Linh Lan đương nhiên cũng thầm quan sát Hoắc Dịch Trần.
Trên đường đến đây, cô đã sử dụng điện thoại di động để tìm kiếm thông tin về anh ta.
Khả năng tìm kiếm thông tin trong thế giới này khiến cô kinh ngạc, đặc biệt là đối với những người được gọi là minh tinh, còn có cả ảnh chụp trên mạng.
Lúc này nhìn người đàn ông trước mặt, trong lòng cô thầm nghĩ quả nhiên những gì trên mạng nói không sai.
Dung mạo của ảnh đế nổi tiếng này thực sự rất xuất chúng.
Còn có ban đầu cô không thể hiểu rõ cái gì gọi là nam thần cấm dục, nhưng hiện tại lại có chút hiểu ra......
Tuy nhiên, Linh Lan đã nhận ra sự không hài lòng của Hoắc Dịch Trần qua ánh mắt dù anh ta đã nhanh chóng che giấu điều đó
Linh Lan thầm siết chặt lòng bàn tay.
Theo thông tin mà cô tìm hiểu được và ký ức của nguyên thân, giới giải trí vô cùng phức tạp vậy nên cô không có dự định làm công việc này lâu dài.
Kiếp trước, cuộc sống trong cung cấm vô cùng phức tạp, Linh Lan đã sớm cảm thấy mệt mỏi.
Cô chưa bao giờ muốn sống như kiếp trước.
Tuy nhiên, hiện tại cô cần một khoảng thời gian để thích nghi với thế giới này.
Chờ đến khi cô tìm được công việc khác phù hợp với bản thân thì có lẽ cô sẽ nghỉ công việc này.
Nhưng dù là vậy, Linh Lan cũng không muốn bản thân bị người khác phủ định ngay từ đầu.
Cô cúi đầu nhẹ, thầm hạ quyết tâm nhất định phải làm tốt công việc này.
Bùi tỷ ở phía sau nhìn thấy Hoắc Dịch Trần liền vội vàng đi ra, quan tâm hỏi: "Cậu thế nào? Khỏe hơn một chút chưa?"
Hoắc Dịch Trần hơi gật, thực tế đầu của anh vẫn còn đau âm ỉ, nhưng anh cũng không vì chuyện nhỏ này mà chậm trễ công việc, nên cũng không muốn nói.
Bùi tỷ thấy anh gật đầu, mới giới thiệu: "Đúng rồi, đây là trợ lý Lâm Lam mà tôi đã nói với cậu, hôm nay cho phép cô ấy và Nhạc Minh đi cùng cậu trong lần công tác này được không?"
Hoắc Dịch Trần liếc nhìn cô trợ lý nhỏ đang cúi đầu đứng im lặng bên cạnh, cũng không bắt bẻ gì.
Dù sao đã hiều năm như vậy, Bùi tỷ luôn tận tâm tận lực với anh, lúc này anh cũng không phải là không thể hạ thấp tiêu chuẩn của mình một chút để Bùi tỷ yên tâm.
Bùi tỷ nhìn anh không phản đối, thở phào nhẹ nhõm.
Cô không phải không nhìn ra sự không hài lòng của Hoắc Dịch Trần lúc vừa mới nhìn thấy Lâm Lam, cô suy nghĩ lí do có thể là bởi vì ngoại hình xuất sắc của Lâm Lam.
Trước đây cũng từng có một nữ trợ lý có chút tâm tư không nên có, thậm chí nữ trợ lý đó cố ý liên hệ paparazzi chụp một số bức ảnh có góc độ gây hiểu nhầm giữa cô và Hoắc Dịch Trần rồi tung tin đồn ra ngoài.
Tuy rằng sau đó đã đuổi việc, nhưng người trợ lý kia cũng nhờ sự việc này mà nổi tiếng, dù vậy thì Bùi tỷ cảm thấy Lâm Lam sẽ không giống vị trợ lý cũ đó.
"Lâm Lam, đây là Dịch Trần." Bùi tỷ giới thiệu.
Linh Lan lập tức không biết nên xưng hô thế nào, "Chủ tử"? "Thiếu gia"? Nàng suy nghĩ một lúc mới nhớ ra cách xưng hô, nhanh chóng gọi một tiếng: "Hoắc lão sư."
Hoắc Dịch Trần không ngờ cô gái này trên mặt chẳng có tí cảm xúc nào lại xưng hô có chút… như vậy, nhưng giọng nói lại nhu hòa, không làm người ta phản cảm, thậm chí cơn đau đầu của hắn cũng có chút thuyên giảm.
Cũng tốt, ít nhất hắn cũng tìm được một ưu điểm của vị trợ lý mới này...!Giọng nói rất dễ nghe.
Hoắc Dịch Trần gật đầu, bảo hai người xuống lầu chờ trước, còn mình thì đi vào phòng thay quần áo.
Bùi tỷ cùng Linh Lan xuống dưới nhà, nhìn cô đem hành lý để gọn gàng gần cửa, xếp tất cả vali cùng hướng với nhau thì cảm khái một tiếng.
“Còn hơn một tiếng nữa mới tới thời gian, em đi làm một chút đồ ăn đi, Dịch Trần vẫn chưa ăn trưa” Bùi Vũ quá hiểu vị ảnh đế nhà mình, hắn kén chọn nên ăn không quên đồ trên máy bay, tranh thủ thời gian dư ra hiện tại cô cũng muốn xem thử tay nghề Lâm Lam thế nào.
Linh Lan gật đầu, biết đây là Bùi tỷ đang thử thách cô, mặc dù cô chưa chuẩn bị sẵn sàng nhưng vẫn lập tức đi vào phòng bếp.
Linh Lan có chút khẩn trương, dù sao thì cô cũng chưa quen thuộc lắm với dụng cụ làm bếp của thời đại này cũng như là khẩu vị của người thời đại này ra sao.
Cũng may nguyên thân cũng biết nấu cơm, nàng nhìn đến dụng cụ làm bếp liền lập tức nhớ ra cách sử dụng những thứ này.
Bùi Vũ nhìn người đi vào phòng bếp, đứng một bên dặn dò: “Dịch Trần không thích ăn đồ quá nhiều dầu mỡ hoặc có khẩu vị quá nặng, hôm nay em nấu mấy món đơn giản thanh đạm là được.”
Hoắc Dịch Trần tuy rất đòi hỏi về hương vị món ăn, nhưng lại không kén chọn về nguyên liệu, chỉ cần tươi mới là được.
Trong số rất nhiều trợ lý trước đây, chỉ có vài người có thể làm hài lòng hắn.
Nhưng mà hôm nay Lâm Lam vừa mới đến, Bùi Vũ chỉ muốn thử một chút tay nghề của cô, công việc của Dịch Trần thường xuyên phải đi đến nhiều nơi khác nhau, không phải nơi nào cũng có nhà hàng hợp khẩu vị.
Nếu Lâm Lam nấu cơm hợp khẩu vị của Dịch Trần, thì sau này việc đi công tác cũng có thể bớt đi một chút phiền toái.
Linh Lan dạ một tiếng, đi đế mở tủ lạnh ra, nhìn những các loại nguyên liệu được sắp xếp gọn gàng bên trong.
Cô tính toán thời gian, chuẩn bị luộc rau, làm một chút thịt viên hấp, chiên đậu hủ rồi nấu canh nữa là được.
Nàng qua xem chỗ để gia vị, so sánh nó với gia vị ở thời đại của mình thì trong lòng cũng có chút an tâm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...