Tân Chử, dù sao Thẩm Khánh Minh và Lưu Lạc đều chưa đạt đến cấp huấn luyện viên nên bọn họ chẳng có gì phải dè chừng.
Nhưng đội tuyển hạng hai luôn bị mọi người bỏ qua như Đại học Tài Chính, tại sao đột nhiên lại xuất hiện một đối thủ mạnh siêu cấp với thực lực cấp huấn luyện viên như vậy?!
Huấn luyện viên quay đầu lại nhìn Tô Bạch đang ngồi phía sau, ý muốn hỏi cậu ta, đối với con Marshtomp này, liệu cậu ta có thể đối phó được hay không.
Ánh mắt của Tô Bạch cũng hiếm khi nghiêm túc đến vậy. Cậu ta dán mắt quan sát hành động của con Marshtomp trên sân đấu.
Sau khi Pokemon đột phá đến cấp huấn luyện viên, sức mạnh thể chất và tích trữ năng lượng của nó bắt đầu trở thành nhân tố quan trọng quyết định thực lực.
Tuy chiêu thức và sự khắc chế về thuộc tính của con Pokemon có ảnh hưởng rất lớn đến thực lực, nhưng tính ra vẫn còn nhỏ hơn rất nhiều so với trước khi đột phá.
Tô Bạch thử dựa vào tốc độ và độ mạnh khi Marshtomp ra tay để phán đoán thực lực của nó. Nhưng trận đấu lại kết thúc quá nhanh, cậu ta vốn dĩ không thể phán đoán chính xác thực lực của đối phương.
Hai trận đấu kết thúc, con Marshtomp đều chỉ dùng một chiêu Aqua Jet, hòa mình với cột nước để đá bay đối thủ và kết thúc trận đấu.
"Trận đấu nghiêng hẳn về một bên không có chút giá trị tham khảo nào cả, con Marshtomp chưa dốc hết sức, nhưng tôi đánh tay đôi với cô ta không thành vấn đề."
Tuy Tô Bạch coi trọng thực lực mà con Pokemon Marshtomp của Kim Ân Tĩnh thể hiện, nhưng cậu ta cũng không ngán cô ta.
Huấn luyện viên nghe xong bèn gật đầu, nhưng sắc mặt cũng không dễ coi hơn chút nào. Vốn dĩ đã nắm chắc chín phần đạt chức quán quân trong tay, bây giờ lại tụt xuống còn năm phần, sắc mặt ông ta mà dễ coi mới là lạ.
Nhưng ngoài việc tin tưởng vào thực lực của Tô Bạch ra, ông ta cũng không còn cách nào khác.
Vòng bán kết ngày mai là trận đấu mà bọn họ phải đối đầu với Đại học Tài Chính.
Thời gian quá cấp bách, lúc này mới biết đối thủ có một quân bài thực lực đáng sợ như vậy thì có ích gì?
Bây giờ bọn họ đâu còn thời gian để thay đổi đối sách nữa, đành phải dựa vào thực lực của Tô Bạch cạnh tranh với đối phương thôi.
Trong khi đó Tô Bạch lại không mấy quan tâm đến chuyện này. Cậu ta vốn là tuyển thủ, dốc sức thi đấu đánh thắng đối thủ là việc cậu ta nên làm, chỉ có huấn luyện viên xoắn xuýt hết cả lên mà thôi.
Trên sâu đấu.
Kim Ân Tĩnh và Manh Manh trở lại khán đài tuyển thủ.
Đại học Tài Chính loại bỏ đối thủ tiến vào top bốn.
Trận đấu kết thúc quá nhanh, nhanh đến mức bình luận viên cũng không biết phải bình luận thế nào.
Bình luận viên cho biết anh ta cũng rất khó xử, trong lòng anh ta tự đánh giá thấy kiến thức căn bản của mình rất chắc chắn, nhưng lại chưa từng bình luận kiểu trận đấu trong ba giây.
Bây giờ anh ta chỉ biết thổi phồng, thực lực của Marshtomp mạnh mẽ thế này thế nọ, tuyển thủ Đại học Tài Chính quá xinh đẹp, huyên thuyên bốc phét một hồi để kéo dài thời gian.
Cũng may, người dẫn chương trình tại hiện trường phía bên kia đã nhanh chóng tiếp lời, bước vào tiết mục giao lưu trong giờ giải lao, ống kính trực tiếp cũng chuyển qua cảnh khác.
Phản ứng trên khán đài và trong phòng phát sóng trực tiếp vô cùng nhiệt liệt.
Một con Pokemon cấp huấn luyện viên xuất hiện trên sân đấu của cuộc thi thành phố, điều này có thể so sánh với một thần tượng nổi tiếng đang rất được yêu thích, đột nhiên xuất hiện trong đội ca múa nông thôn nào đó hát bài ca đồng áng, rõ ràng nó có thể mang lại sức nóng cho chủ đề.
Trên khán đài khách VIP.
Huân tước Jon cũng rất hứng thú với chuyện này.
Ông ta rít tẩu thuốc đang ngậm trong miệng, hào sảng nói với Châu Thạc nhân viên hành chính Liên Minh ngồi bên cạnh:
"Cuộc thi của sinh viên các trường đại học và cao đẳng Trung Quốc mà lại xuất hiện Pokemon cấp huấn luyện viên, xem ra trình độ đào tạo Pokemon của người thường ở đây không tệ. Ở cuộc thi giữa các trường đại học và cao đẳng mà tôi đã xem ở London hồi tháng Một năm nay, thực lực của họ so với mọi người ở đây cũng kém hơn không ít[w1]."
Châu Thạc cười đáp:
"Đương nhiên rồi, có rất nhiều dự án hợp tác giữa Liên Minh Pokemon và tỉnh Nam Giang, tài nguyên giáo dục và kỹ thuật được đổ dồn về đây [w2] nên trong mấy năm qua tỉnh Nam Giang phát triển rất nhanh. Hiện giờ thành phố Giang Thành đã leo lên tuyến một rồi, trở thành thành phố lớn hiện đại hóa, tiếp bước theo thế giới, chủ yếu là dựa vào những thứ liên quan đến sự cải tổ đổi mới và phát triển của ngành công nghiệp Pokemon."
"Trình độ của tuyển thủ cuộc thi thành phố tỉnh Nam Giang trong vài năm gần càng ngày càng phát triển. Chủ yếu là vì trong những năm qua thuế nhập khẩu tài nguyên đào tạo Pokemon ở Trung Quốc đang giảm dần, đồng thời các mặt hàng xuất khẩu cũng đang dần tăng lên. Rất nhiều gia đình dân thường đã có thể mua được tài nguyên đào tạo, họ cũng dần tổng kết ra phương pháp đào tạo Pokemon tốt hơn, dĩ nhiên nhờ vậy mà trình độ đào tạo Pokemon bình quân của cư dân cũng tăng lên hằng năm."
"Lợi ích kinh tế từ việc này rất lớn, trong Liên Minh đã thu được được lợi nhuận khổng lồ, nếu không chưa chắc phái Bảo Thủ đã dễ dàng để cho phái Cách Tân chúng tôi đi bước này. Nếu gia tộc Dowkesen bên phía London chịu mở rộng thuế xuất nhập cảng và rào cản bảo vệ thương mại, lựa chọn hợp tác với Liên Minh, muốn nâng cao trình độ đào tạo Pokemon tổng thể của người dân, chắc không thành vấn đề."
Châu Thạc là người thương thảo hợp tác về hành chính, thương mại, kỹ thuật giữa Liên Minh Pokemon và bên phía Trung Quốc, do đó anh ta hiểu rất rõ tình hình hiện tại.
Huân tước Jon vừa nghe vừa gật đầu, dĩ nhiên ông ta rất tán thành với những gì Châu Thạc nói.
"Châu, cách nói của cậu rất có sức thuyết phục, chỉ khi nâng cao trình độ đào tạo Pokemon của toàn thể người dân thì tài nguyên mê cung trong tay chúng ta, mới có đối tượng để bán phá giá. Hơn nữa cậu cũng biết, tôi đứng về phía ủng hộ hợp tác với Liên Minh. Có điều cho tới bây giờ, anh Cả của tôi – người đứng đầu của gia tộc Dowkesen vẫn đang nghiêng về phía tuân thủ nghiêm ngặt những niềm tin sắt đá đã quá lạc hậu lỗi thời của gia tộc. Cho nên, về mặt hợp tác, nếu lấy tiền đề là việc gia tộc Dowkesen gia nhập Liên Minh Pokemon thì nhất định phe của anh ấy sẽ không đồng ý."
Ngón tay cái đeo nhẫn sắt của Huân tước Jon không ngừng vân vê tẩu thuốc trong tay, lắc đầu ra vẻ đáng tiếc.
Thế nhưng!
Ánh mắt của ông ta lại nhìn thẳng vào Châu Thạc, rõ ràng vẫn có lời chưa nói hết.
Châu Thạc thấy vậy cũng nở nụ cười tỏ vẻ hiểu ý, anh ta biết rõ ông trùm London này cũng tỏ thái độ rồi.
Hai người lần lượt đứng lên, ra khỏi phòng khán đài của khách VIP và đi đến khán đài lộ thiên vắng vẻ ở bên ngoài nhà thi đấu để tránh những người đi cùng, hiển nhiên giữa họ đang có chút chuyện không muốn cho người khác biết.[w3]
Châu Thạc mở lời trước.
"Huân tước Thun, tôi làm việc trong Liên Minh lâu như vậy, cũng hiểu rõ ít nhiều về gia tộc Dowkesen. Nghe đồn hồi ông còn trẻ, đã có công lao to lớn khi thu mua mười lăm công ty hàng đầu cho tập đoàn Dowkesen. Nói về những cống hiến cho Dowkesen, ông không hề kém cạnh so với anh trai của mình. Theo lý mà nói, với những gì ông cống hiến cho gia tộc, ông xứng đáng được nhận báo đáp, nhưng rõ ràng tiếng nói của ông trong gia tộc Dowkesen lại không quan trọng tới vậy…"
Châu Thạc nói thẳng vấn đề, anh ta biết rõ Huân tước Jon muốn gì.
Kiểu quý tộc đã lưu truyền trăm năm ở London như Dowkesen luôn có một mối quan hệ gia tộc rộng lớn, vì vấn đề dòng họ dây mơ rễ má, liên quan đến quyền thừa kế tước vị và lãnh địa, cho nên luôn tồn tại những chuyện vô cùng mập mờ trong gia tộc.
Thời hiện đại không thể so sánh với thời cổ đại, dù sao quý tộc thời cổ đại cũng có quyền lợi và được quyền quản lý dân chúng trong lãnh địa của mình, nhưng những quý tộc cũ ở London hiện giờ chỉ còn lại lãnh địa mà thôi.
Một nơi đất rộng người thưa như London, lại không hợp để kinh doanh bất động sản, giá trị bất động sản không cao như trong tưởng tượng. Cho nên muốn chèo chống duy trì được chi phí quý tộc, họ chỉ có thể dựa vào sản nghiệp trong tay mình mà thôi.
Số lợi nhuận thu được từ những sản nghiệp này đều được chia cho người trong gia tộc. Dĩ nhiên trọng trách và quyền lợi của mỗi người là khác nhau, nhưng nhìn chung phân chia lợi nhuận căn cứ theo việc nắm giữ cổ phần.
Vì Jon là con thứ, cho nên cổ phần tập đoàn mà ông ta được thừa kế vốn không nhiều bằng anh Cả của ông ta.
Cộng thêm việc bị cướp đoạt tổn thất do đấu tranh phe phái trong nội bộ gia tộc, nên trên thực tế thu nhập trong vài năm vừa qua không mấy lạc quan, kể cả các công ty trong tay cũng đang dần xuống dốc.
Thật ra ông ta đã có ý muốn hợp tác với Liên Minh Pokemon từ lâu, bên phái Cách Tân từng đến tìm gia tộc Dowkesen vài lần, vì muốn lôi kéo thêm nguồn viện trợ mạnh mẽ từ bên ngoài để chống lại phái Bảo Thủ.
Mấy lần Jon đàm phán với bên Liên Minh Pokemon đều thuận lợi cả, các dự án hợp tác với Liên Minh Pokemon cũng đem lại lợi nhuận khổng lồ, đủ để giảm bớt tình cảnh khốn đốn của ông ta.
Nhưng, người cầm lái của gia tộc Dowkesen, anh Cả của Jon lại không đồng ý hợp tác với Liên Minh Pokemon, ông ta không muốn bị cuốn vào cuộc chiến trong nội bộ Liên Minh.
Những công ty nằm trong tay anh Cả đều đang phát triển thịnh vượng, có thể đảm bảo ngồi vững ở vị trí của mình. Nhưng Jon lại không được như vậy, ông ta đang nguy khốn lắm rồi!
Mấy sản nghiệp trong tay ông ta càng ngày càng xuống dốc, sức cạnh tranh càng ngày càng yếu đi, cuối cùng mỏ vàng cũng cạn.
Ông ta buộc phải tranh thủ thời gian hiện tại, khi trong tay còn tiền vốn, hợp tác với Liên Minh Pokemon để làm vài dự án và xây dựng công ty sản nghiệp mới.
Lợi ích của hai anh em nhà họ đều bắt nguồn từ những hành vi trái với đạo đức, cộng thêm triết lý cá nhân của Jon, bản thân ông ta không hợp với niềm tin sắt đá của Dowkesen.
Cho nên, Huân tước Jon bây giờ không thực sự chú ý đến cách nghĩ của phe anh Cả giống như những gì ông ta đã nói.
Chi bằng nói, bây giờ ông ta đang lôi kéo Liên Minh Pokemon rót viện trợ từ bên ngoài để khởi nghĩa vũ trang lật mặt hoàn toàn với phe của anh Cả, phá vỡ trật tự của gia tộc Dowkesen hiện giờ.
"Mạng lưới tình báo của Liên Minh Pokemon, quả nhiên nhanh nhạy… "
Huân tước Jon gật đầu, không phủ nhận những gì Châu Thạc nói.
"Bây giờ là thời đại kinh tế toàn cầu hóa, niềm tin sắt đá chỉ lo cho thân mình của gia tộc Dowkesen được kế thừa từ mấy trăm năm nay sớm đã lỗi thời rồi. Nếu không phải vì sự ràng buộc từ niềm tin này thì sản nghiệp của gia tộc Dowkesen sẽ hưng thịnh hơn hiện giờ nhiều."
"Cho nên ông chuẩn bị làm người tiên phong phá vỡ niềm tin đó, hợp tác với Liên Minh Pokemon."
Châu Thạc tiếp lời, nhưng anh ta cố nói giảm nói tránh để nghe lọt tai thế thôi. Chứ thật ra, chẳng qua Jon không cựa được nữa, cùng quẫn đến mức bị ép phải hợp tác với họ.
Nhưng Liên Minh Pokemon cũng có yêu cầu.
Đừng nhìn vào bể nổi của gia tộc Dowkesen mà cho rằng chỉ có bấy nhiêu đó. Gia tộc này đã tồn tại hàng trăm năm nay, bộ rễ của nó đã lan ra khắp cả châu Âu rồi.
Hơn nữa, ngoại trừ Liên Minh Pokemon thì gia tộc Dowkesen là gia tộc duy nhất nắm giữ mê cung quy mô lớn.
Với một gia tộc có thực lực ẩn chứa bên trong tương đương với một nửa Liên Minh Pokemon, dĩ nhiên Liên Minh hy vọng thu nạp những gia tộc có tiềm năng như thế trở thành thành viên của mình.
Tuy nhiên, trong suốt những năm qua họ đã dùng đủ mọi biện pháp nhưng đều không thu được hiệu quả. Bây giờ có cơ hội bắt mối từ Huân tước Thun, nên dĩ nhiên họ muốn thử một lần.
"Ông chuẩn bị đem lợi thế gì ra để trao đổi? Muốn nhận được sự giúp đỡ từ Liên Minh Pokemon. Nếu chỉ đảm bảo sẽ đưa gia tộc Dowkesen gia nhập Liên Minh sau khi ông lên nắm quyền thì vẫn chưa đủ, Liên Minh sẽ không nhận loại chi phiếu khống như vậy. Huống chi, ngộ nhỡ thất bại, Liên Minh Pokemon cũng không thể giúp suông được, ông phải đưa ra thứ gì đó thực tế một chút."
Ở đây chỉ có hai người bọn họ, Châu Thạc cũng không cần vòng vo nhiều lời, muốn Liên Minh giúp đỡ ông ta cũng được thôi, nhưng phải trả tiền đặt cọc đã.
Nếu không ngộ nhỡ ông ta thất bại bỏ chạy, chẳng phải Liên Minh sẽ phải gánh không tổn thất sao.
"Tập đoàn Khoa Nguyên!"
Huân tước Jon rít một hơi thuốc thật mạnh rồi nói ra lợi thế của mình.
"Ngành công nghiệp bí ngọc của tập đoàn Khoa Nguyên hiện giờ đang âm thầm trở thành tiên phong trong ngành bí ngọc, chắc cậu cũng biết rõ giá trị trong đó. Hiện giờ, Liên Minh Pokemon chỉ chiếm một phần cổ đông trong tập đoàn Khoa Nguyên, cổ đông lớn vẫn là gia tộc Dowkesen. Chỉ cần bên cậu chịu đầu tư, tôi có thể nghĩ cách làm cho Liên Minh Pokemon nắm giữ cổ phần để nuốt trọn Khoa Nguyên vào túi, trở thành cổ đông lớn của tập đoàn. Chắc Liên Minh Pokemon luôn muốn có được Khoa Nguyên phải không, trận chiến tranh giành cổ phần này diễn ra từ lâu rồi."
"Thu mua ác ý?"
Châu Thạc nhíu mày lại, anh ta biết đây là vở kịch sở trường của Thun.
Tuy việc tập đoàn Khoa Nguyên thuộc về Liên Minh Pokemon cũng không tồi, nhưng lợi nhuận của bọn họ vẫn căn cứ theo cổ phần để chia hoa hồng, người lấy được phần nhiều vẫn là gia tộc Dowkesen.
Trong Liên Minh, những nhân vật lớn có ý đồ với miếng bánh này không phải là số ít, lợi thế này quả thật có giá trị nhất định, nhưng mà…
"Đúng là Liên Minh rất muốn có Khoa Nguyên, nhưng Liên Minh không muốn bỏ ra nhiều tiền để mua cổ phiếu từ trong tay các cổ đông nhỏ và khách lẻ với giá cắt cổ, trong khi giá trị thực của nó quá thấp. Nếu muốn làm thì đã làm từ lâu rồi, chứ không chờ ông nhắc tới rồi mới làm đâu."
Huân tước Jon nghe Châu Thạc nói vậy, lại tiếp tục lắc đầu
"Không cần phải thu mua với giá cao như vậy, tình hình lợi nhuận của Khoa Nguyên hiện nay đang có vấn đề, hơn nữa vấn đề sẽ ngày càng nghiêm trọng hơn. Một khi công khai báo cáo hằng năm, cổ phần của Khoa Nguyên sẽ giảm xuống rất nhanh. Đến lúc đó, Liên Minh Pokemon sẽ đi tìm các cổ đông nhỏ tiến hành thu mua ác ý, về giá cả có dư đất để xoay chuyển."
Châu Thạc nghe Huân tước Jon nói vậy, chỉ trầm tư suy nghĩ chứ không trả lời ngay.
Nếu những gì đối phương nói là thật, vậy đây chính là cơ hội tốt để Liên Minh Pokemon cướp tập đoàn Khoa Nguyên về tay.
"Ông có thể tiết lộ, vấn đề lợi nhuận mà ông nói là gì không?"
Ngay cả chuyện bí mật như báo cáo hằng năm mà Khoa Nguyên còn chưa công khai, Huân tước Jon cũng tiết lộ được thì những chuyện khác đâu cần phải giấu nữa.
"Gần đây Khoa Nguyên làm khá mạnh tay, xây dựng rất nhiều dự án thí điểm, bao gồm các dự án như diễn đàn livestream Khoa Nguyên, cược đá giá rẻ."
Châu Thạc nghe xong bèn gật đầu đáp:
"Chuyện này thì tôi biết, nó tiến hành đúng theo đường lối phái Cách Tân đã đề ra."
Huân tước Jon gật đầu nói tiếp:
"Trong đó, dự án thí điểm cược đá giá rẻ đã gây ra tổn thất cực kì nghiêm trọng cho Khoa Nguyên."
"Khoa Nguyên bị tổn thất vì một dự án thí điểm sao?"
Châu Thạc nghe xong không khỏi sững sờ. Với một tập đoàn lớn như Khoa Nguyên, khi tiến hành xây dựng dự án thí điểm luôn phải khống chế chi phí đầu tư. Nếu chi phí phát sinh vượt quá mức dự trù thì phải dừng lại ngay, sao có thể để bản thân gánh chịu tổn thất.
"Chỉ một tháng vừa qua, mỗi thí điểm bên trong hàng trăm thí điểm cược đá giá rẻ được xây dựng đã gây tổn thất hàng chục triệu vốn đầu tư, chuyện này đủ khiến cho Khoa Nguyên bị thiệt hại nặng nề."
Huân tước Jon híp mắt cười, ông ta nắm rất rõ tình hình hiện giờ của Khoa Nguyên.
"Sao lại như vậy?!"
Châu Thạc ngẩn ngơ, anh ta không hề biết hiện giờ Khoa Nguyên lại bị tổn thất nghiêm trọng đến vậy, điều này thật vô lý, chỉ một dự án cược đá giá rẻ làm sao mà gây tổn thất nhiều tiền như thế được.
"Ngành công ngiệp cược đá bí ngọc đến nay vẫn tồn tại sai lầm về quản lý chi phí, đặc biệt khi giá đá gốc càng thấp thì sai lầm càng lộ rõ. Công ty làm cược đá phải tính toán quản lý tỷ suất này sao cho hợp lý, cân bằng chi phí khai thác mới có thể thu được lợi nhuận. Nhưng không thể phủ nhận, đây chính là khâu yếu nhất trong dây chuyền sản xuất. Cược đá giá rẻ chỉ cần trộn thêm một ít bí ngọc cao cấp vào trong đó rồi đưa ra ngoài, vậy lợi nhuận thu về sẽ không bù nổi chi phí khai thác[w4]. Hơn nữa có tôi yểm trợ bày mưu tính kế, phía dưới còn có nhiều giám đốc chi nhánh, họ muốn nhân cơ hội này để kiếm một khoản tiền lớn."
Vụ tham ô bí ngọc của giám đốc cửa hàng bí ngọc Khoa Nguyên mà Alor bảo Ray điều tra trước đây, không phải là một trường hợp, mà nó dính dáng đến tất cả các thí điểm của Khoa Nguyên, hơn nữa người đứng sau vụ này chính là Huân tước Thun.
Huân tước Jon làm vậy với mục đích muốn ép giá cổ phiếu của Khoa Nguyên tới mức tối đa, để thuận tiện cho việc thu mua ác ý sau này.
Còn về chuyện gì sẽ xảy ra sau đó ư?
Lúc ấy cổ đông của Khoa Nguyên cũng đã đổi người, lời lỗ thế nào đều do bản thân họ, chuyện này chỉ là tổn thất kinh doanh mà thôi.
"Tôi sẽ gửi thông tin của ông lên cấp trên, lấy Khoa Nguyên làm lợi thế, chắc chắn nội bộ Liên Minh sẽ đồng ý giúp ông."
Châu Thạc nói.
"Được rồi, chuyện này nói đến đây thôi, chúng ta phải quay lại xem trận đấu."
Châu Thạc nói xong, hai người cùng quay về nhà thi đấu.
Gió chiều nhè nhẹ thổi qua khán đài ngoài trời, hoàng hôn buông xuống khiến bóng chiều dần ngả sang bên, để lộ bóng dáng một con Lucario đang nấp phía sau cột trụ trên sân thượng[w5].
Bấy giờ Lucario đang cầm một cây bút ghi âm trong tay, cuộc nói chuyện giữa Huân tước Jon và Châu Thạc lúc nãy, rõ ràng đã được ghi lại toàn bộ.
Lực dẫn sóng trên người con Lucario dâng lên, nghe thấy tiếng gọi từ dẫn sóng, bóng hình nó rung chuyển biến mất trên khán đài.
…
(PS: Về quy tắc định giá về cược đá giá rẻ, tôi thật sự không muốn viết tỉ mỉ, có thì có, nhưng nó quá tẻ nhạt, hơn nữa cũng không ảnh hưởng nhiều đến cuốn sách này, mọi người vẫn hiểu được là được.
Nửa phần sau của chương này tôi vốn không muốn viết tỉ mỉ, nhưng luôn có người nói về thế giới quan và tính hợp lý ở một số nội dung, tôi đành viết thêm một chút, nói rõ hơn nhân vật nào thế lực nào, dự định thế nào, hy vọng có thể làm vừa lòng các bạn.
Giải đấu còn mấy chương nữa là kết thúc, sau đó sẽ lại bắt đầu phần bắt Pokemon.)
[w1]可要差上不少
[w2]Thiếu.
技术和教育资源倾斜
[w3]Thiếu.
避开了随行的人, 显然是要谈一些不能给别人知道的事了.
[w4]盈利很快就会不及开采成本
[w5]Thiếu.
露台的支撑柱子后面
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...