Tiết Thiên Thiên nhanh chóng hiểu ý đồ của hắn, cũng không thể trách cô không nhớ tới, chủ yếu là tổ tiết mục sắp xếp Bành Văn Lâm cho cô nhưng anh ta lại chẳng hề tạo ra ấn tượng gì.
Cô bắt đầu hối hận vì vừa rồi khi bị bại lộ sao lại không nghĩ đến việc này chứ!
"Gọi điện thoại cho Vương tổng, nhân lúc còn sớm xóa hot search đi, đừng có chưa nổi đã tự bôi đen mình như vậy." Diệp Hải lại nhắc nhở.
Tuy rằng hắc hồng cũng là hồng, nhưng cũng không thể tự bôi đen mình để tẩy trắng cho người khác được, sự việc tự tổn hại mình để lót đường cho người khác kiên quyết không được làm.
Tiết Thiên Thiên đành phải gọi điện thoại cho kim chủ Vương Thương Ngụ, khóc lóc kể lể ủy khuất đêm nay cô ta phải chịu, để kim chủ bỏ tiền ra xóa hot search này đi.
Nhưng có điều là xóa hot search cũng không đủ để làm dịu cơn tức trong lòng Tiết Thiên Thiên, Tiết Thiên Thiên lại đổi biện pháp dụ Vương Thương Ngụ để hắn giúp cô ta điều tra chị em Thẩm gia, báo thù cho cô ta chuyện đêm nay.
*
Sáng sớm, trời tạnh mưa.
Thẩm Niệm Thu mới bước ra khỏi cửa thì thấy Tiết Thiên Thiên đang đứng ngay ở cửa.
"Niệm Thu, thực xin lỗi, tối hôm qua chị thật sự không cố ý......"
Thẩm Niệm Thu nhịn không được mà nhíu mày, dịch sang bên cạnh một chút.
Tiết Thiên Thiên lại nhất định quấn lấy, "Tối hôm qua thật sự không phải là chị làm hỏng ngói, chị đâu cần phải làm như vậy, chị cũng không biết tại sao mọi chuyện lại thành ra như thế......"
"Tôi không có hứng thú với chuyện của cô, mong cô tránh xa tôi ra một chút." Thẩm Niệm Thu vẻ mặt không kiên nhẫn nói.
"Thực xin lỗi, Niệm Thu, hắt xì!" Tiết Thiên Thiên hắt xì một cái.
"Tiểu Thu, đi thôi." Thẩm Niệm Hạ từ trong phòng đi ra.
Thẩm Niệm Thu không thèm bố thí cho Tiết Thiên Thiên một cái liếc mắt, ngoan ngoãn đi theo Thẩm Niệm Hạ.
Một mình Tiết Thiên Thiên đứng im tại chỗ, nhìn bọn họ đi xa, ánh mắt trầm xuống.
*
Một ngày mới lại bắt đầu, mọi người lần lượt đi vào nhà thôn trưởng ăn bữa sáng.
Đạo diễn đem thẻ nhiệm vụ đưa cho khách mời, cũng "thân thiện" nhắc nhở: "Bữa sáng hôm nay là bữa cơm tập thể miễn phí cuối cùng của mọi người, ăn xong bữa này, ngày tiếp theo mọi người vào chế độ tự lực cánh sinh.
Tổ tiết mục tuân theo nguyên tắc quang minh chính đại, không thiên vị ai, khối lượng lao động của mọi người đều sẽ quy thành điểm, làm nhiều ăn nhiều, không làm sẽ không có ăn.
Chúc mọi người ăn ngon miệng, ăn xong thì mau chóng làm nhiệm vụ, sinh hoạt phí của những ngày tiếp theo đều xem biểu hiện hôm nay của mọi người."
Chờ mọi người mở nhiệm vụ trên tay ra, mặt ai ai cũng đều tối sầm lại.
"Cái gì? Đang nấu cơm bình thường sao lại biến thành trồng trọt rồi? Đạo diễn Thịnh, ông cố ý đúng không?" Vẻ mặt Giang Vũ khó chịu mà chất vấn.
Thịnh Huy cười gian như cáo già: "Nấu cơm thì theo kiểu cũ rích rồi.
Nếu đã là show thực tế về diễn viên, đương nhiên phải bắt đầu từ việc trồng trọt.
Trồng trọt là bản năng thiên phú của con người, mọi người phải tự tin vào bản thân chứ."
Mọi người:......!Có quỷ mới nghe lời ông!
"Chúng ta phải làm sao bây giờ? Nhóm tôi còn có Tiểu Âm Âm mới ba tuổi rưỡi." Dương Hiểu Hiểu than thở nói.
"Không vấn đề gì, nhiệm vụ của hai người là đi hái cà chua, tôi chắc chắn Tiểu Âm Âm nhất định sẽ thích."
"Đúng vậy, Âm Âm thích cà chua, thích cà chua."
Dương Hiểu Hiểu có chút dở khóc dở cười, cô nhóc này có cái gì không thích sao?
Cuối cùng, ngoại trừ nhóm của Dương Hiểu Hiểu, bốn nhóm còn lại đều đi đến ruộng thu hoạch lúa.
Nhóm của Giang Vũ và Giang Phong tích cực đến phát sợ, nhanh chóng cầm công cụ rồi xuất phát.
Giang Vũ tuy rằng kêu khổ không ngừng, sau đó lại nghĩ tới, ngoại trừ nhóm của bọn họ, các nhóm khác đều có khách mời nữ, rõ ràng nhóm hắn có lợi thế hơn, hắn không tin hai anh em bọn họ bình thường đều tập thể hình sẽ thua.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...