Cuộc Chiến Vương Quyền

Tuy rằng trong lòng bất mãn, có điều Edward cũng không nghĩ quá nhiều, trao tặng danh hiệu quý tộc là một môn học, rất nhiều quý tộc tỉnh tỉnh mê mê chỉ có kiến thức nửa vời, phải có kiến thức thật nhiều mới có thể đưa ra phán đoán, nhưng mà một thần dân vì sao lại có danh hiệu như vậy, không cần phải nói thẳng ra.

Edward chỉ làm Stephen không rõ nội tình, cũng thông cảm hắn và William có huyết thống anh em ruột liên kết nhau, tình huống địa vị khác nhau một trời một vực như vậy là cực kỳ hiếm thấy, dù sao anh chị em hợp pháp trong vương thất phải được công tước sắc phong, mà anh em con riêng đại thể là bá tước, nói đến con riêng của mẹ sinh ra lại có thể hợp pháp sinh sống đồng nhất dưới một mái hiên thì hiếm đến cỡ nào, hắn trong lúc nhất thời về mặt tình cảm không thể tiếp nhận đãi ngộ như những anh chị em con riêng như William, cũng là có thể thông cảm được.

Thế là Edward lại tỉ mỉ giải thích cho Stephen lý do phải sắp xếp như vậy, cuối cùng còn nói: “Trao tặng tước vị nhất định phải y theo pháp luật, nhất là quãng thời gian này vương trữ điện hạ vừa mới lên ngôi, hắn nhất định phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, không thể để cho người khác nghi vấn nhược điểm thống trị của hắn, khiến cho người ta cảm thấy không quá ấn tượng khách quan. Hiện tại mặc dù cậu chỉ là tử tước, thế nhưng không có nghĩa là sau này cậu không thể trở thàng bá tước, công tước, tuổi tác cậu còn nhỏ, hiện tại chiến tranh còn chưa kết thúc, chờ cậu lập được chiến công, vương trữ điện hạ sẽ thăng cấp tước vị cho cậu.”

Stephen lại một lần nữa nắm lấy cuộn giấy da dê, siết thật chặt trong tay, biểu hiện trên mặt tối tăm, không nói một lời, Edward liền biết trong lòng hắn đối với giải thích của mình cũng không phản đối. Edward trong lòng thở dài, y cảm thấy mình đã nói đến nước này, không cần tiếp tục phải giải thích thêm, thế nhưng y cũng không thể cứ mặc kệ, dù sao Stephen cũng là em trai William, nghe William nói, đời trước hắn cùng quốc vương triệt để trở mặt, cũng từng bị quốc vương uy hiếp đến mức độ gần như là tuyệt lộ, dẫn theo đội ngũ không tới trăm người mở một đường máu, nhiều lần trằn trọc mới đến chỗ an toàn, vào lúc ấy, Stephen vẫn tuyệt đối trung thành đi theo bên cạnh hắn, không hề oán hận. Như vậy xem ra, tuy rằng tâm tư Stephen quá mức mẫn cảm, lòng dạ cũng có chút hẹp hòi, thế nhưng chung quy vẫn là em trai ruột William đặt ở sau lưng, Edward không hi vọng hai anh em bọn họ sẽ bị những chi tiết nhỏ này làm mất hòa khí đi.

Nhưng mà chẳng kịp chờ Edward tiếp tục giải thích, Stephen lại mở miệng: “Người này.” Hắn chỉ vào một cái tên trong đó, “Chris Garcia, tôi nhớ cô ta là á thú nhân, hơn nữa đã có danh hiệu quý tộc, chính là bá tước.”

“Đúng thế.” Edward gật gật đầu, “Có gì sao?”


“Các người muốn sắc phong cô ta là công tước?” Trong giọng nói Stephen đều là khiếp sợ không thể giảng hòa, “Một danh hiệu bá tước còn chưa đủ sao? Hiện tại lại muốn cô ta trở thành công tước? Anh chắc chắn chứ? Tôi còn cho rằng chỉ có thành viên vương thất mới có thể trở thành công tước! Mà hiện tại các người đem danh hiệu này tặng cho một á thú nhân!”

