(**Chương này thì Lệ Trân và Hoàng Vũ sẽ được gọi với đại từ là cô và anh nhé**)
Sau khi Hoàng My và Đoàn Huy trở về, hai cái xác không phải được thừa hưởng hai linh hồn thay thế mà được thừa hưởng hai linh hồn của chính chủ.
- Trân Trân!
Lệ Trân đang đọc sách trong lớp học thì bỗng một người ló đầu trước cửa lớp kêu lên.
Cô nhìn sang thì thấy Hoàng Vũ bước vào với hai ly nước trên tay.
- Hôm nay cậu đi học muộn hơn bình thường là vì cái này sao?
- Ừm.
Ly nước của cậu này.
Hoàng Vũ đưa cho Lệ Trân một ly nước, cô gấp sách lại rồi nhận lấy.
Anh rất tự nhiên ngồi xuống cạnh cô và uống ly nước của mình.
Ở trong trường đại học này, ai cũng biết hai sinh viên được mệnh danh là nam nữ thần là Hoàng Vũ và Lệ Trân cực kì thân thiết.
Chuyện về cơm tró của hai người vẫn luôn rầm rộ mạng xã hội.
- Vũ Vũ, có chỗ này mình không hiểu...
Một ngày kia, Lệ Trân đang tìm một bộ quần áo đàng hoàng thật xinh đẹp để chuẩn bị cho ngày mai đi hẹn hò với Hoàng Vũ, bỗng nhiên cô tìm thấy một quyển sách kì lạ trong tủ đồ của mình.
Cô nhìn quyển sách, bìa sách là hình ảnh của Tư Trương và Ngọc Hạnh đang đứng đối mặt.
Lệ Trân mở quyển sách ra xem, trang nào trang nấy dày đặc những con chữ.
Dùng cả một đêm đọc quyển sách, Lệ Trân cười hoài niệm.
Quyển sách nói về một học sinh cá biệt Tiêu Tư Trương đanh đá dần bị cảm hoá bởi người bạn tiểu bạch thỏ Hữu Ngọc Hạnh.
Ngôn Tình Sắc
Mới đó thôi mà cô đã quên mất kết cục của mình rồi.
Bỗng nhiên chuông điện thoại reo lên, Lệ Trân nhìn màn hình, là Hoàng Vũ gọi.
- | Trân Trân, ngày mai cậu muốn ăn gì? Tớ mua cho cậu! |
- Thứ gì Vũ Vũ mua tớ đều thích.
Hai người cùng cười vui vẻ.
Sau một lúc nói chuyện, Hoàng Vũ chúc Lệ Trân ngủ ngon rồi tắt máy.
Lệ Trân đặt điện thoại lên tủ đầu giường, tay vuốt ve quyển sách.
Cô gấp quyển sách lại rồi để vào một nơi thật kín đáo mà đến cô sau này cũng không còn nhớ nữa.
Mấy năm sau, khi ra đại học, Lệ Trân và Hoàng Vũ vẫn tiếp bước theo sự nghiệp gia đình như trong cốt truyện.
Nhưng có một điều thay đổi là họ đã chấp nhận ở bên nhau và thương nhau thật lòng.
- Dọn món này sang bên đây này!
- Hạo Đông à, có phải Tư Trương hành em nhiều quá nên em đuối sức rồi không?
- Chị Tịnh Yến!! Chị nói gì vậy?!
Hạo Đông đỏ mặt, đầu bốc khói.
Mọi người trong nhà đều cười rất vui vẻ.
Hôm nay là một buổi họp mặt rất lớn ở nhà riêng của Tư Trương.
Hạo Đình và Liên Liên nhờ có trò chơi ma sói năm nào mà bây giờ cũng đã trở thành vợ chồng sắp cưới.
Hạo Đình tiếp quản Hạo gia, còn Liên Liên cũng tiếp quản công ty của cha mình.
Hai gia tộc vừa được lợi ích, gia đình cũng vui vẻ.
Tư Trương và Hạo Đông cùng với Ly An và Ngọc Hạnh thì nhờ phúc của Hoàng My và Tịnh Yến mà cũng đến với nhau.
Vì là thế giới tiểu thuyết và Hoàng My muốn nên gia đình cũng không cấm cản, yêu nam hay nữ cũng được, dù gì cũng là con mình yêu và gia cảnh cũng đều như nhau.
Mặc dù bóng lộ nhưng Tư Thủ vẫn là trai thẳng.
Ngọc Hằng và Tư Thủ cũng đã đám cưới bên thành phố B.
Nay về thành phố N để họp mặt cùng với em trai, em gái.
Không ngờ lại gặp lại bốn người quen.
Khi nhìn thấy hai con người Tư Thủ và Ngọc Hằng nắm tay về thì Ngọc Hạnh và Tư Trương cũng không tự chủ được mà nhìn nhau cười.
Tịnh Yến và Gia Bảo cũng đã có hai linh hồn thay thế của hệ thống, tính cách vẫn như vậy, hai người cũng đã chuẩn bị đám cưới, chỉ tiếc là không phải hai người thật.
Quý Thiên thì vẫn ở giá như vậy.
Cậu ta cũng đã cùng Lệ Trân từ từ tiếp quản Quý gia thay cha mình.
Tịnh Tân cũng y chang Quý Thiên, ở vậy từ đó đến giờ để ngăn cản Gia Bảo và Tịnh Yến đến với nhau.
Tiếc là Tịnh Tân và Quý đều thẳng tắp, không thì Hoàng My và Tịnh Yến đã...
Lệ Trân và Hoàng Vũ cũng đã chuẩn bị đám cưới rồi.
Cặp đôi này thì ai cũng hóng hớt cả.
- Ăn nhiều một chút đi.
- Cậu cũng vậy.
Hoàng Vũ và Lệ Trân tình chàng ý thiếp như vậy.
Tịnh Yến và Gia Bảo cũng nhại lại.
Bữa cơm tối diễn ra trong tâm trạng đầm ấm của 6 gia đình.
Một ngày của vài tháng sau, Lệ Trân và Hoàng Vũ mặc trên mình bộ đồ cưới theo phong cách phương Tây.
Ở dưới hàng ghế, ông bà Quý là Quý Khang và Quỳnh Nghiên cùng với ông bà Kim ngồi cười rất vui vẻ.
- Con có đồng ý lấy Kim thiếu gia Kim Hoàng Vũ làm chồng, dù khoẻ mạnh hay ốm đau bệnh tật, giàu sang hay khó khăn đều sẽ chung thủy một lòng không?
- Con đồng ý.
- Còn con có đồng ý lấy Quý tiểu thư Quý Lệ Trân làm vợ, dù khoẻ mạnh hay ốm đau bệnh tật, giàu sang hay khó khăn đều sẽ chung thủy một lòng không?
- Con đồng ý...
Một ngày nọ của hơn 9 tháng sau, ở trong bệnh viện lớn nhất thành phố N, có một chàng trai ngồi trước phòng phụ sản với một gương mặt lo lắng đến thất thần.
Tiếng khóc vang lên, chàng trai như được hồi sức mà lao đến trước cánh cửa.
Một lát sau, cánh cửa mở ra, y tá bước tới với một đứa bé trên tay.
- Chúc mừng Kim thiếu gia, Kim phu nhân đã thuận lợi sinh ra một đôi song sinh long phụng.
Hoàng Vũ bế đứa bé đã được quấn khăn cẩn thận ở tay y tá kia rồi bước đến bên giường của Lệ Trân, cô nằm cạnh đứa con còn lại của mình.
Hai người không hẹn cùng nhau vừa khóc vừa cười.
Mấy ngày sau, cả nhà đang suy nghĩ việc đặt tên cho hai cháu sinh đôi.
Cuối cùng vì việc này trọng đại nên đẩy sang cho thân sinh Lệ Trân.
Lệ Trân chỉ cười, lấy một tờ giấy rồi ghi hai cái tên hoài niệm.
Nam Tử: Kim Đoàn Huy
Nữ Tử: Kim Hoàng My
Một ngày, khi đang dọn đồ chuẩn bị cùng Hoàng Vũ và hai con ra ở riêng, Lệ Trân vô tình tìm thấy quyển sách ngày nọ.
Quyển sách đã đóng một mảng bụi dày, cô lấy khăn tay lau đi, ngoài ý muốn là bìa sách không còn hình ảnh của riêng Ngọc Hạnh và Tư Trương nữa mà là hình ảnh của tất cả mọi người được nhắc đến trong cốt truyện khi xưa.
Lệ Trân ngồi lên giường, tay với lấy chiếc kính đeo lên rồi mở quyển sách ra xem.
Khác xa so với dự đoán, những trang sách trắng tinh gần như một nửa quyển sách.
Trang chữ đầu tiên của trang sách là kể về về một Lệ Trân mất trí nhớ ở trong phòng y tế của trường...
- Trân Trân! Em đã xong chưa?
Tiếng gọi của Hoàng Vũ từ dưới nhà vọng lên, cô gấp quyển sách lại rồi đặt vào một cái thùng.
Chân bước ra khỏi phòng, trên môi không giấu nổi nụ cười.
- Em gặp chuyện vui gì sao?
- Chắc là vậy.
Lệ Trân khoác tay Hoàng Vũ cùng lên xe, trong xe là Tiểu Huy và Tiểu My đang dựa vào nhau ngủ rất yên bình.
Nhìn hai đứa con của mình, Lệ Trân không tự chủ được giương khoé môi cao thêm một chút.
Nếu hai người không xuất hiện, có lẽ Lệ Trân và Hoàng Vũ cũng không có cái kết viên mãn như hôm nay.
Một chiếc thùng được vận chuyển cuối cùng đang ở xe tải bỗng nhiên rung lắc, ánh sáng loé lên rồi nắp thùng bật tung ra.
Quyển sách từ một màu xanh lục trở thành màu vàng nhạt, một đoạn tâm thư bỗng xuất hiện ở trang đầu tiên của quyển sách.
*Chúng tôi ở nơi khác sẽ luôn nhớ đến mọi người.
Mong mọi người sẽ luôn hạnh phúc và vui vẻ*...*Ngũ thế kỳ xường*!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...