Lúc đó anh cười hôn cô mắng — em đúng là cô gái nhỏ chanh chual Qúa khứ ngọt ngào hiện lên trước mắt biến thành châm chọc lớn nhất, Diệp Minh đã cảm thấy trong lòng giống như bị con dao dao nhỏ đâm vào, anh biết mình đã ô uế, nếu như bị Hà Băng biết, cô nhất định sẽ phỉ nhổ anh, không cần anh nữa.
Diệp Minh lại nghĩ đến chứng nghiện ma túy trên người mình, hiện tại anh sống người không ra người, quỷ không ra quỷ, còn lấy cái gì cho cô hạnh phúc?
Hiện tại, cô ở nơi nào?
Cô đang làm gì?
Nghe nói, cô và Đường Ngọc kết hôn rồi, đúng không?
Hiện tại, cô có phải đã trở thành vợ người khác rồi?
Diệp Minh đi ra ngoài, Lý Kỳ vẫn còn ở đó, cô ta đang sửa sang lại ga giường: “Anh Minh, anh ra ngoài à? Anh có khỏe không?”
Diệp Minh không nói gì, cặp mắt sâu thẳm u trầm kia rơi trên giường, anh ở trên drap giường thấy được một đóa tuyết mai.
Anh đương nhiên biệt đó là cái gì, ba năm trước lần đầu tiên của anh và Hà Băng, đã thấy qua đóa tuyết mai này.
Lý Kỳ biết Diệp Minh đã thấy, cô ta gấp lại drap giường bản, trải drap giường mới ra: “Anh Minh, hôm nay khuya lắm rồi, anh nghỉ ngơi trước đi, em giặt cái drap đã bản này đã.”
Lý Kỳ đi ra ngoài.
“Lý Kỳ.” Diệp Minh đột nhiên gọi lại Lý Kỳ.
Lý Kỳ dừng bước chân lại, cô cũng biết Diệp Minh sẽ gọi mình lại, đối đãi với người đàn ông cứng rắn như Diệp Minh, phải lấy lui làm tiến.
Lý Kỳ xoay người nhìn vê phía Diệp Minh, dịu dàng nói: “Anh Minh, có việc gì sao?”
“Tối hôm qua… thật là cô à?” Diệp Minh mím môi hỏi.
Lý Kỳ căng thẳng, không khỏi có chút sốt ruột, chỉ thấy cặp mắt thâm trầm lại huyết hồng kia của Diệp Minh đang rơi vào trên người cô ta, sắc bén như chim ưng lại mang theo dò sát, anh giống như không tin tưởng người tối hôm qua kia là cô.
Trước mặt người đàn ông mạnh mẽ như vậy, ai cũng có áp lực, Lý Kỳ cũng Có.
Song, Lý Kỳ sớm đã có chuẩn bị, cô ta biêt Diệp Minh người đàn ông này không dễ lừa, cô ta sớm đã chuẩn bị đáp án.
“Anh Minh, tối hôm qua… tối hôm qua…” Lý Kỳ muốn nói lại thôi, dường như rất xấu hỗ: “Tối hôm qua tình trạng của anh hình như không tốt lắm, chúng ta… qua loa liền kết thúc, song anh ngàn vạn lần đừng hiểu lầm, em không có ý ghét bỏ anh, không bằng… em đi chuẩn bị một chút thảo dược điều trị thân thể cho anh…”
Diệp Minh mím môi lạnh lẽo, thân thể anh không có vấn đề gì, song tối hôm qua quả thực có chút khó coi, ngắn ngủi mấy phút đã…
Anh vẫn cho là dưới người là Hà Băng, tối qua lúc đầu cô không muốn cho, còn căn anh một ngụm, anh bị kích thích mắt đi khống chế, hồn suýt chút nữa giao hết cho cô.
Chuyện này không ai biết, ngoại trừ người tối hôm qua ngủ với anh.
Hiện tại Lý Kỳ nói lời này ra, chút hi vọng trong tim Diệp Minh hoàn toàn bị ép vỡ.
Lý Kỳ tiếp tục lái triển khai thế mạnh yếu đuối của mình: “Anh Minh, anh có phải muốn nói gì không, nếu như anh muốn nói… chuyện tối hôm qua kia, vậy không cần, đây chẳng qua là ngoài ý muốn, em không cần anh phụ trách với CIrIE “Anh Minh, em biết anh thích cô gái tên Hà Băng kia, anh yên tâm đi, đây chỉ là bí mật giữahai người chúng ta, em sẽ không nói lung tung ở trước mặt Hà Băng, cô ấy vĩnh viễn sẽ không biết chuyện này.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...