Cùng Trời Với Thú


Lời Tư Không Tiền nói làm cho hai ngốc bạch ngọt đều lộ ra thần sắc thất vọng, sau đó chỉnh tề xoát xoát nhìn về phía Bích Tầm Châu và Sở Chước.
"Tầm Châu ca, Sở tỷ, linh thảo của ta..."
"Bích tiền bối, Sở cô nương, Linh Hư quả, nếu hai người có thể hái được, ta có thể dùng linh thạch mua mấy quả cùng hai người hay không, ta muốn mang về cho cha mẹ ta nếm thử..."
Một người nhìn trông mong, một người ngượng ngùng như tiểu nàng dâu.
Sở Chước nhìn ở trong mắt, rất muốn hỏi hai người này có phải huynh đệ thất lạc nhiều năm hay không.
Người tu luyện Vô Song môn nghe được lời Tư Không Gia Hòa nói, trên mặt đều có chút cảm động, cảm thấy thiếu gia bọn họ tuy rằng tùy hứng kiêu ngạo một chút, nhưng bản tính không xấu, còn rất hiếu thuận.
Bích Tầm Châu lướt nhẹ liếc mắt nhìn bọn hắn một cái, vẫn chưa cự tuyệt, chỉ nói: "Gặp rồi nói sau."
Sở Chước khẽ cười nói: "Yên tâm, chỉ cần gặp được, nhất định sẽ hái xuống giúp ngươi."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ lập tức cao hứng, Tư Không Gia Hòa càng thêm cảm thấy hai người Bích Tầm Châu và Sở Chước này không chỉ có người đẹp, tâm địa rất tốt, kết giao bằng hữu như vậy hắn định rồi.
Kế tiếp, Tư Không Tiền để cho hai người tu luyện Nhân Vương cảnh đi theo Sở Chước bọn họ tiếp tục đi phía trước, những người khác thì ở lại tại chỗ bảo hộ Tư Không Gia Hòa.
Tư Không Gia Hòa vỗ bả vai Mặc Sĩ Thiên Kỳ, nói với Sở Chước bọn họ: "Sở cô nương các ngươi yên tâm, Mặc Sĩ huynh đệ ở trong này vô cùng an toàn, chúng ta sẽ bảo vệ tốt hắn."
Mặc Sĩ Thiên Kỳ sờ sờ Luyện Vân Long Đằng trên tay, nghe nói như thế, ha ha với hắn một tiếng.
Tư Không Gia Hòa bị hắn ha ha thì có chút ủy khuất, chẳng lẽ hắn nói không đúng?
Không có hai người tu luyện Linh Quang cảnh liên lụy, tốc độ Sở Chước bọn họ đi tiếp nhanh hơn.
Theo bọn họ xâm nhập, trên đường gặp được Phong Long càng ngày càng nhiều.
Dựa theo quy luật dĩ vãng, những Phong Long này từ trong phong huyệt sinh ra, một đường hấp thu Phong Linh lực chung quanh ngưng tụ thành hình, đợi khi chúng nó trở thành một con Phong Long đầy đủ, sẽ rời khỏi khe Phong Long, tiến vào địa phương khác Cuồng Phong cốc.

Ở ba ngày trước khi nước biển thối lui, chúng nó sẽ tàn sát bừa bãi ở trong Cuồng Phong cốc, nơi đi qua, như bão quá cảnh, người tu luyện đều tránh lui, không dám chống lại cùng chúng nó.
Thừa dịp hiện tại khi Phong Long vẫn chưa hấp thu Phong Linh lực thành hình nhiều lắm, lực lượng cũng không cường, đúng là thời điểm thu Phong Linh tinh.
Cho nên chỉ cần nhìn đến phong xà chưa ngưng tụ ra hình rồng, Sở Chước và Bích Tầm Châu liền sẽ ra tay, chém giết con Phong xà lấy Phong Linh tinh.
Hai người tu luyện Nhân Vương cảnh đi theo thấy bọn họ cũng không vội mà đi tới, chỉ là một mặt tìm phong xà chiến đấu, cũng không biết nói cái gì, cuối cùng đành phải đi theo bọn họ cùng nhau, nhìn thấy phong xà liền công kích, ngẫu nhiên cũng có thể có được mấy viên Phong Linh tinh.
Trong lúc đó, bọn họ cũng kiến thức được thực lực cường đại của Sở Chước và Bích Tầm Châu.

Đối với Bích Tầm Châu tu vi ở phía trên Nhân Hoàng cảnh mà nói, những phong xà này quả thực giống như là đã chạy tới đưa cho hắn Phong Linh tinh, hắn căn bản không cần động thủ thế nào.

Vẫy tay vô số băng tơ xuyên thấu thân thể phong xà, túm Phong Linh tinh trên đầu nó ra là được, không có Phong Linh tinh chống đỡ, phong xà tự nhiên mà tán loạn thành phong linh lực, tiêu tán ở trong thiên địa, trở thành thuốc bổ Phong Long khác.
Đơn giản lại thô bạo, không chút hàm lượng kỹ thuật, từ đó có thể thấy được cường hãn thuộc loại người tu luyện Nhân Hoàng cảnh đặc biệt có.
Hoặc là nói, không chỉ có tu vi là Nhân Hoàng cảnh.
Thấy một màn như vậy, trong lòng hai người tu luyện Nhân Vương cảnh hoảng sợ, càng thêm khẳng định tu vi Bích Tầm Châu tuyệt đối không chỉ có ở Nhân Hoàng cảnh hậu kỳ.

Như thế, cũng không khỏi may mắn thiếu gia bọn họ tuy rằng ban đầu đắc tội người ta, nhưng bởi vì bọn họ thức thời, không hoàn toàn đắc tội bọn họ, nếu không cho dù hai vị chưởng môn nhân Phần Nguyệt cung và Vô Song môn tự mình ra mặt cũng không có biện pháp giải quyết.
Xem ra thiếu gia bọn họ tuy rằng tính khí không tốt lắm, nhưng ánh mắt kết giao bằng hữu vẫn là không sai.


Có Bích Tầm Châu cao thủ lại xinh đẹp ở phía trước như vậy, Sở Chước biểu hiện thoạt nhìn lại bình thường hơn.
Đương nhiên, loại bình thường này vừa so với người tu luyện Nhân Vương cảnh, liền trở nên không bình thường.
Sở Chước cũng không e sợ phong nhận chung quanh, nàng vẫn chưa giống như những người khác đưa linh lực ra ngoài, hoặc là nói, nàng đưa linh lực ra ngoài chính là giả vờ giả vịt, trên thực tế trên người nàng đã có một tầng dị thủy bảo hộ, phong nhận ảnh hưởng đối với nàng cũng không lớn.

Cho nên ở khi đối phó Phong Long, nàng không cần tùy thời chú ý bảo trì vòng linh lực, chỉ cần một mặt chiến đấu là được.
Vì thế ở trong mắt hai
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui