Tuy nhiên, cô cũng nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng.
Nếu cô có thể sống sót trong cung, có thể tích góp đủ tiền mua một căn nhà nhỏ ở thôn trang, thì ở đây cô vẫn có thể.
Tuy nhiên, hiện tại có một vấn đề lớn nhất chính là cô thực sự không muốn làm trợ lý sinh hoạt cho Từ Sở Sở.
Dựa vào những gì cô biết được từ ký ức của nguyên thân về những chuyện sắp xảy ra, cô và Từ Sở Sở, cũng như gia tộc họ Từ sẽ có mối quan hệ không tốt đẹp gì.
Cô nghĩ tốt nhất là tạm thời tránh xa vị thiên kim tiểu thư giả tạo có nội tâm độc ác kia.
Có vẻ như ngày mai, dù không muốn ra ngoài, cô cũng phải đến công ty làm việc, thuận tiện tìm cách từ chối việc này.
Mặc dù công việc của họ là nghe theo sắp xếp của công ty, nhưng không phải hoàn toàn không có cách từ chối như trong cung.
Đến lúc đó, chỉ cần cô tìm một lý do thích hợp là được.
Nhưng tìm lý do gì đây nhỉ?
Linh Lan nằm nghiêng một bên, vừa suy nghĩ lý do thích hợp, vừa nghĩ đến việc lấy lại thẻ ngân hàng của mình.
Cô không muốn tiếp tục chu cấp tiền cho Lâm Dương, mà hắn lại không có ý định trả lại, cô cần phải tìm ra một biện pháp khác.
Lúc này, tại khu biệt thự tấc đất tấc vàng sầm uất náo nhiệt của đế đô.
Hoắc Dịch Trần kết thúc công việc ngày hôm nay, khi về đến nhà đã mệt mỏi và hơi đau đầu.
Anh cau mày, trông có vẻ khá khó chịu.
Theo sau Hoắc Dịch Trần là Bùi tỷ, cô đi theo Hoắc Dịch Trần từ khi anh mới ra mắt, đối với Hoắc Dịch Trần, cô vẫn thực sự hài lòng.
Anh đẹp trai, diễn xuất tốt, thái độ đối với công việc nghiêm túc, nhân phẩm cũng không tệ, cho nên mới có thể ở độ tuổi 25 này đã giành được hai giải thưởng Ảnh đế danh giá, là nam diễn viên nổi tiếng trong giới.
Sự nghiệp của cô cũng đi lên theo anh, vậy nên từ trước tới nay, cô vẫn luôn chịu đựng tính cách soi mói của Hoắc Dịch Trần.
Thậm chí mấy năm nay đã luôn thuận theo yêu cầu của anh mà thay đổi không biết bao nhiêu trợ lý.
Nhưng dù cô cho rằng những trợ lý đó có nhiều điểm tốt, vẫn không thể làm hài lòng người trước mắt này, không trợ lý trụ lại bên anh hơn một tháng.
Nhưng tới lúc này, cô rốt cuộc không thể kiềm chế cảm xúc của mình nữa
“Hôm nay đã xảy ra chuyện gì vậy? Không phải là cậu rất hài lòng với biểu hiện của Tiểu Lương sao? Sao bây giờ lại đuổi người đi?”
Bùi Vũ vừa nói vừa ngồi xuống ghế sofa, mặc dù trong lòng đã tức muốn hộc máu nhưng biểu hiện bên ngoài vẫn rất ôn hòa.
Từ trước tới giờ tính cách của cô vẫn luôn ôn hòa, cũng chính vì như vậy mới có thể khiến cho vị ảnh đế khó tình này dù thay đổi nhiều trợ lý như vậy nhưng người đại diện vẫn là cô.
Đương nhiên cũng là vì cô có năng lực làm việc rất xuất sắc.
Hoắc Dịch Trần liếc nhìn người đại diện của mình.
Bình thường, khi anh chỉ cần nói muốn đổi người, Bùi tỷ đều rất thoải má bắt đầu tuyển chọn người mới, rất ít khi hỏi han đến cùng như vậy.
Anh biết người đại diện của mình luôn rất có chừng mực, hôm nay lại như vậy khiến anh cảm thấy có gì đó không bình thường.
Bùi tỷ nhìn anh, kiên nhẫn tiếp tục hỏi: "Cậu thấy anh ta không cẩn thận hay nấu cơm không hợp khẩu vị? Là năng lực không đủ hay nhân phẩm không tốt?"
