Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban


Bên ngoài gây ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng trong phòng thủy chung không có tiêng động, Lâm Bất Nhiêm không có bất kỳ thanh âm gì.

Trương Hàn ngoài cửa: “…”
Lúc này quản gia đã đi tới: “Chủ nhân, ngài có muôn tôi sai người mở cửa phòng hay không?”
Trương Hàn một tay chống nạnh thở gấp, là thật sự bị Lâm Bất Nhiễm.

chọc giận rồi, tối hôm nay cô là cố ý, đầy hăn chạy tới những người phụ nữ khác, còn cô ngủ thật no say.

Hắn muốn cho người phá cửa vào, thế nhưng ngâm lại hay là thôi đi, hắn trầm giọng nói: “Có người hạ thứ bắn thỉu với tôi, ông đi lấy thuốc giải qua đây.”
“Vâng thưa chủ nhân.”
Quản gia.


bằng tốc độ nhanh nhát lầy thuốc giải qua, Trương Hàn nuốt xuông, rất nhanh đã cảm thấy khô nóng côn cào trên người đều chậm rãi tiêu tan.

“Phái người đi thăm dò rốt Cuộc kẻ nào ở sau lưng giở trò quỷ.” Trương Hàn trầm mặt ra lệnh.

“Vâng.” Quản gia lui xuống.

Trương Hàn nhìn một chút cánh cửa phòng đóng chặt trước mắt, sau đó hừ lạnh một tiếng phát tay áo rời đi.

Lâm Bất Nhiễm ngủ ngon một đêm, sáng sớm hôm sau tự nhiên tỉnh lại, nhưng đợi sau khi ra cửa cô liền phát hiện đám mỹ nhân nhìn cô chằm chằm, ánh mắt rất quái dị.

Đây là thế nào, lẽ nào đã xảy ra chuyện gì sao?

Tối hôm qua cô không có thị tắm, hầu hạ là Kiều Lan kia, họ có cân phải có địch ý lớn với cô đến thế không? Lâm Bát Nhiễm thực sự không thể hiểu được.

Cô cũng không đặt đám người này vào trong lòng, cô đi vào vườn hoa dạo một chút.

Cô vừa đi, đám mỹ nhân liền nói ngay, “Các cô nhìn Lâm Bắt Nhiễm kìa, kiêu ngạo đến nỗi đuôi đã vễnh lên tận trời, dám nhốt Hàn Vương ở ngoài cửa ả thực sự là người đâu tiên.”
“Tối hôm qua Hàn Vương hình như ngủ lại trong thư phòng, không lật thẻ bât kỳ ai nữa.”
“Kiều Lan, tối hôm qua đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, Hàn Vương không phải muôn sủng hạnh cô sao, tại sao lại đi ra ngoài tìm Lâm Bất Nhiễm?”
Kiều Lan xấu hỗ, nếu để cho những người này biết ả dùng thuốc cũng không có giữ lại Trương Hàn chắc ả sẽ bị cười thối mặt mắtÏ Tối hôm qua qua quan sát của ả, ả cảm thấy Trương Hàn đối với Lâm Bất Nhiễm thực sự là khác biệt, Lâm Bất Nhiễm khẳng định ở trong lòng Trương Hàn có một phân lượng nhất định.

“Tôi cũng không biệt a, Hàn Vương dường như thực sự không thích tội lãm, anh ây tâm tâm niệm niệm đều là Lâm Bát Nhiễm.”
Kiều Lan làm ra dáng vẻ rất LỦy khuất, tiếp tục tố khổ: “Các cpoo.

cũng nhìn thây thái độ Hàn Vương tôi hôm qua với Lâm Bất Nhiễm rồi đó, phóng mắt toàn bộ hậu cung đều là độc nhât, cho dù tối hôm qua tôi có được cơ hội sủng hạnh, vẫn bị làm nhục một trận, theo tôi thấy, vận mệnh của chúng ta chính là như vậy, về sau nơi này chính là lãnh cung của chúng ta, chúng ta chỉ có thê trơ mát nhìn Hàn Vương độc sủng Lâm Bắt Nhiễm kia.”
Những lời này chọt trúng chỗ đau mọi người, không người nào nguyện ý ở trong lãnh cung, ai cũng không muốn cô độc ngôi chờ chêt, hơn nữa họ thật tình mến mộ Trương Hàn..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui