Thế nhưng Thượng Quan Mặc đã đứng dậy, dáng vẻ kh cứ như rất sợ Lục Họa hiểu lãm.
“Họa Họa, em đã về rồi à?” Thượng Quan Mặc ởi tới trước mặt Lục Họa.
Lục Họa nở nụ cười nhìn anh: “Đúng vậy, em tưởng em đã không về người nào đó sẽ rất buồn, xem ra là em tự mình đa tình, người nào đó rất vui vẻi”
Lục Họa ở ba chữ “rất vui vẻ” này càng thêm nặng giọng.
Mi tâm ban nãy còn nhíu chặt của Thượng Quan Mặc đã giãn ra hết, ngay cả khuôn mặt tuần tú cũng từ âm trầm sang rực rỡ, anh kéo tay Lục Họa: “Họa Họa, anh…”
“Đừng gọi em, anh cứ tiếp tục chàng chàng thiệp thiệp với người ta đi!”
Nói xong, Lục Họa lên lầu.
Thượng Quan Mặc nhìn dáng điệu cô ghen càng phát cảm thấy cô rất đáng yêu, anh nhắc chân dài đuổi theo.
Trong phòng.
Lục Họa cởi áo khoác ra, lúc này phía sau lưng truyền dến ấm áp, ,lhượng Quan Mặc từ phía sau ôm lây cô.
“Buông em ra.
” Lục Họa từ chối hai cái.
“Anh không buông, đề anh ôm một cái.
” Thượng Quan Mặc chôn khuôn mặt tuân tú vào phân gáy cô cọ cọ, ngửi mùi thơm ngát trên người cô.
Lục Họa hừ một tiếng: “Quần anh không phải ướt rôi sao, sao lại chưa thay đi?”
“Lát nữa thay.
”
“Thượng Quan Thiếu chủ thực sự là mị lực vô hạn ây nhỉ, em đây.
chân trước mới vừa đi, phía sau liên có tuyển thủ thay.
thê khẩn cập ra sân, bàn tay của cô ta cũng biết điều lắm đấy, đỗ hết cà phê lên trên quần anh.
”
Thượng Quan Mặc tiến đến trên khuôn mặt của cô hôn thật kêu một cái: “Anh oan uống quá, vừa rôi anh còn chẳng liêc đến cô ta một cái, trong tim trong mắt anh đều là em, nêu như emcòn chưa tin, anh có thể thề, nếu như anh nói dồi, trời sẽ đánh ngũ lôi…
Lục Họa nhanh chóng xoay người, một tay bịt miệng anh lại: “Này này này, anh đang nói bậy cái gì thê hải”
Thượng Quan Mặc nhìn cô: “Vậy em tin anh rôi?”
Lục Họa gật đầu: “Tin rồi.
”
Cô vẫn luôn tin tưởng anh, nhưng nhìn bên người của anh có một “đóa trà xanh”, cô cũng sẽ nỗi máu ghen.
“Ăn cơm tối chưa em, chúng ta củng nhau ăn nhé.
” Thượng Quan Mặc nói.
“Anh còn chưa ăn sao?”
“Không có, em chưa trở về, anh không đói bụng, không muôn ăn.
”
Trong lòng Lục Họa mềm nhữn, cho nên, nêu như cô vẫn không trở lại, anh vẫn sẽ không ăn cơm sao?
Lục Họa vươn tay, ôm lấy vòng hông lớn của Thượng Quan Mặc, cô nhẹ giọng nói: “Em đã nói rồi, em nhất định sẽ trở về, em sẽ không sẽ rời xa anh, em muốn chúng ta vĩnh viễn ở bên nhau.
”
Thượng Quan Mặc ôm lấy cô: “Vừa rồi, Nm thật sự không chắc chắn em sẽ trở về.
”
Cô là quý nữ cao cao tại thượng, vẫn là anh luôn ngước nhìn cô.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...