"Cô làm sao vậy?" Hoắc Dịch Trần có chút không hiểu, nhìn chằm chằm vào biểu tình của Bùi tỷ và hỏi.
Bùi Vũ nhìn biểu tình của Hoắc Dịch Trần, thở dài một hơi.
Cô biết không thể giấu diếm anh, chỉ có thể nói ra suy nghĩ của mình: "Tôi chuẩn bị làm thụ tinh ống nghiệm, tuổi của tôi cậu cũng biết, nhiều năm như vậy đều không có mang thai, đợi tiếp cũng không còn thích hợp.
Mấy tháng tới, có thể tôi không thể đi theo cậu như bây giờ, nên tôi cũng vội vàng tìm một trợ lý đáng tin cậy cho cậu.
Vốn dĩ cho rằng Tiểu Lương xem như là tạm ổn, nhưng cậu vẫn không hài lòng."
Hoắc Dịch Trần nghe xong lời này nhất thời chìm vào im lặng.
Anh nhớ tới ba năm trước, Bùi tỷ từng có một lần mang thai, nhưng khi đó anh đang ở đoàn phim, không tìm được trợ lý phù hợp.
Bùi tỷ sợ người khác không chăm sóc được anh nên đã giấu anh chuyện mang thai, sau đó không cẩn thận bị sảy thai.
Mặc dù cô không biểu hiện ra quá đau buồn trước mặt anh, nhưng anh sao có thể không cảm nhận được.
Nếu như lúc trước biết Bùi tỷ mang thai, anh cũng sẽ không thiếu kiên nhẫn với trợ lý kia, cho nên lần này Bùi tỷ muốn đi làm thụ tinh ống nghiệm, anh đương nhiên sẽ ủng hộ, thậm chí có chút hối hận vì đã đuổi trợ lý trước đây đi.
Tuy nhiên, việc Tiểu Lương lén lút liên hệ với fan của anh và thậm chí lấy một số đồ của anh ra ngoài bán bị anh phát hiện, thực sự là không thể chịu đựng được.
"Bùi tỷ mau chóng tìm cho tôi một trợ lý đi, sau đó cô nghỉ ngơi đi, chuyện khác cô không cần lo lắng." Hoắc Dịch Trần bảo đảm.
Trong lòng anh nghĩ lần này nếu trợ lý không có vấn đề về phẩm chất, anh sẽ chịu đựng cho đến khi Bùi tỷ mang thai ổn định, thậm chí càng lâu càng tốt.
Bùi tỷ nhìn anh, lòng có chút hụt hẫng.
Cô hiểu xuất thân của Hoắc Dịch Trần, cũng có thể hiểu rõ việc anh hay bắt bẻ là vì một số lý do.
Nói thế nào nhỉ, anh là người có yêu cầu rất cao trong sinh hoạt nên biểu hiện khác thường và khó chiều cũng là điều dễ hiểu.
Cô chưa từng trách anh vì điều đó.
Nhưng cô thực sự phải đưa ra quyết định này, rốt cuộc tuổi tác của cô cũng không thể chờ đợi được nữa.
“Nếu cậu đã nói vậy thì tôi sẽ sắp xếp.
Lần này tôi chọn một người mới vào công ty, tuy rằng cô ấy chỉ từng hợp tác với một nghệ sĩ, nhưng tôi đã hỏi qua, tâm tư tinh tế, năng lực cũng không tồi, không nhiều lời, anh hẳn là sẽ không phản cảm.”
Bùi tỷ vừa nãy ở xe đã liên lạc với người quen của mình, cô biết cô gái kia vốn dĩ được sắp xếp cho người khác nên phải cố gắng đế giành lại
Hoắc Dịch Trần gật đầu: “Cô xem sắp xếp là được.”
Bùi tỷ nhìn anh cũng không bài xích cũng nhẹ nhàng thở ra: “Được, nếu cậu không ý kiến, ngày mai tôi sẽ gặp cô gái kia, nếu là được, tôi sẽ dẫn người đến gặp cậu.”
Hoắc Dịch Trần không có ý kiến, hành trình tiếp theo của anh cũng không nhiều lắm, nếu anh thực sự không thích trợ lý mới này, cố gắng không cho người đi theo là được, chỉ cần qua được giai đoạn quan trọng này là được.
Hai người nói chuyện này xong, Bùi tỷ cuối cùng cũng yên tâm.
Chờ đến lên trên xe, cô nói với người quen một tiếng: “Ngày mai sắp xếp cho tôi gặp Lâm Lam một lần đi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...