Đứa bé còn chưa sinh ra, vẫn còn ở trong bụng cô, thế nhưng anh chưa từng dừng lại nôi nhó nhung chờ mong với nó dù là một phút một giây.
Nhưng, tình cảm quá khứ quá tốn thương, nêu như gặp con nhất định phải gặp cô, anh không hề muốn chạm mặt cô.
Tất cả về Lục Họa, đều trở thành cái gai trong lòng anh.
Anh không muốn gặp cô.
Không muốn nhớ lại.
Thậm chí, anh muốn quên tất cả những gì thuộc về cô.
Thượng Quan Mặc không muốn bàn vê đê tài này nữa: “Chị của tôi đâu, tôi nghĩ muôn gặp chị tôi.”
“Chị cậu hiện tại ở tại hậu viện.”
“Hậu viện? Anh đày chị tôi vào lãnh cung rôi?”
“Ước mơ của chị cậu không phải là ở nơi đó sao, tôi đang thành loàn cho cô ấy.”
Thượng Quan Mặc không nói cái gì nữa, Hinh đi thẳng đên hậu viện: “Tôi đi tìm chị tôi.”
Lâm Bắt Nhiễm biết Thượng Quan Mặc đêm nay sẽ đến, cho nên cô đã sớm chờ anh, lần trước tát em một cái, cô cũng đau lòng.
*A Mặc, em đã đến rồi?” Lâm Bát Nhiễm vui vẻ nghênh đón.
Thượng Quan Mặc nhìn một chút chị mình, ngoại trừ trên mặt cô có vài chấm đỏ như bị hủy dung, thế nhưng cả người tượi cười rạng rỡ.
thân thái sáng láng, rất rõ ràng ở chỗ này như cá gặp nước, cô rất vui vẻ.
“Chị, mặt chị sao vậy?”
“Mặt chị không sao cả, chị chỉ thích như vậy, em, chị Có một món quà tặng cho em, này.” Lâm Bất Nhiễm nhét một quyền tập ảnh vào trong lòng Thượng Quan Mặc.
“Chị, đây là cái gì?”
“Họa Họa tặng đấy, ở đây này là ảnh chụp Họa Họa mang thai, em câm vê nhà xem đi.”
Đồ của Lục Họa?
Thượng Quan Mặc liền muốn vứt bỏ tập Ho “Cái này em không cân.”
“A Mặc, ngay cả con trai mình em cũng không cần? Họa Họa hiện tại mang thai hơn năm tháng rôi, bụng đều lớn như vậy.” Lâm Bất Nhiễm khoa tay múa chân, vui vẻ nói: “Họa Họa luồn kiểm trai thai định kỳ, đứa bé rất khỏe mạnh, Họa Họa mỗi ngày đều nghe lén nhịp tim đập của con, đúng rôi, mây ngày nữa Họa Họa còn đi siêu âm 4D, đến lúc đó có thể chứng kiến đứa bé dáng dấp ra sao rồi, đây là lần đầu tiên thấy mặt đứa bé đó.”
Một sinh mệnh mới luôn có thể khiến người ta vui vẻ, đôi mắt vốn tĩnh lặng của Thượng Quan.
Mặc cũng chậm rãi rực sáng, lần đầu tiên làm bố, anh vôn không có kinh nghiệm, hơn nữa anh cũng không có cơ hội tham dự, anh không biết những thứ này.
Anh không biết có thể nghe nhịp tim con, cũng không biết có thứ gọi là siêu âm 4D.
“A Mặc, tập ảnh này em cầm về nhà xem đi, nêu như em muôn ném cũng được, miễn là em đành lòng.”
Thượng Quan Mặc về nhà, trong đêm khuya, th vẫn ngồi ở trong thự phòng làm việc, bên trong đã nông nặc mùi thuốc, anh đã rút rất nhiêu thuốc, trong gạt tàn đã rơi đầy mầu thuốc lá.
Từ sau khi Lục Họa rời đi, anh bỗng nghiện hút thuốc.
Trên bàn làm việc văn kiện chát đóng, anh cũng trở lại làm việc, thế nhưng văn kiện vẫn y nguyên, anh ngay cả một phần văn kiện cũng không phê duyệt được..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...