Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban


Sắc mặt Trương Hàn có chút khó coi, người phụ nữ này thực sự là không biệt tốt xâu, ngay trước mặt chồng cũ lên giọng với mình!
Song nhìn Lâm Bật Nhiễm vẻ không vui, Trương Hàn cũng không nói cái gì, hắn chậm rãi đi ra ngoài: “Cho hai người ba phút, có chuyện nói nhanh một chút, tôi ở bên ngoài coi chừng, HỆ có ở dưới mí mắt tôi mà giở TrÒI, Trương Hàn đóng của lại.

Lâm Bắt Nhiễm: “…”
Nhâm Đống nhìn hướng Trương Hàn biến mát: “Bên ngoài đều đang đồn người đàn ông Trương Hàn này khủng bố đáng sợ cỡ nào, đương nhiên thủ đoạn của hắn anh cũng từng được lĩnh giáo rồi, thê nhưng…hắn dường như rất nghe lời em.

Lâm Bát Nhiễm muốn bật cười, thế nhưng cô không muôn cùng Nhâm Đồng nói thêm về Trương Hàn, cho nên chỉ thản nhiên nói: “Hắn là một kẻ rất nguy hiểm, anh tốt nhất cách hắn xa một chút.”
Nguy hiểm không?
Nhâm Đồng cảm thây người đàn ông Trương Hàn này quả: thực rât nguy hiểm, thế nhưng ai có thể ngờ một người đàn ông nguy hiểm như vậy ở trước mặt Lâm Bất Nhiễm cũng sẽ nhường đường, như một con hồ kiêu ngạo vậy.

E rằng Lâm Bắt Nhiễm hiện tại cũng không có ý thức được lực ảnh hưởng của mình đối với Trương Hàn, cho nên Nhâm Đống cũng không tiếp tục đề tài này.


“Ngày hôm nay anh tìm em là vì chuyện Đường Phương sao, anh muôn em rút đơn kiện tha cho Đường Ta Lâm Bắt Nhiễm trực tiếp ỏỎi Cô là nghĩ như vậy sao?
“Sao em lại nghĩ như vậy?”
“Lẽ nào anh tìm em không phải là vì.

chuyện Đường Phương? Dù sao, trong bụng cô ta có con cháu của Nhâm gia, bác trai bác gái rất muốn đứa bé này.” Lâm Bát Nhiễm chỉ là là nói sự thật.

Nhâm Đống biết, trận này bắt cóc triệt để đầy Lâm Bát Nhiễm ra xa, lòng của cô đã sớm lạnh.

“Không phải.”
“Vậy vì cái gì?”
Nhâm Đống mặc rồi vài giây, sau đó lên giọng nói: “Nhiễm Nhiễm, chúng ta ly hôn đi!”
Trước đây anh ta vận năm chặt không buông, không muôn ly hôn, hiện tại anh ta đột nhiên nghĩ thông, bởi vì anh ta cũng ý thức được mình thay đổi, anh ta thây mình trở nên quá đỗi xa lạ.


Anh ta ngay cả bản thân mình cũng không thích, huống chỉ là Lâm Bắt Nhiễm đâu?
Hơn nữa, giữa cô và Trương Hàn, anh ta còn không biết bọn họ rốt cuộc có chuyện gì, thê nhưng trực giác anh ta mách bảo, ràng.

buộc bọn họ quá sâu, bắt luận kẻ nào đều không thẻ tham dự, anh ta không thể lại ép mình nữa.

Bằng không anh ta sẽ hủy diệt cả cuộc sông của mình, có đôi khi đúng lúc ngăn cản tồn hại cũng là một loại thắng lợi, tối thiểu anh ta buông tha mình.

Lâm Bất Nhiễm nhìn Nhâm Đống, cả người anh ta có vẻ ảm đạm mật mát lại thất vọng, thế nhưng, anh ta chắc là thật tình Ìy hôn với cô, không ai bức bách anh ta.

Như vậy thì tôt, cô không còn cách nào an ủi anh ta, không dám cho anh ta thêm hy vọng, thời gian sẽ chữa lành tất cả, chỉ cần cô rời đi, là anh ta có thể trở.

lại quỹ tích cuộc sông bình thường của mình.

“Được, vậy chúng ta chiều nay đến cục dân chính làm giấy li hôn”
“Ừm, được.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui