Rời khỏi phòng và bước xuống nhà thì cô đã thấy Tạ Triết đang ngồi đọc báo ở phòng khách, nhưng bây giờ cô quá đói để nghĩ đến anh, trước mắt Khương Tuệ Lương phải tìm cái đó lấp đầy cái bụng đói meo của mình đã. Vì thế nên cô không thèm đếm xỉa tới anh mà trực tiếp ngồi vào bàn ăn.
Tạ Triết cũng nhìn thấy, lúc này anh mới đứng dậy mà chuẩn bị bước đến chỗ của cô. Hiển nhiên sau đó là ngồi xuống ngay bên cạnh trong sự hoang mang tột độ của Khương Tuệ Lương.
- Chú cũng ăn sáng sao?
Tạ Triết đặt tờ báo xuống rồi nhìn cô một lượt, đưa tay muốn xoa đầu cô nhưng Khương Tuệ Lương lại nhắm nghiền mắt, cái biểu hiện hết sức bình thường này của cô lại làm cho anh hơi khựng lại và phải suy nghĩ vài chuyện. Bàn tay to lớn của anh cuối cùng vẫn xoa đầu Khương Tuệ Lương một cái, nói:
- Chút nữa tôi đưa em về nhà.
Nghe đến đây đương nhiên cô cũng biết "nhà" trong lời anh nói là Khương gia rồi. Nhưng như vậy không được, nếu cô quay về đó chẳng phải là tự tìm đường chết hay sao chứ? Cô đâu có ngu mà chui đầu vào rọ!
Đại não bắt đầu hoạt động, rất nhanh thì cô liền cúi gằm mặt xuống, thức ăn mang lên cũng không ăn nữa, hành động của cô làm cho Tạ Triết thấy khó hiểu, nhưng rồi cô lại đứng dậy và rời khỏi bàn ăn, cái biểu hiện bất lực của cô càng làm anh khó hiểu hơn.
Đến đây Tạ Triết cũng nắm lấy tay cô, nói:
- Có chuyện gì vậy?
Vừa dứt câu là Tạ Triết lại nhìn thấy Khương Tuệ Lương đã rơi nước mắt rồi, nước mắt ngắn, nước mắt dài cứ thi nhau chảy trên gương mặt xinh đẹp của cô. Sau đó cô còn "mạnh mẽ" lấy tay lau đi nước mắt, rồi lại run rẩy nói:
- Không... Không có gì hết... Chú đừng lo... Lương Lương... Lương Lương không sao hết... Lương Lương sẽ về nhà ngoan ngoãn mà, chú không cần nói gì hết...
- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Có vẻ như Tạ Triết vẫn chưa đủ kiên nhẫn với cô, nên khi nhìn thấy Khương Tuệ Lương khóc lóc liền gằn giọng rất đáng sợ mà nói. Hiển nhiên lúc này Khương Tuệ Lương càng được nước mà khóc lớn hơn, làm cho anh thấy lúng túng không biết nên dỗ dành thế nào.
Nhìn cô khóc thảm như vậy thì Tạ Triết cũng chỉ nhíu mày, trực tiếp kéo cô lại rồi ôm cô vào lòng, bắt đầu hạ thấp giọng một chút, nói:
- Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?
- Hức... Hức... Hôm qua... Hôm qua cha đã đánh Lương Lương... Ông ấy nói rất xấu hổ khi sinh ra một đứa con gái như Lương Lương... Còn bảo Lương Lương phải học tập Tĩnh Tĩnh nhiều hơn nữa... Hức... Nhưng mà... Nhưng mà...
- Ngoan, nếu không muốn về thì không cần về nữa.
Tạ Triết dỗ dành xong thì Khương Tuệ Lương cũng mới ngồi lại ăn sáng, nhưng đương nhiên cô vẫn còn sụt sịt không ngừng, chỉ cần nhìn cái biểu hiện đó của Khương Tuệ Lương thôi cũng đủ để anh phải khó chịu rồi. Rốt cuộc Khương gia này đang làm gì vậy chứ? Một cô ngốc mà cũng ra tay được sao, những kẻ đó đúng là phải trừng phạt một chút.
[...]
Sau khi ăn sáng Khương Tuệ Lương cũng được Tạ Triết ban cho hai người, một cô hầu tên Thủy Nhai và một vệ sĩ tên là Mộc Tinh, hai người này từ nay sẽ đi theo bảo vệ và chăm sóc cô an toàn.
Khỏi cần nói thì Khương Tuệ Lương cũng biết, Thủy Nhai và Mộc Tinh là hai trong số năm cánh tay đắc lực của Tạ Triết, họ đều là những người tài giỏi và rất kính trọng Tạ Triết. Nếu vậy thì chẳng phải anh đang rất xem trọng cô sao?
Nhìn qua Thủy Nhai và Mộc Tinh một chút, cô lại gọi:
- Lộ Oa Oa!
- Có tôi đây thưa kí chủ xinh đẹp, không biết cô muốn gì nào?
- Cho tôi thông tin của Thủy Nhai và Mộc Tinh.
Oa Oa liền gật đầu đồng ý, chưa đầy hai phút là hai bảng thông tin đã xuất hiện trước mặt của cô. Nhìn sơ qua thì có vẻ Thủy Nhai là một cô gái hiếu động, tinh nghịch, đáng yêu, nhưng ẩn sâu bên trong cơ thể xinh xắn đáng yêu đó lại là một con quỷ khát máu.
Còn Mộc Tinh là một nam thanh niên trầm tính, ít nói, võ thuật đầy mình, dùng vũ khí cũng rất điêu luyện. So với bốn người còn lại thì Mộc Tinh này cũng được xếp ở hạng rất xuất sắc.
Ấy thế mà Tạ Triết lại đưa cho cô hai cực phẩm như vậy sao? Không sợ cô hại nước hại dân à?
Còn chưa đợi cô nghĩ xong thì Oa Oa lại hiện lên thêm một bảng nhiệm vụ rất lớn.
[Nhiệm vụ mới: "Kí chủ phải chủ động hôn môi của boss phản diện trong năm phút". Phần thưởng là 10 điểm vận khí, nếu không hoàn thành sẽ bị phạt mất giọng nói hai tiếng đồng hồ. Chúc kí chủ may mắn.]
Ủa gì vậy? Tên Tạ Triết bây giờ ra ngoài rồi thì hôn kiểu gì đây? Rồi cái gì mà hôn tận năm phút vậy, hôn gì hôn lắm thế. Đúng là đồ điên mà!
Nhưng dù sao cũng là nhiệm vụ nên Khương Tuệ Lương cũng phải nhanh chóng thực hiện thôi, đầu tiên là phải tìm Tạ Triết đã chứ nhỉ?
- Nhai Nhai, Tạ Triết đang ở đâu vậy?
- Có lẽ hiện tại chủ nhân đang ở Khương gia, sau đó sẽ đến công ty ạ.
Nhìn mặt cô có giống là tin không? Tên Tạ Triết đó mà đến công ty cái quái gì chứ, rõ ràng là sẽ đến trụ sở thì có nhé, lại lừa con nít rồi.
- Lương Lương muốn đến công ty của Tạ Triết, Nhai Nhai đưa Lương Lương đi nha?
Thủy Nhai và Mộc Tinh nhìn nhau, nhưng họ phải hỏi qua chủ nhân của mình đã, nếu như anh cho phép thì mới được đi.
Và đương nhiên, Tạ Triết đã cho phép dưới sự ngạc nhiên đến bất ngờ của Khương Tuệ Lương... Ủa? Dễ vậy?
#Yu~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...