Diệp Minh lật cả người, chặn cô lại: “Vậy bây giờ anh liền tước vũ khí đầu hàng, Hà Băng, anh cam tình nguyện làm tù binh của em.”
Hà Băng lật cả người, lại đè anh trở về, hai người từ đầu giường lăn đến cuối giường, cô cười nói: “Diệp trưởng quan, anh dễ dàng nhận thua như vậy?”
Diệp Minh hôn cô: “Cả đời này, chỉ thua bởi một mình em.”
Sáng sớm hôm sau.
Hà Băng là ở trong lòng Diệp Minh tỉnh lại, hai người ôm nhau ngủ, ngủ thẳng tới tự nhiên tỉnh.
Diệp Minh còn chưa mở mắt, Hà Băng đưa ngón tay ra vuốt ve mặt anh, từ trán anh một đường đi xuống, rơi xuống trên môi mỏng, người đàn ông của cô, cô thực sự càng ngắm càng yêu.
Lúc này Diệp Minh đột nhiên vươn tay kéo lại cổ tay cô: “Sáng sớm đã bắt đầu chơi với lửa à?”
Anh tỉnh rồi.
Hà Băng đỏ mặt lên, sốt cao của anh đã lui, vết thương cũng không đau nữa, cả người thần thái sáng láng, như sống lại vậy, tối hôm qua hai người ầm ï đến tận khuya.
“Đừng quậy, em muốn rời giường.” Hà Băng rút tay vê: “Đêm qua em ở lại chô anh cả đêm, người anh em và tiểu thanh mai kia của anh nhất định cho em là hồ ly tinh không biết xấu hổ, sáng này chúng ta nếu không rời giường, đoán chừng bọn họ cũng lo lắng anh cũng sẽ bị em ép khô.”
Diệp Minh tiến đến bên tai cô: “Em còn có bản lĩnh này à? Vậy đừng giấu giếm lại càng đừng giáng tai họa cho người khác, cứ nhắm lấy anh đilAnh có thể!”
«..” Xuống địa ngục đi!
Hai người ầm ïĩ đùa với nhau, sau đó Hà Băng mở cửa phòng, đi ra ngoài.
Đi ở trên hành lang, Hà Băng rất nhanh ở phía trước thấy được một thân ảnh quen thuộc, là Chu Siêu.
Chu Siêu vẻ mặt âm u nhìn cô, rât rõ đã đợi rất lâu.
Đêm qua Hà Băng cố ý không cho Diệp Minh để ý tới Chu Siêu, hiện tại Chu Siêu sáng sớm đã canh ở chỗ này chặn cô lại, đều ở trong dự liệu của cô, Hà Băng thoải mái đi tới: “Phó sĩ quan Chu, anh chờ tôi à?”
Chu Siêu nhìn Hà Băng, lạnh như băng nói: “Cô không hợp với A Minh, mau chóng rời khỏi A Minh đi!”
Hà Băng nhướng chân mày lá liễu: “Vậy phó sĩ quan Chu cho rằng Diệp Minh hợp với ai, Lý Kỳ?”
“Đúng, Kỳ Kỳ và Diệp Minh là thanh mai trúc mã, nêu như không có cô, bọn họ đã sớm kết hôn rồi.”
Hà Băng không hề tức cười, nhưng cười không nói, lúc này dư quang mắt cô thấy được một người, Lý Kỳ tới.
Lý Kỳ vừa tới, đang đi tới hướng bọn họ.
Đôi mắt sáng của Hà Băng lóe lên, vô cùng khổ sở nói: “Nhưng người Diệp Minh thích là tôi mà, anh xem, Lý Kỳ và Diệp Minh đã phát sinh quan hệ rồi, nghe nói đây chính là lần đầu tiên của Lý Kỳ đó, danh tiết và thanh danh của con gái quan trọng đến bao nhiêu, thế nhưng Diệp Minh không tính phụ trách với cô ta.”
Cái gì?
Chu Siêu cứng đờ, anh ta hoàn toàn không biết Diệp Minh và Lý Kỳ đã xảy ra quan hệ.
Sự phẫn nộ của anh ta ủ suốt đêm qua đến giờ đã vụt lên tới đỉnh, bây giờ nhìn Hà Băng vẻ ngoài vô tội kì thực ngạo mạn khiêu khích nói cho anh ta biết chuyện này, anh ta đơn giản là trong nháy mắt nỗ tung.
Lúc này Lý Kỳ đã đi tới: “Anh Siêu, anh cùng Hà Băng ở chỗ này trò chuyện cái gì thế?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...