Trước đây Lâm Bất Nhiễm chưa đến, đám người còn có thể được ân sủng, hiện tại ngay cả một cơ hội để Trương Hàn nhìn họ cũng không có.
Đám người siết chặt quyền, đều muốn làm cho Lâm Bắt Nhiễm biến mắt.
Cô biến mắt thì tốt rồi.
kiêu Lan chú ý ánh mặt đám người biến hóa, sau đó nói: “Kỳ thực Hàn Vương đối với Lâm Bật Nhiễm chính là cảm giác mới mẻ, dù sao Lâm Bất Nhiễm rất đẹp, nêu như… ả mất đi khuôn mặt xinh đẹp kia, hoặc mặc bệnh truyền nhiễm gì đó, Hàn Vương nhất định sẽ không kịp tránh xa ả, đến lúc đó chúng ta lại có thể trở lại cuộc sống vui vẻ lúc trước rồi.”
Vừa nói như vậy, ánh mắt đám người sáng ngời, có người không khỏi nhỏ giọng hỏi: “Kiêu Lan, cô nói cân cái gì hủy đi khuôn mặt một người?”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Nếu Trường An Không Tồn Tại
2.
Bên Em Tháng Đổi Năm Dời
3.
Yêu Đương Với Trúc Mã Alpha (Trúc Mã Alpha Của Tôi Có Độc)
4.
Tổng Giám Của Ta Không Thể Nào Đáng Yêu Như Thế
=====================================
Dù sao họ hiện tại sống ở đây, căn bản tìm không ra thuốc gì.°hủy dung Lâm Bất, Nhiêm, chuyện này còn phải bí mật tiến hành, nếu như bị điều tra ra, họ đừng nghĩ tới chuyện sống nữa.
Kiều Lan như nghe không hiểu lời của các cô, trực tiệp chỉ vào hậu hoa viên nói: *Ở trong đó có một đóa hoa màu tím, sau đó thả chất lọc dịch hoa vào trong thức ăn, như vậy mặt của.
người kia sẽ lập tức ni rất nhiều mẫn đỏ, giỗng như bị hủy mặt.”
Như vầy phải không?
Tất cả mọi người âm thầm nhớ kỹ.
Đến thời gian ăn cơm, đám người ngôi xuông cùng nhau ăn cơm, có người nói: “Chúng ta uông chén trà trước nhé!?”
Trước mặt mỗi người để một ly trà, tất cả mọi người bắt đầu uống.
Thế nhưng Lậm Bắt Nhiễm không nhúc nhích, rất rõ ràng cô không muôn uống trà.
“Lâm tiểu thư, sao cô lại không.
uống trà, trà này rất tốt với cơ thể, có tác dụng dưỡng nhan, đối với phụ nữ chúng ta rất tốt, cô mau uông đi.”
“Đúng vậy Lâm tiểu thư, cô mau uống chút trà đi, gần đây đều là cô hầu hạ Hàn Vương, nhất định rất khổ cực!”
“Tôi thấy dung mạo Lâm tiểu thư hoa nhường nguyệt thẹn, thảo nào có thể mê hoặc được trái tâm Hàn Vương chúng ta.”
Đám người cô một câu tôi một lời bắt đầu nịnh hót Lâm Bất Nhiễm.
Lâm Bât Nhiễm không muôn uông trà, kỳ thực không có ý gì khác, nhưng bây giờ thây mọi người khác thường như vậy, cô ngược lại cảm thầy hứng thú với ly trà trước mặt mình này.
Từ lúc cô tiền đến, đám mỹ nhân này đã xem cô thành cái đỉnh trong mắt cái gai trong thịt, đủ loại âm dương quái khí trào ‘phúng, nhưng là bây giờ lại quay ngoát thái độ, bắt đầu khen cô.
Có một lời rất hay, khác thường tất có yêu.
Lâm Bắt Nhiễm liền hiểu kỳ, trong ly trà này đã bị giở trò quỷ gì.
“Lâm tiêu thư, nào, chúng ta sảng khoái uông ly trà này, vê sau chúng ta tận tâm hầu hạ Hàn Vương, là chị em tốt nhé.”
Nói tới nói lui vẫn là khuyên cô uống trà.
Được rồi, Lâm Bắt Nhiễm cầm lên chén trà, uông một hơi cạn sạch nước trà bên trong.
Đám mỹ nhân liếc nhau một cái, trong mắt đều là ý cười sung sướng được như ý.
Buổi tối Lâm Bát Nhiễm trở về phòng mình, cô đột nhiên cảm thấy trên mặt rất ngứa rất ngứa..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...