“Diệp Minh, em ôm anh một chút là đun: rôi, anh đi đi! Không cân lo cho em, em sẽ ổn thôi.”
Hà Băng buông lỏng tay mình ra, sau đó xoay người rời đi.
Cô đi rồi.
Diệp Minh dừng lại tại chỗ trong chốc lát, sau đó đi vào toilet, anh rủ mắt, trong lòng bàn tay lặng lặng nằm một tờ giây nhỏ.
Là vừa rồi cô kín đáo đưa cho anh.
Anh từ từ mở ra, trên giấy có một hàng chữ nhỏ xinh đẹp Đêm mai tám giờ, khách sạn phòng 008, em chờ anh.
Đêm mai, giai nhân ước hẹn.
Cô hẹn anh đến khách sạn.
Diệp Minh lười biếng tựa lưng trên ván cửa, trong lòng bàn tay siệt tờ giây kia, ‘anh ‘ nhướng mày, lộ ra ý cười lưu luyến.
Hà Băng sau khi trở về vẫn luôn ở cùng Điệm Điểm, còn đích thân xuống bếp làm đồ ăn ngon cho Điểm Điểm.
Hà Băng và Dương Kim Đậu bận rộn trong phòng bếp, lúc này Điểm Điểm từ phòng khách chạy tới, non nớt cất giọng: “Mẹ ơi.”
“Sao thế Điểm Điểm?”
“Mẹ ơi, trong TV có một chú.
cao ơi là cao, còn đẹp trai lắm luôn ạ”
“Chú? Chú nào vậy con?” Hà Băng tưởng Điểm Điểm bị minh tinh đẹp trai chân dài mặc vest trên TV hấp dẫn, cô vuốt mái tóc dài của Điểm Điểm.
Điểm Điểm kéo tay Hà Băng: “Mẹ, mẹ qua đây, con dẫn mẹ đi xem.”
“Ù”
Hà Băng theo Điểm Điểm vào phòng khách, Điểm Điểm chỉ TV nói: TMẹ xem này, chính là chú kia, chú đẹp trai quá đi mắt.”
Hà Băng ngắng đầu nhìn lên, trong TV là… Diệp Minh.
Đây là kênh quân sự, Diệp Minh mới nhậm chức thủ trưởng.
xuất hiện trong màn ảnh, một thân quân trang, đẹp trai làm người ta không cách nào nhìn thẳng.
Hà Băng thực sự không, ngờ Điểm Điểm lại” ‘nhắm trúng” bố mình.
“Mẹ ơi, chú đó thật là đẹp trai, trước đây mẹ nói bố con là người.
đàn ông, đẹp trai nhất trên thế giới này, vậy bố con bây giờ đang ở đầu vậy ạ?” Điểm Điểm chớp đôi mắt to đen láy hỏi cô.
Thế giới của trẻ em là đơn thuần trong sáng nhất, ba năm nay Điểm Điêm thường hỏi chuyện vệ bố mình, Hà Băng chưa từng giấu giếm cô bé.
Hà Băng vẫn nói cho Điểm Điểm, bố cô bé vừa cao vừa đẹp trai, còn là một quân nhân, bảo vệ quốc gia, hiện tại bô không có thời gian ở cạnh Điểm Điểm, đó là bởi vì công việc bố quá bận rộn, đợi Điểm Điểm trưởng thành rồi liền có thể đi tìm bó.
Cho nên ba năm nay tuy là Diệp Minh không ở cạnh Điểm Điểm, thế nhưng Điểm Điểm không hề thiếu đi tình yêu của bó, cô bé biết bố mình là người giỏi nhất rồi.
Bây giờ ở trên TV thấy được Diệp Minh, Điểm Điểm liền không nhịn được nhớ đến bồ mình.
Lúc này Dương Kim Đậu đi tới, chau mày nói: “Băng Băng, con còn định gạt Điểm Điểm sao?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...