Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Lục Họa liên nhướng mày liêu, giả bộ gắt giọng: “Anh lại muôn chiếm tiện nghỉ của em nữa chứ gì, mấy tối nay anh làm em mệt quá, hiện tại bả vai em bị thương rồi, phạt anh mấy.
ngày nay không được chạm vào em.
Thượng Quan Mặc nhíu mày: “Vợ ơi, đổi hình phạt khác được không?
Không chạm vào em, anh khó mà tòng mệnh.
”
“Mẹ em đã nói, anh dùng cái dược hoàn này cần cắm dục.
”
“Vậy vừa rồi tại sao em không nói, có phải em gạt anh hay không?”
“Em không gạt anh, anh tin hay không thì tùy.
” Nói xong Lục Họa bỏ chạy.
Thượng Quan Mặc đuổi theo: “Vợ ơi đừng chạy.
”
Lục Họa đứng ở trước gương, cô cởi hai cúc áo lộ ra da thịt mình, nơi dùng châm lấy tâm đầu huyết đã xanh tim một mảng, cô không biết lầy tâm đầu huyết lại đau như thề.
Hơn nữa, hiện tại cô hơi váng đầu, sau khi lấy một giọt tâm đâu huyết: cũng cảm giác tỉnh thần cả người đều bị rút đi.
Lục Họa lấy chiếc urgo lớn dán lên nơi bị thương, cô sợ Thượng Quan Mặc thầy được sẽ nghi ngờ.
Lúc này bên ngoài truyền đến giọng Thượng Quan Mặc: “Vợ, em đang làm gì bên trong vậy?”
“Ah, em đang tắm.
” Lục Họa mở ra Vòi hoa sen, đề tiếng nước tí tách truyền tới.
Trong phòng Thượng Quan Mặc cảm thây cô gân đây có hơi đãng trí, vào tăm mà lại không mang đô ngủ.
Thượng Quan Mặc cầm đồ ngủ chuẩn bị đưa cho cô, thế I8 0 lúc này anh không cần thận đụng phải bình Acid folic đặt ở trên tủ giường.
Rào rào một tiếng, bình nhỏ rơi xuống đất, thuốc bên trong đỗ xòa xuống sàn.
Nguy rồi.
Đây chính là Acid folic hỗ trợ mang thai cô mỗi tối đều phải uống.
Thượng Quan Mặc quỳ một gối ngồi nhặt thuôc trên thảm.
Rất nhanh, anh liền phát hiện không thích hợp.
Anh đặt viên thuốc ở dưới mũi ngửi một cái, mùi này rất giống vitamin thông thường.
Anh không xa lạ vitamin thông thường, cũng sẽ không ngửi lâm.
Nhưng Lục Họa nói với anh, đây là Acid folic hỗ trợ mang thai mà.
Thượng Quan Mặc như có điều suy nghĩ nhìn một chút cánh cửa phòng tăm đang đóng chặt, sau đó đặt bình nhỏ vào trong túi, đi ra ngoài.
Đi tới thư phòng, Thượng Quan Mặc gọi một cú điện thoại, gọi một bác sĩ tư nhân tới.
Anh biết mình không nên hoài nghỉ Lục Họa, thế nhưng anh phải biệt chân tướng rõ ràng, cách tốt nhất chính là đễ bác sĩ tới chẩn đoán.
“Thiếu chủ, ngài có chuyện gì phân phó?”
Thượng Quan Mặc đưa bình nhỏ tới: “Ông nhìn thử trong này là Acid folic hay là vitamin thông thường?”
Bác sĩ câm bình nhỏ, tỉ mỉ lại nghiêm túc nghiên cứu, một lát sau nói: “Thiêu chủ, ở đây là vitamin thông thường.
”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...