“Chúa ơi, Stephen.” Edward dừng một chút, kiềm chế tâm tình bất mãn của mình, không thể hiện ra bên ngoài, “Thứ nhất, danh hiệu công tước cũng không phải chỉ có thành viên vương thất mới được trao tặng, mọi người ai có công lao đều được, đế quốc có rất nhiều công tước cũng không mang họ Lancaster, chờ khi cậu tiến vào giới xã giao, sẽ biết bọn hắn thôi. Thứ hai, dựa theo pháp luật đế quốc, trao tước vị sẽ không bởi vì cậu là thú nhân hay á thú nhân mà có bất công, nhất bên trọng nhất bên khinh.” Y trịnh trọng giải thích, “Hơn nữa những năm gần đây, bá tước Garcia làm chức chỉ huy quân sự, vì chiến sự tiền tuyến thắng lợi có cống hiến rất lớn, theo lý mà nói, trong 10 lần thắng lợi, có 8 lần là do bá tước Garcia chỉ huy thỏa đáng. Tuy rằng tuổi tác cô ấy không quá lớn, thế nhưng lập chiến công cũng đã đủ khiến cô ấy thăng nhiệm cấp tướng, tước vị cũng phải được tăng lên.”

Stephen từ lỗ mũi phun ra từng đợt hơi thở, cười nhạo trào phúng, dường như cho rằng Edward giải thích chỉ là cãi chày cãi cối. “Tôi biết rồi.” Hắn cười cợt miễn cưỡng.

Edward hi vọng chính mình đa nghi rồi, thế nhưng cái nụ cười âm u này khiến người ta rất không thoải mái.

“Tôi biết rồi.” Stephen lặp lại một lần nữa, đem cuộn giấy da dê đặt lại trên bàn, “Tôi trước tiên cáo từ.” Hắn cũng không quay đầu lại rời đi văn phòng.


Edward nhìn hắn bước nhanh rời đi, trong lòng bay lên tia dự cảm không tốt, y rất khó tưởng tượng một người tính toán chi li như vậy, bé trai tự ti lại ngạo mạn sẽ trở thành phụ tá đắc lực cho William, cùng hắn kề vai chiến đấu, nhưng mà hắn cũng nói không có gì, chỉ có thể đem chuyện này nói cho William biết, để hắn cố gắng động viên em trai mình một chút.

Lúc này William không tỏ thái độ gì, có điều danh sách thụ tước không có bất kỳ phát sinh thay đổi, kỳ thực Edward đã sớm có thể nghĩ đến, William là nam nhân có lập trường rất kiên định, ở chuyện đại sự sẽ không có thỏa hiệp.

Rất nhanh liền đến ngày lên ngôi.

Nghi thức lên ngôi, William đưa ra thư mời hướng đến toàn thể quốc gia trong đại lục Salman, thăm dò các quốc gia đối với thái độ kẻ thống trị Kaz Bert, cũng may có hơn một nửa người xem trọng William, đến đây xem lễ, biểu thị tán thành William có quyền lợi địa vị hợp pháp.

William muốn Edward lên ngôi cùng mình, có điều đương nhiên không thể thực hiện, Edward chỉ là thần quan cấp cao phổ thông, nếu muốn bước lên ngôi cùng quốc vương, chỉ có thể là giáo tông. Có điều trong lúc nghi thức lên ngôi Edward vẫn có công chuyện để mình làm, đứng bên người giáo hoàng, cầm lấy khay đặt vương miện.


Nghi thức lên ngôi rất lâu và rườm rà, bọn họ phải diễn ròng rã suốt 1 tuần, chuyện không lớn không nhỏ, nhắm mắt lại, đều biết mỗi một bước William sẽ đứng vị trí nào, phải làm gì. Nhưng mà, khi ngày đó chân chính đến, đứng ở lễ đường nhà thờ lớn thánh Lehmann vàng son lộng lẫy, nhìn giáo tông bưng lấy khay trên tay mình, đặt vương miện hào hoa phú quý trên đỉnh đầu William đang quỳ gối ngay phía trước, nhìn William mặc trường bào thêu vương huy màu xanh lam viền vàng nghiêm túc ngồi ngay ngắn trên vương tọa, tiếp nhận quyền trượng giáo tông tự tay đưa tới, cũng đổi nhẫn thành nhẫn quốc vương, nhìn thấy người trong lễ đường tất cả đều đứng dậy hành lễ hướng về William, hô to vạn tuế, Edward vẫn cảm thấy đáy lòng kích động một trận, cả linh hồn đều xúc động, toàn thân không ngừng run rẩy.

Sau khi nghi thức lên ngôi kết thúc, tiếp đó chính là nghi thức thụ tước, các quý tộc sắp được trao tặng tước vị đều bận trang phục phù hợp chính thức là lễ phục thân phận tương lai của bọn họ, khi nghe lễ quan gọi đến tên của chính mình, liền tiến lên quỳ gối trước mặt William, hôn lên mũi chân của hắn, sau đó William đưa bội kiếm đặt nhẹ lên hai bờ vai bọn họ, hỏi dò đối phương có nguyện ý dâng lên trung thành một trăm phần trăm hay không, sau khi khẳng định câu trả lời chắc chắn, thì sẽ đem công văn tước vị chính thức giao vào trong tay đối phương.

Edward vẫn đứng bên cạnh William, thời điểm đến phiên Stephen tiến lên, y nhìn thấy trên mặt đối phương cúi đầu ủ rũ mất tập trung, xem ra đối với sắp xếp này cảm thấy rất không vừa ý.

Edward đem chuyện này nhớ rõ trong lòng, đợi đến khi lên ngôi kết thúc, tất cả mọi người trở lại vương cung chuẩn bị tiệc tối, y đem lo lắng của mình nói ra ngoài.

“Ở đây có rất nhiều chuyện so với một đời trước không giống nhau.” Edward nhẹ nhàng xoa bóp cổ có chút cứng ngắc của William, tuy rằng trọng lượng vương miện đối với thú nhân mà nói không tính là gì, thế nhưng nếu để tư thế nhìn thẳng quá dài, đối với gánh nặng trên cổ vẫn là không nhỏ, “Một đời trước, em không đem ngài trở về Samosat, ngài và Stephen ở vương đô tứ cố vô thân, chỉ có thể sống nương tựa lẫn nhau, sau lần đó vẫn luôn làm bạn cùng nhau, hai người có tình cảm rất thâm hậu, có thể nói vào lúc ấy, trong thế giới của hai người ngoại trừ đối phương, không có người khác có thể dựa vào có thể tin cậy. Nhưng còn đời này, ngài được em dẫn dắt bên người, có rất nhiều chuyện bị sự chú ý khác phân tâm, tầm quan trọng của Stephen giảm đi, mà giữa hai người địa vị chênh lệch cũng càng lúc càng lớn, ngài là vương trữ thương em trai, mà hắn chỉ là một con riêng bình thường không có gia thế, em cảm thấy hắn đã cảm nhận được điểm này, cho nên mới mẫn cảm bất an như vậy.”

William thở một hơi thật dài: “Ta cảm thấy mình rất có lỗi với Stephen.”


Edward lắc đầu một cái: “Em không phải chỉ trích ngài đối với hắn không quan tâm, ngài là huynh trưởng, đối với hắn đã là rất tốt rồi, em chỉ nói hai đời các người có chỗ bất đồng mà thôi, chỉ là không giống một đời trước ngài xem hắn là nhánh cỏ cứu mạng duy nhất, nhưng ngài cũng không hề có lỗi với hắn. Đây là sự thật.”

“Cảm ơn em đã an ủi ta.” William bắt được tay y, đặt môi hôn nhẹ lên lòng bàn tay, sau đó kề sát trên mặt của mình.

Edward vươn một tay khác sờ lên mặt hắn, suy nghĩ một chút, vẫn là đem câu này nói ra: “Em cũng không phải là muốn gây xích mích mối quan hệ của hai người, thế nhưng William em cảm thấy, phương thức hai người ở hai đời trước không giống nhau, dẫn đến kết quả cũng sẽ không giống nhau, ngài không thể tin tưởng Stephen đời này như tin Stephen đời trước.”

William sững sờ: “Em cảm thấy hắn sẽ phản bội ta?”

Edward chần chờ không gật đầu cũng không lắc đầu, thế nhưng vẫn là nói: “Chẳng qua em cảm thấy hắn sẽ không trung thành như những gì ngài nghĩ.”

William trầm mặc, hắn không phải người không rõ thị phi, hắn có thể nhìn ra trong mắt Stephen đố kị bất mãn, chỉ là đời trước, mặc dù hắn là con riêng quốc vương, nhưng cũng không được quá nhiều ưu đãi, mà những đố kị bất mãn mà hắn đã từng trải qua đời trước, đã biến thành tình huynh đệ tha thiết, mà đời này từ lúc vừa mới bắt đầu, hai người lấy phương thức chênh lệch tàn nhẫn bày ra trước mặt Stephen, trên lý trí mà nói, xác thực hắn không thể bảo đảm Stephen có còn trung thành như đời trước hay không.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui