Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban


Đêm khuya, Nhâm Đống cũng không trỏ về, Fấm Bất Nhiễm nằm ở trên giường, cũng không hề buồn ngủ.

Lúc này “ding” một tiếng, điện thoại Lâm Bắt Nhiễm vang lên, có tin nhắn.

Lâm Bất Nhiễm mở tin nhắn ra, là một sô xa lạ gởi tới Chào cô Nhâm, tôi là Đường Phương, tôi đã mang thai con của Nhâm tổng.

Phía dưới tin nhắn kèm một tắm hình, là giấy tờ chân đoán có thai của bệnh viện.

Cô Nhâm, tôi biết Nhâm tổng rất.

yêu cô, thế nhưng tôi mang thai cũng là sự thật, hiện tại Nhâm tông đang dẫn tôi tới bệnh viện, ép ép tôi nạo thai, đây chính là một tiêu sinh mệnh vô tội, cô nhất định cũng không hy vọng trên tay có máu tươi đúng không?
Cô Nhâm, tôi van cầu cô, cầu cô hãy đề cho tôi sinh hạ đứa bé này, đây chính là đứa bé đầu tiên Nhầm tông, tôi tin tưởng Nhâm gia sẽ hài lòng với đứa bé này.


Cô Nhâm, tôi cam đoan sẽ không quấy rày gia đình của cô, đêm hôm đó tôi và Nhâm tổng chỉ là kìm lòng không đậu.

Đường Phương này nhắn rất nhiều lời “trà xanh” qua, Lâm Bất Nhiễm nhanh chóng đọc hết, đêm hôm đó Nhâm Đồng ở bên ngoài tìm phụ nữ cô đã đoán được, cô chỉ là không đoán được cô gái này sẽ mang thai.

Lâm Bát Nhiễm không có cảm xúc gì, cô không hề tức giận, có chăng chỉ là buôn vô cớ, cô hồi âm Đây là việc của hai người, tôi không quản được.

Lâm Bát Nhiễm trực tiếp kéo dãy số kia vào blacklist, sau đó nhắm mắt lại ngủ.

Nhâm Đống sáng hôm sau trở về, cả người nhìn như một đêm không ngủ, rât mệt mỏi.

“Anh đã về rồi?” Lâm Bát Nhiễm bình tĩnh nhìn anh ta.

“MO.


anh.

Lâm Bát Nhiễm lấy ra một vật đưa cho anh›ta: “Cái này anh xem một chút, nếu như không có vấn đề thì ký tên đi!”
Nhâm Đống cúi đầu vừa nhìn, ba chữ lớn trong nháy mắt nhảy vào đáy mắt anh ta Giây ly hôn.

Con ngươi Nhâm Đồng co rụt lại, sắc mặt cũng thay đổi: “Vợ, em muôn ly hôn với anh? Vì sao?”
Lâm Bắt Nhiễm nhìn hắn: “Nhâm Đồng, buông tay thôi! Chúng ta ở bên nhau sẽ không hạnh phúc, em chỉ sẽ mang đến tai nạn cùng thông khổ cho anh và bố mẹ anh nữa, ly hôn thôi!
Như vậy cuộc sông của mọi người có thể trở lại quỹ tích bình thường…”
“Em có phải đã biết anh ở bên ngoài có người phụ nữ khác không?” Nhâm Đống cắt lời Lâm Bất Nhiễm.

Lâm Bắt Nhiễm dừng lại, sau đó thành thực gật đầu: *Em đã biết.”
“Từ lúc nào biết?”
“Ngày đó anh từ quán bar trở về, em ở trên áo sơ mi anh ngửi được mùi nước hoa phụ nữ, lúc đó em liền đoán được.”
Ah.

Nhâm Đống đột ngột cười nhẹ một tiếng: “Vậy em biệt được bao nhiêu, có phải đã biết tất cả rồi hay không?”
“Đúng vậy, cô gái kia đã mang thai con của anh, đúng không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui