Trong lòng Hà Băng lúc này xông tới mùi giấm, cô thừa nhận mình ghen tị, uất ức.
Cô cái gì cũng không sợ, thế nhưng chiếm hữu của cô rất mạnh, trong mắt không được phép chưa một hạt cát, cô không thích bên cạnh anh có những người phụ nữ khác.
Anh chỉ có thể là của một mình cô!
Hà Băng bắt đầu giãy giụa, cô dùng sức tránh thoát bàn tay anh, sau đó bắt đầu đầy anh.
Trong bóng tối Tiêu Thành nhíu mày, không chịu buông tay, bá đạo giam cắm cô.
Hà Băng siêt quả đâm, bắt đâu đập anh, ý kia là – tiểu thanh mai kia là ai?
Anh có giải thích gì không? Anh đi tìm tiêu thanh mai kia đi, còn tìm em làm cái gì?
Tiêu Thành chau mi tâm thành chữ “xuyên” sâu, cúi đầu hôn cô.
Hà Băng tách ra, không chịu.
Tiêu Thành có chút nóng nảy, vươn bàn tay giữ khuôn mặt nhỏ của cô, nụ hôn rơi vụn vặt vào trên mặt cô.
Hà Băng có thể cảm giác được mê luyến và yêu thích của anh với mình, nhưng cô không cách nào không chú ý người phụ nữ bên ngoài kia, cô tức giận nâng người lên, cắn một cái trên vai Tiêu Thành.
Lúc cô dịu dàng có thể anh từ thép thẳng thành thép vòng, thế nhưng lúc cô mạnh mẽ đã kích thích lòng chinh phục của anh, Tiêu Thành chỉ cảm thây trong cổ họng giống như lăn qua than lửa, hết thảy đều mắt khống chế.
Bên ngoài là Lý Kỳ, Lý Kỳ đã trở về, lúc này bọn họ là nặc danh đi tới Miêu Cương, nên bọn họ tuyên bố với bên ngoài cô ta và Tiêu Thành là vợ chồng, cô ta tự nhiên cứ thế gọi Tiêu Thành là “chồng”.
Vừa rồi hàng xóm cách vách tìm cô ta nói chuyện phiếm, hiện tại hàng xóm đã đi, Lý Kỳ bưng nước đi tới cửa phòng Tiêu Thành.
Cô ta rất lo lắng Tiêu Thành, trong khoảng thời gian này chứng nghiện Tiêu Thành rất nặng, từ từ Tiêu Thành liền có khuynh hướng hung ác hơn, anh bắt đầu hại người hại mình, bọn họ không thê làm gì khác hơn là trói Tiêu Thành lại.
Bọn họ có thể giúp anh thực sự quá ít, cai nghiện chỉ có thể dựa vào nghị lực mạnh mẽ của Tiêu Thành, phải dựavào chính anh để vượt qua.
Lần nghiện ma túy này đã đã mấy ngày, cộng thêm biết được tin tức kết hôn của Đường Ngọc và Hà Băng, trạng thái tinh thần của Tiêu Thành rất kém, bác sĩ đều nói sức chiến đấu và ý chí củaTiêu Thành đều ở trong tình trạng cực kỳ bất ồn.
Tình hình này rất tệ, nếu ngay cả Tiêu Thành mình cũng từ bỏ bản thân, vậy chỉ có một con đường chết.
Lý Kỳ biết hết thảy đều là do cô gái tên Hà Băng kia.
Ngay từ đầu lúc tới Miêu Cương, Tiêu Thành rất ngoan cường, bởi vì anh phải về, cô bé kia đang chờ anh.
Sau đó biết được cô bé kia kết hôn rồi, Tiêu Thành gần như sa sút tinh thần chỉ trong một đêm.
Lý Kỳ không rõ, vì sao cô gái tên Hà Băng kia lại có lực ảnh hưởng với với Tiêu Thành lớn như vậy?
Cô rõ ràng không ở nơi này, nhưng có thể khiến Tiêu Thành sống, khiến Tiêu Thành chết.
Sắc mặt Lý Kỳ ngưng trọng, cô ta rất lo lắng Tiêu Thành có thể gắng gượng qua lần cai nghiện ma túy này hay không.
Đứng ở cửa phòng, Lý Kỳ giơ tay lên, định gõ cửa.
Thế nhưng rất nhanh tay cô ta liền cứng lại giữa không trung, bởi vì cô ta nghe được thanh âm trong phòng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...