Cùng Vương Gia Rơi Xuống Vực Sâu


Buổi tối vẫn có chút oi bức, đặc biệt là khi bị chăn che như vậy, trên người Thanh Uyên toát mồ hôi, quần áo vốn mỏng manh trên người nàng dán chặt vào ngực, càng làm nổi bật lên thân hình đẹp đẽ, quyến rũ động lòng người.

Tề Tuấn Dịch cởi áo ngoài của mình, đưa cho Thanh Uyên mặc vào, vô tình liếc thấy bầu ngực trước ngực Thanh Uyên, tai hắn đỏ lên, "Thanh! Tiểu Thanh, nàng mặc vào trước đi, kẻo bị lạnh, ăn cơm trước, có chuyện gì ăn cơm xong rồi nói.

"
Người luyện võ mắt như đuốc, chiếc màn che giường mỏng manh này thì tính là gì, hắn sợ Tiểu Lục không biết nặng nhẹ, nếu nhìn lung tung, chỉ sợ Thanh Uyên trong lòng không thoải mái.

Thân thể của con gái nhà lành, đã nhìn thì phải chịu trách nhiệm.

Thanh Uyên xấu hổ nhận lấy, sau đó nhanh chóng mặc vào người, đợi Tiểu Lục đi rồi, mới dám theo Tề Tuấn Dịch đi đến trước bàn dùng bữa.

Thanh Uyên vốn đã cùng nam tử xa lạ dùng bữa rất gò bó, đặc biệt là Tề Tuấn Dịch vô thức sẽ nhìn nàng vài lần, Thanh Uyên như ngồi trên đống lửa, tay run dữ dội, suýt nữa cầm không chắc đôi đũa.

"Nàng ăn nhanh đi, ăn nhiều vào mới có sức.

" Tề Tuấn Dịch gắp cho Thanh Uyên vài miếng thịt, người luyện võ phần lớn đều nhanh đói, đối với hắn mà nói, thịt là món ăn ngon nhất.

Thanh Uyên nghe xong mặt hơi đỏ, tưởng Tề Tuấn Dịch sợ lát nữa nàng không có sức, đành phải cúi đầu ăn thịt.

Đợi đến khi cuối cùng cũng dùng xong bữa tối, cả hai đều im lặng buông đũa.

Nhiệt độ trong phòng như tăng lên, nóng kinh khủng, Tề Tuấn Dịch cảm thấy cổ họng khô khốc, liên tục uống mấy cốc nước nhưng vẫn không thể hạ nhiệt trên người.

Thanh Uyên vẫn luôn cúi đầu, quần áo mặc trên người tỏa ra mùi xà phòng và mùi mồ hôi nhàn nhạt của nam nhân, nhưng lại không hôi, nàng lấy hết can đảm ngẩng đầu, đi đến trước mặt Tề Tuấn Dịch đứng, ngón tay nhẹ nhàng đặt lên vai hắn, nhẹ giọng nói, "Tướng quân, chúng ta, chúng ta bắt đầu đi.

"
Thực ra cả hai đều hiểu rõ trong lòng, lát nữa sẽ xảy ra chuyện gì, chỉ là vấn đề thời gian và ai là người bắt đầu bước đó trước.

Thay vì chờ Tề Tuấn Dịch mất kiên nhẫn, chi bằng nàng chủ động cầu hoan.


Tề Tuấn Dịch đưa tay ôm lấy eo Thanh Uyên, bế nàng đặt lên đùi mình, lưng Thanh Uyên áp vào mép bàn, hai người bốn mắt nhìn nhau, đánh giá đôi mắt của đối phương.

Áo yếm của Tề Tuấn Dịch quá lớn, Thanh Uyên mặc vào lúc nào cũng bị tụt vai, cho nên lúc nãy nàng đều nắm chặt lấy vạt áo, lúc này bị Tề Tuấn Dịch ôm, một tay bị đè ở phía sau.

