Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Translator: Nguyetmai

Vòng dự tuyển sắp kết thúc, chỉ còn vài trận đấu lẻ tẻ vẫn đang tiếp tục trên sân.

Trong trận đấu giữa Đại học Giang Thành và Học viện Công nghệ Giang Thành, Đại học Giang Thành cử một người mới lên thi đấu.

Sau đó bằng một kỹ thuật biểu diễn dở tệ để thua trận này…

Học viện Công nghệ Giang Thành thắng trận mà mặt mày ngẩn ngơ.

Ban đầu khi xác định phải giao đấu với đương kim vô địch là Đại học Giang Thành, bọn họ đã tuyệt vọng vô cùng. Nhưng thế nào cũng không ngờ được, mình lại thắng một cách kỳ lạ như vậy.

Những đội tuyển khác nhạy bén, thấy Đại học Giang Thành thua Học viện Công nghệ Giang Thành một trận, rất nhanh đã hiểu ra ngụ ý bên trong.

Đây rõ ràng là muốn loại Đại học Tân Chử!

Con người làm việc gì cũng nên giữ chút thể diện cho đối phương, sau này có gặp lại còn dễ ăn nói. Đại học Tân Chử đã xếp ở hạng chót bao nhiêu năm như thế, lần này khó khăn lắm mới có cơ hội lọt vào vòng trong, Đại học Giang Thành lại đạp một cước như vậy, cũng xấu tính quá rồi.

Xem ra biểu hiện xuất sắc trong mấy ngày gần đây của Thẩm Khánh Minh thực sự đã tạo áp lực cho các đội khác.

Trên khán đài của tuyển thủ Đại học Tân Chử.

La Vân Kiệt nhìn thấy Học viện Công nghệ Giang Thành thắng trận này trong lòng đột nhiên thắt chặt!

Thế này là ép bọn họ vào đường cùng!

Trận tiếp theo đấu với Đại học Giang Thành bắt buộc phải thắng!


Nếu không bọn họ chỉ có đường cuốn gói rời đi.

"Lâm Châu, trận tiếp theo đấu với Đại học Giang Thành, chúng ta bắt buộc phải thắng…"

La Vân Kiệt cuối cùng đã mở lời với Lâm Châu lần đầu tiên.

Tính cách của anh ta trước giờ không quá mạnh mẽ, thậm chí còn có chút yếu đuối.

Tuy La Vân Kiệt là quản lý đội tuyển trường nhưng anh ta lại không dám quản mấy thành viên trong đội, cũng không dám lên tiếng chỉ huy.

Nhưng đứng trước thời điểm quan trọng này, nếu anh ta còn tiếp tục im lặng, Lâm Châu sẽ không lên đài, vậy bọn họ nắm chắc thất bại trong tay rồi. Cho nên La Vân Kiệt bị ép phải cứng rắn.

"Đại học Giang Thành vì muốn áp chế Thẩm Khánh Minh, trận tiếp theo nhất định sẽ để Cao Bác lên, với tình trạng hiện giờ của Raichu chắc chắn sẽ không đánh lại Sandslash, chúng ta…"

"Ừm, yên tâm, chúng ta sẽ thắng."

Lâm Châu gật đầu nói một câu để La Vân Kiệt yên tâm nhưng lại không hề có ý đứng dậy. Cậu vẫn điềm nhiên ngồi bên cạnh anh ta, bộ dạng như quyết tâm muốn cùng sống chết với cái máy nước lọc.

Mãi đến khi bên phía nhân viên công tác thông báo tuyển thủ có thể đến hiện trường để báo danh, Lâm Châu mới lên tiếng nói:

"Lưu Lạc, thế nào, có hứng thú xuống đánh một trận không?"

"Nếu cậu nói đến người khác, tớ còn không dám bảo đảm với cậu, còn về tên Cao Bác này, ha ha ha…"

Khuôn mặt Lưu Lạc lộ rõ ý cười xấu xa, cậu ta sớm đã ngứa ngáy chân tay không chờ nổi nữa. Nếu Lâm Châu không nói, cậu ta cũng sẽ chủ động xin ứng chiến.


Cậu ta đã ở bên quan sát trận đấu suốt mấy ngày nay, trong lòng cũng nắm rất rõ trình độ của cuộc thi cấp thành phố.

Chẳng trách Lâm Châu lại không mấy hứng thú với cuộc thi này, bởi vì thực lực quả thật chẳng có gì đáng để chú ý. Những tuyển thủ có thực lực quanh đi quẩn lại cũng chỉ từng ấy gương mặt quen thuộc.

Tuy gần đây Lưu Lạc rất ít khi gặp Cáo Lửa của Lâm Châu, bản thân cũng không biết con quái vật nhỏ đó đã lớn tới chừng nào.

Nhưng theo cậu ta thấy, Cáo Lửa của một tháng trước đã có thể đấu ngang cơ với Pokemon của những tuyển thủ này.

Huống hồ gần đây Lâm Châu bận này bận nọ, chẳng nhìn thấy bóng dáng đâu. Cậu không tin thời gian một tháng này, Cáo Lửa lại không tiến bộ một chút nào.

Phải biết rằng trong một tháng qua, cậu ta đã sử dụng năm trăm nghìn tệ tiền trợ cấp của nhà trường để tiến hành bồi dưỡng cho Croconaw. Hiện tại nó đã lớn mạnh vượt bậc và có sự phát triển mạnh mẽ về chất.

Có thể La Vân Kiệt sẽ cho rằng, Lâm Châu không ra tay vì chuyện lần đó của Thẩm Khánh Minh. Cậu ta cũng đã nói vòng dự tuyển mình không ra tay, nếu nuốt lời sẽ chẳng còn mặt mũi nào nữa.

Thế nhưng Lưu Lạc lại quá hiểu "anh bạn chung phòng" này, Lâm Châu nào phải loại người cần đến mặt mũi chứ.

Dựa vào tính cách của cậu ta, lý do không ra tay quá nửa là vì lười đấu đá với mấy tên kém cỏi mà thôi…

"Cậu muốn lên đấu với Cao Bác?"

La Vân Kiệt kinh ngạc, anh ta không biết thực lực của Lưu Lạc như thế nào nên lo lắng nói:

"Chắc chắn có thể thắng không, trận đấu này rất quan trọng…"

Lưu Lạc nhướng mày lên, xem ra mình vẫn cần phải đấu một trận để khoe mẽ cho tốt… không phải… để chứng minh bản thân, nếu không sắp bị người ta coi thường rồi kìa.


"Anh cứ xem đi rồi biết. Ngoài ra anh kia, lần này anh nợ tôi một trận đấu, sau này nhớ phải trả đấy."

Lưu Lạc nhìn Thẩm Khánh Minh nói một câu, sau đó rời khỏi khán đài tuyển thủ đi đến sân thi đấu báo danh.

Lúc Lưu Lạc đến sân thi đấu báo danh, Cao Bác đã đứng đợi ở trên sân. Vừa nhìn thấy người đến là Lưu Lạc, cậu ta không khỏi sững sờ.

Sao không phải là Thẩm Khánh Minh?

Đại học Tân Chử buông xuôi rồi à?

Người này cậu ta đã từng gặp qua, đúng là sinh viên của Đại học Tân Chử.

Năm nay trường Đại học Tân Chử có tổng cộng ba tuyển thủ, ngoài Thẩm Khánh Minh ra, hai người còn lại đều là gương mặt mới, hơn nữa cũng chìm nghỉm, chẳng có chút cảm giác tồn tại nào.

Đa số các đội tuyển đều cho rằng, hai người mới này đi theo để học hỏi kinh nghiệm, chỉ là bù nhìn thôi, không biết gì đâu.

Nhưng dù thế nào Cao Bác cũng không ngờ, trong trận đấu quan trọng quyết định sinh tử tồn vong này lại cử một người mới lên thi đấu?

Không muốn thắng nữa sao?

Cao Bác cảm thấy đây rõ ràng là điều không thể, tuy con Raichu của Thẩm Khánh Minh đã dũng mãnh chiến cả bốn trận, có lẽ giờ chẳng còn sức để tung chiêu nữa.

Nhưng đây là trận đấu cuối cùng, dù thế nào cũng nên liều mạng một chút. Nếu Thẩm Khánh Minh không lên thì chỉ có thể chứng tỏ một điều, Đại học Tân Chử cho rằng để người tên Lưu Lạc này lên cơ hội thắng sẽ cao hơn.

Cao Bác nhìn Pokemon đang chạy thử thiết bị đo máu của Lưu Lạc.

Đó là một con Croconaw có thuộc tính khắc chế Sandslash của cậu ta, hơn nữa từ thể hình và mai giáp cơ bắp trên cơ thể có thể thấy, con Croconaw này được đào tạo rất tốt, thực lực chắc chắn không thấp.

Với tầm mắt của Cao Bác chỉ có thể nhìn ra vài nét sơ lược, khi hai con Pokemon chính thức chiến đấu sử dụng năng lượng, cậu ta mới có thể đánh giá chính xác thực lực Pokemon của đối phương.


Hai tuyển thủ hai bên đứng trên ghế chỉ huy, hai con Pokemon cũng đã lên sàn đấu.

Trọng tài thổi còi, tuyên bố trận đấu bắt đầu.

Trên sàn đấu bắt đầu cuộn lên Sandstorm quen thuộc.

Đất đá bay mù trời! Bụi vàng cuồn cuộn!

Cơn gió lạnh ngắt cuốn theo sỏi đá cát bụi che lấp bầu trời, khiến cả khu vực thi đấu bị vùi trong bão cát.

Sandstorm càn quét, thổi mạnh đến nỗi mọi người không thể mở mắt ra.

Năm ngày nay, cứ mỗi lần Sandstorm che phủ sân đấu là đồng nghĩa với việc Đại học Giang Thành lại sắp thắng một trận.

Khả năng khống chế sân đấu của Cao Bác là một việc mà các đối thủ khác không thể nào theo kịp.

Đối diện với một đối thủ hoàn toàn không quen biết như Lưu Lạc, Cao Bác không hề nương tay, vừa lên đã để Sandslash sử dụng Sandstorm, bao phủ khắp cả sân đấu.

Sandslash ẩn náu trong Sandstorm, cát bụi che đậy cơ thể nó, mắt thường không thể nào phát hiện ra tung tích của nó.

Croconaw đứng thẳng trong Sandstorm, dũng cảm đối diện với sỏi đá cát bụi che lấp bầu trời, bắt đầu ngưng tụ năng lượng hệ Nước xung quanh cơ thể.

Năng lượng ngưng tụ tạo thành Aqua Ring, lưu chuyển không ngừng trên cơ thể nó, hình thành một lớp giáp lưu động mềm mại ở thể lỏng.

Từng viên đá vụn sắc nhọn trong cơn gió điên cuồng nhắm vào Croconaw, nhưng lại không tạo ra chút hiệu quả nào.

Khi tất cả cát sỏi và bụi đất lọt vào trong Aqua Ring, dưới lực cản và sức ngấm của dòng nước, chỉ trong chớp mắt đã mất đi xung lực.

Cát đá bị cuốn theo giống như một dòng chảy đất đá đục ngầu bên trong Aqua Ring, lưu chuyển tuần hoàn, trên trong dưới đục, phân tách hoàn toàn sỏi đá và cát bụi rồi đổ đầy xuống nền đất.

Sau đó Aqua Ring lại một lần nữa khôi phục vẻ trong suốt, tiếp tục chống lại sự tấn công của cát đá, cứ lặp đi lặp lại như vậy, dòng nước sinh ra mãi không ngừng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui