Cùng Trời Với Thú

Editor: ChieuNinh

Nghe được tin tức Kha Tử Văn mang đến, không biết vì sao, Sở Chước cũng có chút lo lắng không biết hiện tại Bích Tầm Châu đang ở nơi nào. 

Giữa Sở Chước và Bích Tầm Châu có khế ước, khế ước này là ngang hàng, có thể làm cho đối phương cảm giác được tồn tại lẫn nhau, chỉ cần không phải cách khoảng cách và không gian quá dài, đều có thể cảm ứng được.

Vốn ở cùng một đại lục, giữa khế ước lẫn nhau là không cắt đứt được, nhưng hai tháng này, Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ đi bí cảnh Phệ Ma lâm tu luyện, bởi vì bí cảnh là tự thành không gian, vì thế cảm ứng khế ước giữa Sở Chước và Bích Tầm Châu ở khi tiến vào bí cảnh thì chặt đứt. Nay từ bí cảnh bước ra, nhưng Sở Chước vẫn không thể cảm giác được Bích Tầm Châu tồn tại, điều này làm cho nàng có chút lo lắng.

Chẳng lẽ Bích Tầm Châu tiến vào một bí cảnh?

Hoặc là địa phương hắn đi, có lực lượng nào đó ngăn cách khế ước, khiến cho bọn họ không thể cảm ứng tồn tại của đối phương.

Hiện tại lại nghe Kha Tử Văn nói gần đây yêu thú ma hóa trên đại lục Hắc Xuyên có vẻ nhiều, lại liên hệ địa phương Bích Tầm Châu đi, dựa theo nơi đó có đại lượng ma phong từ dưới lòng đất trào ra, ma phong sẽ thổi toàn bộ đại lục Hắc Xuyên, chẳng lẽ bên kia xảy ra chuyện gì?

Trong lòng Sở Chước bắt đầu lo lắng vô cớ, nhưng mà trên mặt nàng cũng không hiện ra, lại thăm dò vài câu, phát hiện Kha Tử Văn biết được cũng không nhiều.

Sau khi không có biện pháp hỏi ra cái gì từ chỗ Kha Tử Văn, Sở Chước cũng không nhiều lời nữa, giao một lọ Hồng Dương đan cực phẩm cho hắn, nói với hắn: "Đây là Hồng Dương đan, có thể trừ bỏ ma khí trong cơ thể người tu luyện, ngươi cầm lấy cho máy người bị thương sử dụng."

Kha Tử Văn đáp ứng một tiếng, trong lòng đã có chút kinh ngạc Sở Chước thế nhưng ngay cả loại linh đan Hồng Dương đan này mà cũng có.

Phải biết rằng, hoàn cảnh đại lục Hắc Xuyên như vậy, cực thiếu kỳ thực là linh đan có thể khu trừ ma khí, mà Hồng Dương đan càng được hoan nghênh hơn nữa, giá cả cũng không tiện nghi, nhưng Sở Chước tùy tiện liền lấy ra...

Lần này Kha Tử Văn tìm đến Sở Chước, cũng không phải muốn tìm nàng đòi linh đan, mà là Sở Chước từng phân phó qua, đại lục Hắc Xuyên vô luận phát sinh chuyện gì, đều tới đây nói một tiếng với nàng.

Đợi Kha Tử Văn trở lại phòng ở thành viên đội Chiến Huyết thuê, vừa mở bình đan ra thì thấy, phát hiện Hồng Dương đan trong bình đan thế nhưng là cực phẩm, trên mặt lộ ra thần sắc giật mình.

Thế nhưng là cực phẩm...

Lại liên tưởng đến lúc ấy khi ở Phệ Ma lâm, hành vi Sở Chước cho bọn hắn cực phẩm linh đan chữa thương, cũng không khó đoán bên người Sở Chước tất nhiên có luyện đan sư có thể luyện chế cực phẩm linh đan. Mà nàng hai lần cung cấp cực phẩm linh đan giá trị cao, đã vượt hẳn linh thạch và linh thảo lúc ấy nàng cướp đi từ trên người bọn họ...

Tâm tình Kha Tử Văn có chút phức tạp.

Vốn còn tưởng rằng Sở Chước này lại là một "Đỗ Bá Dương", nào biết người ta căn bản coi thường chút đồ ấy của đội Chiến Huyết.

Sau một lúc lâu, Kha Tử Văn mới thập tốt tâm tình, cầm bình linh đan đi tìm những người bị thương, đồng thời quyết định ở trong lòng, về sau nhất định phải hoàn thành thật tốt nhiệm vụ Sở Chước giao cho bọn hắn.

***


Kha Tử Văn rời khỏi không lâu sau, Dịch Chấn có được tin tức bọn họ trở về thành cũng vội vàng đi tới.

Dịch Chấn ngóng trông nhìn phương hướng phòng luyện đan, nhẫn nhịn, vẫn là nhịn không được hỏi: "Sở cô nương, hiện tại Mặc Sĩ công tử hắn chính là ở phòng luyện đan..."

Sở Chước nhìn hắn một lát, mới kêu Mặc Sĩ Thiên Kỳ ra.

So với Sở Chước bất động thanh sắc giết người ở trong vô hình, làm cho Dịch Chấn kiêng kị không thôi. Mà Mặc Sĩ Thiên Kỳ là một ngốc bạch ngọt làm cho người ta yên tâm, cho dù Dịch Chấn là loại người tâm tư thâm trầm, cũng nhịn không được cảm khái, nếu người người đều giống Mặc Sĩ Thiên Kỳ như vậy thì tốt biết bao.

Người ngốc có thiên phú, rất dễ dàng lừa gạt.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhìn thấy hắn, liền cởi mở cười nói: "May mắn không có nhục sứ mệnh."

Dứt lời, ngay trước mặt Dịch Chấn, lấy ra năm mươi bình linh đan, vừa có chút ngượng ngùng nói: "Những thứ này đều là cực phẩm, mỗi bình có mười viên, chỉ là xác xuất thành công của ta còn không tốt lắm..."

Sau khi Mặc Sĩ Thiên Kỳ tấn bậc Linh Quang cảnh, tỉ lệ thành công cực phẩm linh đan cấp bảy có thể đạt tới 100%, không có một lô tổn thất, hơn nữa mỗi viên đều là cực phẩm. Nhưng mà tỉ lệ thành công như vậy quá mức không tưởng tượng nổi, đạo lý cây to đón gió ai cũng hiểu được, hắn cũng lo lắng sẽ đưa tới tai họa, chỉ có thể ẩn dấu.

Nhưng ở trong mắt Dịch Chấn, vẫn cảm thấy không tưởng tượng nổi như cũ.

Hắn đưa cho Mặc Sĩ Thiên Kỳ một trăm phần linh thảo, năm mươi phần Hồng Dương đan, năm mươi phần Huyền Âm đan. Mỗi phần linh thảo có thể luyện chế ra mười viên linh đan, cho dù Mặc Sĩ Thiên Kỳ cuối cùng chỉ luyện chế ra mười bình cực phẩm linh đan, hắn vẫn cảm thấy thành tích này đã vô cùng tốt như cũ. Rất nhiều luyện đan sư mỗi lò có một cực phẩm linh đan đã là không tệ, thậm chí rất nhiều người cũng chỉ có thể luyện phẩm chất khác, không có thể ra một cực phẩm. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh

Năm mươi bình linh đan này, mỗi một bình có mười viên cực phẩm, đây là cái khái niệm gì?

Tỉ lệ Mặc Sĩ Thiên Kỳ luyện chế thành công cực phẩm linh đan thế nhưng là năm phần (50%).

Chẳng trách Sở Chước dám nói "Vô Cực Không Thiên Kỳ", chỉ là cái tỉ lệ thành công này, thì gánh được khen ngợi này rất tốt.

Ngón tay của Dịch Chấn hơi hơi có chút phát run, cố gắng khắc chế cảm xúc trong lòng, bình tĩnh suy xét, cuối cùng được ra một cái kết luận: Mặc Sĩ Thiên Kỳ quả thật là một luyện đan sư thiên tài không tưởng tượng nổi.

Sở Chước ôm A Chiếu, ngồi ở một bên mỉm cười nhìn.

Nàng nhìn phản ứng của Dịch Chấn ở trong mắt, khóe miệng hơi hơi gợi lên, không có đi can thiệp Mặc Sĩ Thiên Kỳ hành động, tùy hắn và Dịch Chấn tiếp tục đàm phán.

Sau khi Dịch Chấn tỉnh táo lại, lại giao cho Mặc Sĩ Thiên Kỳ một trăm phần linh thảo.

Bởi vì có Sở Chước ở một bên nhìn, cho dù hắn rất thèm kỹ thuật và tốc độ luyện đan của Mặc Sĩ Thiên Kỳ, cũng không dám gạt hắn quá thảm, còn thanh toán một khoản linh thạch và linh thảo làm trả thù lao.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ xem xét xong linh thảo Dịch Chấn đưa, phát hiện đều là linh thảo luyện chế Hồng Dương đan, có chút kỳ quái nói: "Dịch huynh đệ, chẳng lẽ gần đây các ngươi rất cần Hồng Dương đan?"


Dịch Chấn gật đầu, đối với vấn đề của Mặc Sĩ Thiên Kỳ, đó là có hỏi tất đáp, thái độ vô cùng đoan chính.

"Đúng vậy, gần đây yêu thú ma hóa đại lục Hắc Xuyên đột nhiên tăng nhiều, yêu thú ma hóa này thường xuyên công kích người thí luyện ra ngoài, khiến cho rất nhiều người thí luyện bị thương thảm trọng, để lại một lượng lượng ma khí trong cơ thể, chỉ có Hồng Dương đan mới có thể trừ khử ma khí lưu lại ở trong thân thể bọn họ..."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ nghe xong, nhịn không được nhíu mày: "Yêu thú ma hóa tăng nhiều? Giống như ở băng nguyên lần trước sao?"

"Ở băng nguyên lần đó coi như tốt, tuy rằng số lượng Song Đầu Điêu và hươu Xích Diễm nhiều một chút, nhưng không có khủng bố như vậy. Huynh không có gặp được, không biết hiện tại số lượng yêu thú ma hóa đã vượt qua người thí luyện đại lục Hắc Xuyên có thể đối phó. Nghe nói người tu luyện mấy thế lực tọa trấn trong thành đang có ý đồ liên hệ đại lục Nghiễm Nguyên, muốn cho đại lục Nghiễm Nguyên phái nhiều người tu luyện cao cấp tới đây."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ nghe xong mà hít sâu một hơi, sau đó không khỏi may mắn lần này bọn họ từ Phệ Ma lâm trở về, dọc theo đường đi đều không có gặp được yêu thú ma hóa.

Làm một luyện đan sư gà còi không có sức chiến đấu, Mặc Sĩ Thiên Kỳ sợ nhất loại chuyện phải đánh đánh giết giết này.

Đợi Mặc Sĩ Thiên Kỳ hỏi được không kém rồi, Sở Chước mới mở miệng: "Ngươi nói, người tu luyện cao cấp đại lục Nghiễm Nguyên muốn tới đây?"

Dịch Chấn nghe được giọng của nàng, thì da đầu có chút run lên.

Hắn dám lừa dối Mặc Sĩ Thiên Kỳ, là vì Mặc Sĩ Thiên Kỳ là người vô cùng dễ hiểu, hắn một lòng trầm mê trong luyện đan, cảm giác đối với ngoại giới vô cùng đơn thuần. Nhưng Sở Chước người này, tuy rằng cho tới bây giờ nàng không biểu hiện ra cái gì, nhưng mỗi lần bị nàng dùng thần sắc ý vị không rõ nhìn, trong lời nói nhỏ nhẹ nhẹ giọng có thể làm cho gân xanh trên trán hắn nhảy thình thịch, thì biết là không dễ chọc.

"Đúng vậy, quả thật là ta nghe được những người đó trong thành Hắc Xuyên an bài như vậy." Dịch Chấn nói.

Sở Chước như có chút suy nghĩ nói: "Bây giờ còn không phải thời điểm thông đạo đại lục Hắc Xuyên mở ra, bọn họ tới đây sớm, có thể thấy được chuyện lần này quả thật có chút nghiêm trọng, trước kia thực sự không xuất hiện qua sao?"

Dịch Chấn thật sự không muốn trả lời, nhưng ở khi con tiểu yêu thú lông xù trong lòng nàng nhìn qua đây, hắn giật mình một cái thật mạnh, thành thật hồi đáp: "Ta nghe nói, cách mỗi mười năm, khi những người tu luyện này đi tra xét chỗ viêm băng cực hàn, ma khí nơi đó sẽ trở nên cực kì sinh động, dẫn tới ma khí đại lục Hắc Xuyên đột nhiên tăng nhiều, rất nhiều yêu thú đã bị ảnh hưởng ma hóa, đại lục Nghiễm Nguyên sẽ phái càng nhiều người tu luyện tới đây tiêu diệt yêu thú ma hóa."

Nghe đến đó, cho dù là Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng hiểu rõ ràng thấu đáo.

Sắc mặt hắn phút chốc trắng bệch: "Vậy Tầm Châu ca..."

Da mặt Dịch Chấn quất xuống, cẩn thận đáp: "Ta thấy rằng, chuyện lần này, hẳn là có liên quan cùng vị Bích công tử kia xuất hiện ở chỗ đó. Chỉ là nơi đó quá mức nguy hiểm, cho tới bây giờ ta chưa từng đi qua, cũng không rõ ràng lắm hiện tại hắn như thế nào." Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh

Nháy mắt, trong phòng có chút an tĩnh.

Ngay cả bé rùa vốn đang ngâm ở trong linh thủy Ngũ Hành Hoạt cũng nhịn không được mà đứng dậy, bám víu thành bồn ngọc thạch, nhìn sang bên này.


Sau một lúc lâu, Dịch Chấn lại thanh thanh yết hầu, tiếp tục nói: "Vốn còn có hai tháng, thì đến mùa đại lục Hắc Xuyên cực rét lạnh, trong mùa này sẽ có băng tinh xuất thế, tiếp theo thông đạo đại lục Hắc Xuyên và đại lục Nghiễm Nguyên cũng sẽ mở ra. Nhưng mà lần này thông đạo mở ra sớm, sẽ có một đám người thí luyện tiến vào, đến lúc đó thành Hắc Xuyên sẽ triệu tập tất cả người thí luyện, cùng nhau tiêu diệt yêu thú ma hóa đại lục Hắc Xuyên, tốt nhất các ngươi nên có chuẩn bị..."

Dịch Chấn nói lời này lộ ra rất nhiều tin tức, Sở Chước phân tích trong lòng, đại khái có chút hiểu rõ.

Nàng nhìn hắn, mở miệng nói: "Ta đã biết, nếu ngươi có được tin tức gì, nhớ rõ cho chúng ta biết một tiếng."

Dịch Chấn đáp ứng vô cùng sảng khoái, cho dù không vì Sở Chước uy hiếp, chỉ là vì thuật luyện đan của Mặc Sĩ Thiên Kỳ, hắn cũng không thể để cho bọn họ gặp chuyện không may.

Nghĩ đến đây, trên mặt Dịch Chấn lộ ra một nụ cười tươi âm trầm.

Đại lục Hắc Xuyên càng hỗn loạn, muốn đục nước béo cò cũng càng dễ dàng.

Sau khi Dịch Chấn rời khỏi, Mặc Sĩ Thiên Kỳ vội hỏi: "Sở tỷ, hiện tại Tầm Châu ca thế nào? Cô có thể cảm giác được tình huống của huynh ấy không?"

Sở Chước lắc đầu: "Từ sau khi ra khỏi bí cảnh, cảm ứng khế ước của ta và Tầm Châu ca liền biến mất, cũng không biết là huynh ấy tiến vào bí cảnh, hay là bị nhốt ở nơi nào." Nói tới đây, nàng cũng có chút lo lắng, hai đời tới nay, trừ bỏ Huyền Uyên và A Chiếu, thời gian Bích Tầm Châu bầu bạn bên nàng càng lâu, bọn họ như thân nhân như bằng hữu giống như đồng bạn, Sở Chước không thể tưởng tượng Bích Tầm Châu gặp chuyện không may.

"Vậy..." Mặc Sĩ Thiên Kỳ do dự nói: "Những người tu luyện cao cấp đại lục Nghiễm Nguyên tiến vào, có thể phát hiện Tầm Châu ca hay không?"

Sở Chước không hé răng.

Đại lục Hắc Xuyên là sân thử luyện của đại lục Nghiễm Nguyên, mà viêm băng cực hàn là vật trong bàn tay người tu luyện đại lục Nghiễm Nguyên. Nếu như để cho bọn họ phát hiện Bích Tầm Châu cũng dám mơ ước huyền băng cực hàn, nếu bị bọn họ phát hiện, nhất định sẽ không buông tha dễ dàng.

Bọn họ cũng không có năng lực là địch cùng toàn bộ đại lục Nghiễm Nguyên.

Nhưng mà hiện tại lại không cảm giác Bích Tầm Châu tồn tại, cho dù Sở Chước lo lắng cũng không có biện pháp.

"Chỉ có thể đi từng bước tính từng bước." Sở Chước nói.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhịn không được lo lo lắng lắng, nhưng trừ như thế ra, thật đúng là không có biện pháp.

***

Ngày kế tiếp, Mặc Sĩ Thiên Kỳ lại luyện đan ở trong phòng luyện đan một ngày một đêm, Sở Chước lại thường xuyên mang theo A Chiếu và Huyền Uyên đi dạo đến trong thành Hắc Xuyên, âm thầm thu thập tin tức.

Theo yêu thú ma hóa đại lục Hắc Xuyên tăng nhiều, tình huống người thí luyện thương vong cũng tăng lên.

Nhưng mà loại tình huống này, cách mỗi mười năm đều xuất hiện một lần, thành Hắc Xuyên phản ứng cũng không lớn, chỉ là ở chợ số lượng cung cấp Hồng Dương đan và linh đan tăng nhiều. Trong đó được chào đón nhất phải kể tới cực phẩm Hồng Dương đan trong "Dịch Đan các" Dịch gia bán, gần như bị người tranh đoạt điên rồi.

Khi Khích Thành Huân đi tới tìm Sở Chước mua linh đan, Mặc Sĩ Thiên Kỳ vẫn sảng khoái lấy giá cả thấp hơn thị trường một thành bán Hồng Dương đan cho hắn. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh

Vì thế, Khích Thành Huân vô cùng cảm động, nói với bọn họ: "Gần đây bên ngoài yêu thú ma hóa tăng nhiều, rất nhiều người tu luyện bị thương, dẫn tới trong thành Hồng Dương đan cung không đủ cầu, có linh thạch cũng mua không được. May mắn Mặc Sĩ huynh đệ biết luyện đan, nếu không đội Thiên Thôn chúng ta cũng phải ăn một phen đau khổ..."

Trên mặt Sở Chước chính là nở nụ cười, Mặc Sĩ Thiên Kỳ đã có chút chột dạ.


Tuy nói đại lục Hắc Xuyên cách mỗi mười năm ma khí muốn bắt đầu khởi động một lần, nhưng lần này cự ly mười năm còn có một khoảng cách, lại bởi vì Bích Tầm Châu, dẫn tới ma khí bắt đầu khởi động sớm, mới làm hại đám người tu luyện này xui xẻo.

Sau khi tiễn bước Khích Thành Huân, Sở Chước an ủi nói: "Huynh không cần như thế, người tu luyện lựa chọn đến đại lục Hắc Xuyên, đều là vì thử luyện mà đến, loại này coi như là một loại rèn luyện, cho dù Tầm Châu không đi, cũng có người tu luyện đại lục Nghiễm Nguyên đi trước, kết quả vẫn là như thế."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ nghĩ nghĩ, cũng đúng là như thế này, Bích Tầm Châu chẳng qua là đi vào trong đó trước tiên mà thôi.

"Hy vọng Tầm Châu ca bình an mới tốt, những người đại lục Nghiễm Nguyên đó không nên phát hiện hắn." Mặc Sĩ Thiên Kỳ nói.

Sở Chước mỉm cười gật đầu, áp lo lắng vào trong lòng.

Tốn thời gian một tháng, Mặc Sĩ Thiên Kỳ lại luyện chế xong một trăm phần linh thảo đó, đồng thời giao cho Dịch Chấn năm mươi bình Hồng Dương đan cực phẩm.

Dịch Chấn thu được linh đan rồi, lại nhịn không được cảm thán đối với tốc độ luyện đan của Mặc Sĩ Thiên Kỳ.

Cảm thán rất nhiều, càng thêm kiên định tâm tư quan hệ thân thiết cùng với đám người Sở Chước.

Hắn nói với Sở Chước: "Mấy ngày nay, người tu luyện đại lục Nghiễm Nguyên sắp đến đại lục Hắc Xuyên, đồng thời thành Hắc Xuyên sẽ phát ra nhiệm vụ cưỡng chế cho tất cả người thí luyện, cho các ngươi đi săn bắn yêu thú ma hóa, tốt nhất các ngươi làm tốt chuẩn bị."

Sở Chước gật đầu, Mặc Sĩ Thiên Kỳ lại hoảng sợ, vội hỏi nói: "Ngay cả luyện đan sư cũng phải đi săn bắn yêu thú?"

"Đúng."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ: "......" Cuộc sống này không có cách nào khác qua.

Dịch Chấn thấy thế, ho nhẹ một tiếng, nói: "Xin Mặc Sĩ công tử yên tâm, người đội Tham Lang chúng ta sẽ bảo vệ tốt cho huynh."

Luyện đan sư trân quý như vậy, Dịch Chấn cũng không muốn cho hắn gặp chuyện không may.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ liếc hắn một cái, thản nhiên gật đầu.

So với đội Tham Lang, hắn càng tin tưởng Sở Chước và A Chiếu, hai người này mới tổ tông là giả heo ăn con hổ, đi theo bên cạnh bọn họ là an toàn nhất.

Quả nhiên, qua hai ngày thì nghe nói người tu luyện cao cấp đại lục Nghiễm Nguyên đến đây.

Tiếp theo, tất cả người thí nghiệm ở trong thành Hắc Xuyên đều tiếp nhận nhiệm vụ, cần ra khỏi thành đi săn bắn yêu thú ma hóa, nhiệm vụ của mỗi người không ít, là một vạn con yêu thú ma hóa.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ nghe được số lượng nhiệm vụ này, nhất thời muốn mắng cha.

Chẳng lẽ bọn họ sẽ không cân nhắc một chút luyện đan sư nhu nhược có thể hoàn thành nhiệm vụ hay không sao?

Hết chương 110.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui