Vừa nói, Lệ Hữu Tuấn vừa lấy ra một chiếc iPad trong ngăn bàn: “Em cứ nằm trong lòng anh và xem phim đi”
Tô Kim Thư cầm iPad: “Nhưng làm thế sẽ ảnh hưởng đến công việc của anh?”
“Đừng đánh giá thấp sự tập trung của chồng em Tô Kim Thư nghiêng đầu nhìn anh: Có vẻ đúng là như thế này, từ khi cô thức dậy vừa rồi, mắt anh vẫn nhìn vào tập tài liệu, và anh thậm chí còn lật một trang tài liệu rồi.
Sự tập trung này của anh không ai có thế sánh được!
“Anh thích em nằm trong lòng của anh”
Lệ Hữu Tuấn ánh mắt vấn rất tập trung, giọng nói nhẹ nhàng trầm ấm, nghe rất thích Anh thích em nằm trong lòng của anh.
Không biết tại sao, Tô Kim Thư đột nhiên như bị điện giật bởi những lời này, cảm giác giống như bất ngờ bị mũi tên của thần Cupid bản trúng tim.
Đó là một cảm giác nhói tim.
Cô đứng dậy và hôn lên má Lệ Hữu Tuấn.
Trước khi Lệ Hữu Tuấn tỉnh táo trở lại, cô lại khoác tay anh, tựa lưng vào anh và bắt đầu xem phim Tô Kim Thư vặn nhỏ giọng nói của iPad, Lệ Hữu Tuấn nhìn cô rất dịu dàng.
Trong khi đọc hồ sơ, bàn tay phải còn lại của anh nhẹ nhàng xoa đầu cô, như thể anh đang vuốt ve đứa con cưng nhỏ yêu dấu của mình Thời gian yên lặng, thế này là đủ.
Bệnh viện trung tâm.
Màn đêm dần dần mờ đi, ánh trăng sáng treo lơ lửng trên không, trên mặt đất được bao phủ bởi một tăng sáng bạc.
Hai bóng người lẻn đến cổng viện, mẹ Lâm nhíu mày thật chặt “Thúy Vân, tại sao mẹ cứ có cảm giác con không thể xử lý chuyện này một mình?”
Lâm Thúy Vân do dự.
Lúc này, cô đã thay trang phục y tá trở lại, trên tay còn bưng bát canh gà còn nóng hối Tình trạng của Lục Mặc Thâm sáng nay có gì đó không ổn, cô rất lo lắng, dự định buổi tối sẽ quay lại xem “Nhưng mẹ ơi, lúc chiều hai vệ sĩ đã nhận ra mẹyồi.
Nếu mẹ đi lên với con, lỡ bị bắt thì sao?”
Lâm Thúy Vân vẫn cảm thấy hơi lo lắng sau khi nghĩ về nó.
“Không sao, mẹ vào nhìn con rể một cái thôi, người ta vì con mà bị thương nặng như vậy, người làm mẹ như mẹ không ra mặt sao được!”
Cuối cùng Lâm Thúy Vân vẫn không thuyết phục được mẹ, hai người lần lượt vào thang máy.
“Vậy chúng ta nói rõ nhé, mẹ vào nhìn, sau đó ra ngoài luôn, mẹ ở ngoài giúp con trông chừng, được không?”
“Ai ya, được rồi được rồi, mẹ cũng từng là người trẻ, mẹ cũng biết tuổi trẻ các con thế nào!
Đừng lo lắng”
“Mẹ, quan hệ giữa hai chúng ta là mẹ con.
Mẹ có thể đừng mở miệng là nói đến những chuyện ấy được không, như vậy con sẽ cảm thấy xấu hổi”
“Haiz, đến rồi đến rồi”
Thang máy kêu “ting tong” và dừng lại Lâm Thúy Vân và mẹ Lâm bước ra khỏi thang máy, và ngay khi họ nhìn lên, họ đã nhìn thấy phòng bệnh của Lục Mặc Thâm ở cuối hành lang.
“Thật kỳ lạ, sao không có người canh cửa?”
Lâm Thúy Vân cảm thấy hơi ngạc nhiên.
“Mẹ mới vừa nói, cho dù là vệ sĩ, buổi tối người ta cũng phải ngủ! Vừa hay, chúng ta nhân cơ hội này vào thăm con rể, nhanh lên”
Mẹ Lâm kéo Lâm Thúy Vân đi qua đó Hai người bước tới cửa, mẹ Lâm dẫn đầu mở cửa.
Chỉ là tay bà ấy còn chưa chạm vào nắm cửa, sau lưng đột nhiên vang lên một giọng nói lạnh lùng “Lâm Thúy Vân, quả nhiên là cô!”
Lâm Thúy Vân sửng sốt và quay lại nhìn, không biết mẹ Lục và Lê Duyệt Tư từ đâu xuất hiện.
Khuôn mặt của mẹ Lục thay đổi rất nhiều khi nhìn thấy Lâm Thúy Vân, trong khi Lê Duyệt Tư đang đứng cạnh mẹ Lâm Thúy Vân, với một nụ cười kỳ quái và khinh thường trên khuôn mặt Cô ta ân cần nhắc nhở mẹ Lục: “Dì Lục, di có để ý không? Bà cô bên cạnh Lâm Thúy Vân sao lại giống người đến gây chuyện lúc chiều vậy?”
Khi được nhắc nhở như vậy, mẹ Lục nhận ra ngay mẹ Lâm, mẹ Lâm muốn che mặt lại cũng không kịp nữa rồi “A, hiểu lầm rồi, không phải tôi, không phải tôi”
“Không phải là bà thì còn có thể là ai, đồ khốn kiếp!”
Cho đến lúc này, cuối cùng mẹ Lục cũng phản ứng lại: “Lâm Thúy Vân, bà ấy là mẹ của cô! Quả nhiên mẹ nào con nấy.
Mẹ thế nào thì dạy dỗ con gái kiểu vậy, mẹ con cô đều không biết xấu hổ!
Không biết xấu hố!”
Mẹ Lâm vẫn đang nghĩ cách để che mặt và ngụy biện, nhưng khi nghe mẹ Lục làm nhục con gái mình như vậy, bà ấy đột nhiên thay đối sắc mặt tức giận “Này, bà già, bà đang nói cái gì đấy! Thúy Vân nhà tôi xinh đẹp và xuất sắc như thế này, sao lại khốn nạn! Sao lại không biết xấu hổ? Hôm nay bà không nói rõ ràng, tôi sẽ không tha cho bà!”
Mẹ Lục chế giễu: “Hừ, hóa trang thành y tá vào phòng con trai tôi.
Còn biết xấu hổ sao? Hóa ra đây là gia giáo của nhà họ Lâm.
Thật là xấu hổi Nhà dột từ nóc? Con gái nhà họ Lâm của bà rốt cuộc đê tiện như thế nào vậy?”
“Tôi xấu hổ? Tôi không biết dạy con?” Mẹ Lâm tức giận đến bật cười.
Bà kéo Lâm Thúy Vân đi thẳng đến trước mặt mẹ Lục: “Tôi nói cho bà biết, nếu tôi thật sự không biết dạy dỗ con gái mình, bây giờ bà có tư cách gì mà chạy tới trước mặt chúng tôi mà khoa chân múa tay chứ?”
“Nếu không phải vì nể mặt bà, lo cho tâm.
trạng của bà, theo tính cách Thúy Vân nhà tôi, ngay từ ngày đầu tiên Lục Mặc Thâm nhập viện, con bé đã trực tiếp mang người đến, đánh cho tất cả vệ sĩ của bà ngã lăn ra đất!”
Mẹ Lục tức đến mức run rẩy.
Nhưng khi đối mặt với một người phụ nữ mạnh mẽ như mẹ Lâm, mẹ Lục không thể nói được một lời.
Mẹ Lâm chế nhạo: “Thúy Vân nhà tôi làm sao? Tuy rằng nhà họ.
Lâm của chúng tôi không lớn mạnh bằng nhà họ.
Lục của bà, nhưng cũng là một gia tộc nổi tiếng ở thành phố Ninh Lâm!”
“Mặc dù con gái tôi tính tình có chút nông nổi, nhưng con bé hoàn toàn bình thường! Không giống như bà, bà vì ham muốn ích kỷ của bản thân mà hủy hoại hạnh phúc cả đời của con trai mình!”
“Nói đến không biết xấu hổ, bà mới là người không biết xấu hổi! Tôi nói cho bà biết, nếu không phải vì nể mặt sau này hai nhà làm thông gia, ngay khi bà mở miệng nói câu đầu tiên, tôi đã cào mặt bà ra rồi!”
“Wow”
Lâm Thúy Vân ở bên cạnh thấy mẹ mình nói chuyện, mặt cô trợn tròn, cả người ngây ngốc.
Mẹ Lâm khit mũi lạnh lùng “Tôi đã quyết rồi, tối nay chúng tôi phải gặp được Lục Mặc Thâm, cho dù bà có đồng ý hay không!”
Lâm Thúy Vân đứng sang một bên và gật đầu: “Lục Mặc Thâm là bạn trai của tôi, tôi muốn gặp anh ấy!”
Mẹ Lục suýt nữa bị hai mẹ con Lâm Thúy Vân làm cho tức chết.
Ôi trời! Mẹ Lục sống mấy chục năm, thật sự là lần đầu tiên bà nhìn thấy một người không biết xấu hổ như vậy!
Hơn nữa, da mặt mẹ của Lâm Thúy Vân còn dày hơn cả Lâm Thúy Vân..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...