Áo trượt xuống, để lộ ra lớp sa mỏng bên trong, vì tư thế ngồi mà lớp sa mỏng xê dịch lên, hình thêu uyên ương vốn che hai điểm trước ngực cũng xê dịch lên, lớp sa mỏng mỏng manh không thể che được hai đầu nhũ đỏ như hạt đậu.

Thanh Uyên rất muốn nhắm mắt mặc cho Tề Tuấn Dịch chủ động, nhưng nàng không dám, cũng không có tư cách.

Từ xưa đến nay, chỉ có nha hoàn hầu hạ chủ tử, nào có chủ tử hầu hạ nha hoàn.

Thanh Uyên chủ động cởi áo ngoài ra, tay nàng hướng xuống, sờ vào vật nóng bỏng chống giữa hai chân mình, cách trứ quần áo bóp bóp vật đó.

Tề Tuấn Dịch bị hành động táo bạo của nàng làm cho sợ hãi ngã ngửa ra sau, thân thể ngã về phía sau, may mà hắn kịp thời ôm lấy Thanh Uyên, nếu không thì không chỉ có hắn ngã.

Cả hai đều nằm trên mặt đất, Thanh Uyên được Tề Tuấn Dịch ôm lấy eo, vì vậy, làn da mềm mại trước ngực nàng áp chặt vào ngực Tề Tuấn Dịch.

Thật mềm mại.

Tề Tuấn Dịch không phải chưa từng đụng vào phụ nữ, nhưng cô nương nhỏ bé trước mắt này, lại có thể có được thứ này, quả nhiên không thể nhìn mặt mà bắt hình dong.

Môi Thanh Uyên vô tình chạm vào môi Tề Tuấn Dịch, hai môi chạm nhau, cả hai đều chậm chạp không tiến thêm bước nữa.

Tề Tuấn Dịch thử đưa lưỡi ra liếm liếm, không ngờ miệng của Tiểu Thanh cũng mềm như vậy.

Thanh Uyên bị hành động táo bạo của Tề Tuấn Dịch làm cho sợ hãi mở môi ra, vì vậy, đầu lưỡi của Tề Tuấn Dịch trượt vào khoang miệng của Thanh Uyên, từ từ chiếm lấy từng tấc đất, thế công của Tề Tuấn Dịch rất mãnh liệt, tay hắn không tự chủ được đặt lên bầu ngực của Thanh Uyên, xoa bóp không theo quy luật, ấn đầu nhũ nhỏ vào trong khối thịt khổng lồ, rồi lại bật ra rồi ấn vào lại.

Bầu ngực mềm mại như vậy, không biết nếm thử sẽ có mùi vị gì.

Tề Tuấn Dịch trong lòng khẽ động, chỉ là bây giờ không phải là nơi thích hợp, hắn không muốn để Tiểu Thanh trải qua lần đầu tiên trên mặt đất.


Tề Tuấn Dịch bế Thanh Uyên lên, bế nàng lên giường, sau đó không kịp chờ đợi mà kéo quần áo vướng víu của mình ra.

Thanh Uyên cứ như vậy nhìn Tề Tuấn Dịch hành động, lúc này nàng giống như con cá nằm trên thớt, không thể trốn thoát, cũng không có cơ hội trốn thoát.

Trên người Tề Tuấn Dịch chỉ còn lại quần lót ở eo, đối diện với đôi mắt xấu hổ của Thanh Uyên, thân thể hắn cúi xuống không đè lên nàng, bàn tay to sờ vào bầu ngực, cách lớp sa mỏng xoa xoa, ngón tay cái và ngón trỏ xoa xoa, cọ xát đầu nhũ nhỏ có chút đỏ, dường như còn tươi hơn so với vừa rồi.

Tề Tuấn Dịch theo Vương gia chinh chiến nhiều năm, lần duy nhất đụng vào phụ nữ, vẫn là trước khi ra chiến trường, nha hoàn trong nhà hầu hạ, cho nên tính đến hôm nay, đã ít nhất sáu bảy tám năm rồi.

Chỉ là lần đó, hắn còn chưa hiểu chuyện nam nữ, chỉ nằm im để nha hoàn hầu hạ không nhúc nhích, còn chưa cảm nhận được sự mỹ diệu trong đó đã không kiên nhẫn hét lên kết thúc.

Nơi nào có nhiều đàn ông thì không thể thiếu việc bàn tán một số thứ hấp dẫn, trong đó không thiếu thân thể của phụ nữ.

Nghe nói đôi thứ này của phụ nữ lớn sẽ câu người, câu đến mức người ta không muốn rút ra, muốn chôn rễ cả đời ở bên trong.

Cũng không biết đôi gò bồng đảo khổng lồ của Thanh Uyên sờ vào mềm mại như vậy, nếm thử sẽ thế nào.

Tề Tuấn Dịch dùng sức xé toạc lớp sa mỏng, đầu nhũ tiếp xúc với không khí như được tái sinh, đứng thẳng chào đón sự thưởng thức của hắn.

Tề Tuấn Dịch cúi đầu liếm liếm đầu nhũ đang nghênh đón hắn, không biết có phải là tác dụng tâm lý của hắn hay không, trên người Thanh Uyên luôn có một mùi sữa thoang thoảng, hắn dùng sức bóp bầu ngực mà một tay không thể nắm được, cũng không biết bên trong có chảy sữa ra không.

Nghe nói sữa uống vào sẽ nghiện, chỉ là phải là người đã sinh con mới có.

Thanh Uyên theo phản xạ sinh lý mà rơi nước mắt, nàng rất sợ, nhất là thủ pháp của Tề Tuấn Dịch rất thô lỗ, mỗi lần hắn dùng lưỡi liếm nàng đều cảm thấy rất dùng sức, hơn nữa khi bóp ngực nàng cũng rất dùng sức, nàng rất sợ.

"Sao vậy? Ngươi đừng khóc.

" Thanh Uyên vừa khóc, Tề Tuấn Dịch sợ hãi vội vàng buông miệng, lau nước mắt cho nàng, "Có phải không muốn không, vậy ta không cần nữa, ngươi đừng khóc.


"
Thanh Uyên cắn môi dưới lắc đầu, sớm muộn gì nàng cũng phải vượt qua cửa ải này, cho dù không phải là Tề Tuấn Dịch, thì cũng sẽ là nam nhân khác, hầu hạ tướng quân có thể đổi được mạng của tiểu thư, đáng lắm.

Nghĩ đến đây, Thanh Uyên chủ động vòng hai tay qua eo thon của Tề Tuấn Dịch để ôm hắn, hai chân quấn quanh eo Tề Tuấn Dịch, mông áp sát vào thân thể Tề Tuấn Dịch, "Tướng quân tiếp tục đi, nô tỳ nguyện ý.

"
Như để chứng minh mình nguyện ý, Thanh Uyên còn chủ động nghênh đón thân trên, đi hôn môi Tề Tuấn Dịch.

Tề Tuấn Dịch gật đầu, cũng vì vậy mà vô tình tránh được sự chủ động nghênh đón của Thanh Uyên, hai tay hắn nâng hai bầu ngực của Thanh Uyên, hợp chúng lại với nhau, không ngờ khe hở ở giữa căn bản không nhìn thấy.

"Để nô tỳ hầu hạ tướng quân đi.

" Thanh Uyên chủ động mở lời.

Tề Tuấn Dịch đồng ý với ý nghĩ của Thanh Uyên, ôm thân thể nàng, hai người lật người, Thanh Uyên ở trên hắn ở dưới.

Thanh Uyên cúi đầu, trong đầu không ngừng hồi tưởng lại những gì mà vú nuôi đã dạy, đôi môi đỏ dán vào người Tề Tuấn Dịch, mút vào đầu nhũ nhỏ của Tề Tuấn Dịch, giống như tư thế trẻ con bú sữa.

Tề Tuấn Dịch cảm thấy như bị cào cấu, rất muốn đẩy Thanh Uyên ra, nhưng lại sợ làm nàng bị thương, đành phải nắm chặt ga giường để kìm nén cơn ngứa trên người.

Đôi tay nhỏ của Thanh Uyên đi dạo trên người Tề Tuấn Dịch, nàng là thị nữ thân cận của Kỷ Vân Khai, mỗi ngày ngoài việc giúp nàng mặc quần áo trang điểm, thì hầu như không làm việc nặng nhọc, vì vậy trên tay chỉ có một lớp kén mỏng, khi xoa trên người Tề Tuấn Dịch, có chút ngứa ngáy.

"Ừm! " Tề Tuấn Dịch hơi nhắm mắt lại, đắm chìm hưởng thụ sự hầu hạ của Thanh Uyên.

Đầu lưỡi của Thanh Uyên như có ma lực, Tề Tuấn Dịch gần như có thể cảm nhận được đầu lưỡi của Thanh Uyên rơi vào chỗ nào trên người hắn, hầu như mỗi khi đến một chỗ, trên người Tề Tuấn Dịch lại nổi lên một trận nóng rực.

"Trên người tướng quân sao lại có nhiều vết sẹo như vậy.

" Thanh Uyên nhìn những vết sẹo lớn nhỏ nông sâu khác nhau trên người Tề Tuấn Dịch, có chút sợ hãi, khi sờ vào cũng không dám dùng sức, sợ làm hắn đau, "Có đau không.

"
"Đây đều là chứng minh công lao của bản tướng quân năm xưa, ngươi cứ làm đi, đều tốt rồi, không đau chút nào.


" Tề Tuấn Dịch thấy hốc mắt Thanh Uyên lại đỏ lên, sợ không nhẹ.

Thanh Uyên lau nước mắt tiếp tục, vừa rồi là nàng thất thố, đây không phải là thứ mà một nha hoàn có thể hỏi.

Thanh Uyên ngồi trên eo Tề Tuấn Dịch, tay nàng hạ xuống, rơi vào vật khổng lồ phía sau, nàng vắt chân lên, ngồi vào giữa hai chân Tề Tuấn Dịch, bên dưới nàng chính là vật khổng lồ của Tề Tuấn Dịch.

Giữa hai người, chỉ cách nhau một lớp quần lót mỏng, là có thể phá tan mọi thứ.

Thanh Uyên nghiêm túc đánh giá, vật khổng lồ giữa hai chân Tề Tuấn Dịch đã có xu hướng dựng đứng, nâng quần lót vốn phẳng phiu lên cao, tạo thành một chỗ gồ ghề lớn.

Thanh Uyên cởi quần lót của Tề Tuấn Dịch đến một bên bắp chân, sau đó dùng hai tay nắm lấy vật khổng lồ đó, làm như muốn đưa vào miệng.

"Đừng.

" Tề Tuấn Dịch không thích thứ của mình bị người khác nắm giữ như vậy, vội vàng ngăn cản hành động muốn giúp hắn ngậm miệng của Thanh Uyên, tất nhiên lúc này hắn không biết mình đã mất đi thứ gì.

Lòng Thanh Uyên nhẹ nhõm một cách khó hiểu, thật ra nàng cũng không thích ngậm miệng cho chủ tử, nỗi đau của ngọc thế năm xưa đến giờ nàng vẫn còn nhớ rõ trong lòng.

Đã không thể ngậm miệng, vậy chỉ còn cách dùng ngực.

Thanh Uyên cúi người, dùng hai tay nắm lấy đôi gò bồng của mình, kẹp lấy vật khổng lồ đó.

Không ngờ, đôi gò bồng đó lại đơn giản như vậy đã bao bọc chặt chẽ vật khổng lồ thô to kia.

"Ngươi làm gì vậy?" Tề Tuấn Dịch không để ý đến hành động của Thanh Uyên, hỏi.

Tại sao lại dùng thứ đó để kẹp?
Không phải nên dùng cái lỗ bên dưới đó sao?
"Tướng quân không thích sao?" Thanh Uyên dùng hai tay ôm lấy đôi gò bồng trước ngực, sau đó cọ xát lên, bắt chước động tác ra vào của nam nữ, cọ xát thịt gậy lên xuống.

Chỉ mười cái, làn da trước ngực đã bị rách da, Thanh Uyên đau đến nhăn mặt.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận