Chương 673: Dẫm Lên Mìn Rồi
Dạ lão đã từng nói, ông ta tuyệt đối sẽ không để cho Hạ Tịch Quán tiến vào cửa viện khoa học, không ngờ tới hôm nay Hạ Tịch Quán quang minh chính đại đi vào.
Dạ lão liền cảm thấy, Hạ Tịch Quán này đang dạy cho ông ta một bài học, cái gì gọi là không thể nói lời quá chắc chắn.
Dạ lão nhìn Hạ Tịch Quán: “Cô chính là người Khâu Viễn phái tới? Cô có quan hệ như thế nào với Khâu Viễn, Khâu Viễn là hiệu trưởng trường Đại học T, mà cô thì học ở Đại học A.”
Đám người vây xem cũng kinh sợ rớt cằm, bọn họ đều biết Hạ Tịch Quán, gần đây danh tiếng của Hạ Tịch Quán quá vang dội rồi, hơn nữa cô trở thành vị hôn thê của Lục Tử Tiễn, quả thật là… ác mộng của hàng vạn thiếu nữ.
“Sao Hạ Tịch Quán tới đây?”
“Tôi còn tưởng là người tới là X, không ngờ tới chỉ là Hạ Tịch Quán.”
“Đúng vậy, sao viện sĩ Khâu lại phái Hạ Tịch Quán tới, ngài ấy và Hạ Tịch Quán là 2 người đứng ở hai nơi khác nhau, sao bọn họ lại cùng xuất hiện?”
“Trước tiên đừng lo những việc này được không, cô ta lại là vị hôn thê của viện sĩ Lục, a, tôi đau lòng gần chết mắt.
Hạ Tịch Quán không bị những nghị luận này ảnh hưởng, lưng nhỏ mềm mại đứng thẳng tấp, giọng nói bình tĩnh thong dong, phong cách quý phái, cô nhìn Dạ lão: “Dạ lão, bát kể là Đại học T hay là Đại học A, thì tôi vẫn là học trò, cũng là học trò của viện sĩ Khâu.”
Dạ lão hừ lạnh một tiếng, Hạ Tịch Quán này thật đúng là miệng lưỡi bén nhọn, cô không trả lời thẳng vấn đề, mà là dùng quan hệ của học trò và giáo sư tới giải đáp quan hệ của cô và Khâu Viễn, câu trả lời này khiến cho người ta không bắt bẻ được chút sai lầm.
“Hạ Tịch Quán, đài rađio của viện khoa học chúng ta đã giao cho Yên Nhiên rồi, cô và Yên Nhiên ở trên đài cạnh tranh, cô liền giải quyết cho tốt.” Dạ lão phát tay áo, xoay người rời đi.
Phạm Điềm nhìn thân ảnh rời đi của Dạ lão, thật lẫu vẫn chưa thu hồi ánh mắt.
Lúc này Phạm Điềm của cảm giác được một ánh mắt rơi trên người cô ta, cô ta nhanh chóng cảnh giác, quay đầu nhìn lại, trực tiếp đụng phải cặp mắt trong veo sáng long lanh như nước của Hạ Tịch Quán.
Hạ Tịch Quán đang nhìn cô ta, đã thu hết vào mắt một màn cô ta nhìn chằm chằm Dạ lão kia.
//
Hạ Tịch Quán biết, đài rađio chính là một cái mìn, cô dẫm lên ha min rồi.
Mẹ của Lệ Yên Nhiên chính là con gái ruột của Dạ lão – Dạ Huỳnh, chẳng qua là Hạ Tịch Quán nghe nói bố của Lệ Yên Nhiên – Lệ Quân Mặc cùng Dạ Huỳnh tình cảm cũng không tốt, rất nhiều năm trước đã bắt đầu ở riêng.
Mấy năm nay Lệ Quân Mặc chuyên tâm tận sức từ thiện, là ông trùm từ thiện, hành tung thần bí, còn Dạ Huỳnh quản lý radio, là một người phụ nữ mạnh mẽ.
Hạ Tích Quán đi tới toà radio, chứng kiến toà tháp radio nguy nga tráng lệ, cao chạm phải mây, cô lại một lần nữa cảm thán sức mạnh của tiền tài, nghe nói radio này là Lệ Quân Mặc quyên tặng, thậm chí 20 năm trước thiệt hai nghiêm trọng do Lâm Thuỷ Dao gây ra sút chút nữa bị huỷ diệt, cũng là Lệ Quân Mặc ra tay ổn định Dạ gia, càng ờ mấy năm sau bồi dưỡng Dạ gia thành một trong bốn nhà quyền thế lớn ở Đề Đô.