Linh Lan nhanh chóng thu dọn đồ đạc của mình, vội vàng xuống lầu hỏi nhân viên khách sạn vị trí siêu thị gần nhất.
Mặc dù Hoắc Dịch Trần không nói gì về việc ăn tối, nhưng cô vẫn cảm thấy mình nên chuẩn bị một ít thức ăn.
Khi ở trong cung, cô cũng làm như vậy.
Bếp nhỏ trong cung của Thái Hậu luôn đầy thức ăn để đề phòng các chủ tử muốn ăn bất cứ lúc nào.
Ở đây, cô cũng tự giác chuẩn bị như vậy, không thể để Hoắc Dịch Trần muốn ăn gì mà lại phải đi mua, như vậy là không chu đáo.
May mắn thay, có một siêu thị lớn cách khách sạn không xa.
Cô dựa theo hướng dẫn tìm được địa điểm, nhưng hiện tại cô vẫn chưa sử dụng thành thạo bản đồ di động nên có chút bất tiện.
Vào siêu thị, cô mới càng cảm nhận rõ ràng sự phong phú của vật tư trong thời đại này, các loại đồ vật mà cô chưa từng thấy qua khiến cô choáng ngợp.
Không có nhiều thời gian để dạo quanh, cô đi trước khu đồ uống, lấy vài chai nước suối tinh khiết mà Hoắc Dịch Trần thường uống, sau đó mua một ít nguyên liệu nấu ăn và gia vị.
Bùi tỷ đã nói qua với Linh Lan về việc mua những thứ này khi cô đến, tất cả đều có thể chi trả, chỉ cần có thể chăm sóc tốt Hoắc Dịch Trần, thì những thứ này đều không là gì.
Vội vàng thanh toán, giữ lại hóa đơn, cô nhanh chóng chạy về khách sạn.
May mắn thay, phòng của cô cũng có một căn bếp nhỏ, tuy rằng không đầy đủ và rộng rãi như trong nhà của Hoắc Dịch Trần, nhưng cũng có thể nấu một ít thức ăn.
Sau khi Linh Lan đi, Hoắc Dịch Trần đi tắm để giải tỏa mệt mỏi, vừa thay xong đồ ngủ thì Nhạc Minh đã trở lại.
Hắn mang về những bộ vest chuẩn bị cho buổi phỏng vấn ngày mai.
Các thương hiệu đều biết tính cách của Hoắc Dịch Trần, quần áo chắc chắn hoàn toàn mới, chưa có ai mặc qua.
Nhạc Minh vào phòng trước, treo lễ phục lên, vừa nói chuyện với Hoắc Dịch Trần: "Vừa nãy tôi tiện đường đặt đồ ăn "Ngự thực nhớ", một lát nữa sẽ đưa đến đây."
Hắn cũng được coi là thường xuyên đi theo Hoắc Dịch Trần và Bùi Vũ chạy lịch trình, biết khẩu vị của vị này khá cầu kỳ, nên cố ý đặt đồ ăn của một nhà hàng gia đình nổi tiếng ở Hải Thị.
Hắn không biết trợ lý mới buổi chiều đã trổ tài nấu nướng, tự nhiên là không nghĩ chờ Linh Lan nấu mà chỉ dựa theo thói quen thường ngày đặt đồ ăn.
Đến lúc đồ ăn đến, cũng sẽ cho trợ lý bên kia một phần.
Lúc này Hoắc Dịch Trần mới vừa ngồi xuống sô pha chuẩn bị xem bản thảo phỏng vấn ngày mai, sáng ngày mai phải trang điểm từ sớm, sau đó quay chụp.
Mặc dù trong sinh hoạt anh khá cầu kỳ, nhưng đối với công việc vẫn rất nghiêm túc.
Nghe Nhạc Minh nói vậy, anh không lên tiếng chỉ gật đầu, thời gian không còn sớm nên cũng không định làm phiền Lâm Lam lúc này.
Nhạc Minh giúp anh dọn dẹp phòng tắm, ngày thường hắn cũng hay giúp đỡ Bùi tỷ và đi theo lịch trình, một số việc vẫn làm được.
Dọn dẹp xong, hắn nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài, mở cửa ra thấy người phục vụ khách sạn mang theo hai hộp đồ ăn tinh xảo liền nhanh chóng xách vào, sau đó đi đến bàn ăn bày biện đồ ăn ra: "Hoắc ca, anh có thể đến ăn cơm rồi, hôm nay ăn có hơi muộn chút."
Hoắc Dịch Trần bình thường ăn uống cần có quy luật, nếu không dạ dày sẽ quấy phá, nên cũng chuẩn bị đi ăn chút, buổi tối ngủ cũng sẽ thoải mái hơn.
Nhìn lên bàn thức ăn, đều là những món ăn nhà đã từng ăn qua, anh cầm đũa, gắp món xào rau gần mình nhất.
Vừa ăn vào một miếng, Hoắc Dịch Trần không kìm được mà nhíu mày.
Không hiểu sao, những món ăn thường ngày anh ăn ngon miệng giờ đây lại trở nên khó nuốt.
Anh tiếp tục nhai nhưng vẫn quyết định không làm khó bản thân, nhả thức ăn ra.
Nhạc Minh thấy phản ứng này của anh ta thì có chút bất đắc dĩ.
Xem ra vị này không hài lòng? Nhưng tại sao chứ? Nhà hàng này họ đã ăn qua rất nhiều lần, chẳng phải rất hợp khẩu vị anh ta sao?
Hắn không biết rằng chiều nay khi Hoắc Dịch Trần ăn món ăn do Linh Lan nấu, thì khẩu vị lại trở nên soi mói hơn so với bình thường.
Nhìn thấy Hoắc Dịch Trần buông đũa, Nhạc Minh thầm kêu khổ trong lòng.
Lúc này, hắn đi đâu mua thức ăn ưng ý cho anh ta đây? Bỗng nhiên, anh ta nghe Hoắc Dịch Trần lên tiếng: "Đi gọi Lâm Lam đến đây nấu cơm.”
Nhạc Minh nghe vậy càng thêm bất đắc dĩ.
Chẳng phải đây là làm khó trợ lý mới sao? Chẳng lẽ vị này chướng mắt trợ lý mới và muốn nhân cơ này đổi người? Không đến mức vậy chứ? Cho dù không muốn dùng người ta cũng không đến mức làm điều thừa thãi như vậy.
Tuy trong lòng có nhiều nghi ngờ, anh ta vẫn vâng lời.
Nhìn xuống phòng bếp, cũng chẳng có nguyên liệu nấu ăn gì.
Nghĩ đến lúc nãy đi ngang qua siêu thị, anh ta quyết định sẽ dẫn trợ lý mới đi mua nguyên liệu nấu ăn.
Tối nay không cho vị này ăn no thì bọn họ đừng mong bản thân có thể nghỉ ngơi.
Nhạc Minh đành nhận mệnh đi ra ngoài, gõ cửa phòng của Lâm Lam.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...