Hiện tại anh không tốt à, Hồng Kông một mình anh độc quyền, ăn hết toàn bộ, quyền thế, địa vị, tiền tài, mỹ nữ…
anh muốn bao nhiêu thì bấy nhiêu, thế nhưng anh vẫn còn có một thân phận như vậy, một thân phận… nguy hiêm như treo đầu bên thắt lưng….
Tiêu Thành thân cao chân dài đứng lặng ở ngoài xe, nhíu lại mày kiếm hít một hơi thuốc, sau đó anh một tay chống trên mui xe, một tay mang theo đỏ thắm ngọn lửa cúi thân hình cao lớn xuống, cặp mắt đen kia nhuộm chút ý cười nhìn Tiêu Đình Đình, phơi bày tất cả ngụy trang, bạc bếo như vậy: “Tiêu đại tiểu thư, trò chơi còn chưa bắt đầu, cô sao lại bỏ chạy? Không có can đảm chơi à, hử?”
Nói rồi anh cúi đầu cười một tiếng, lồng ngực to lớn dưới phập phông, phát sinh từ tính cộng hưởng.
Toàn thân Tiêu Đình Đình run rấy, ả lui về phía sau, lui một chút lại một chút, ả nô lực cách đây xa người đàn ông này một chút: “Anh là… anh là…”
“Tôi là ai, cô không cần quan tâm, ngủ một giấc thật ngon, tỉnh ngủ, chúng ta chơi tiếp.” Tiêu Thành cười nhạt nói.
Lúc này Tiêu Đình Đình cảm thấy gáy đau xót, một cây châm đâm đến, hai mắt ả tối sầm, trực tiếp bắt tỉnh.
“Lão đại, vừa rồi Tiêu Đình Đình muốn gọi điện thoại cho Tiêu lão gia tử, nhưng tín hiệu bị chúng ta quấy nhiễu, không gọi được.”
“Tiêu Đình Đình này có chút giấu giếm với chúng ta, kỳ thực Tiêu lão gia tử đã mang theo đại ca cầm đầu tới.”
Tiêu Thành hút thuốc, bên nhìn lướt qua thiệt bị truy tìm tung tích, Tiêu lão gia tử và đại ca cầm đầu đã tiến nhập vòng phục kích bọn họ, lũ tội phạm ấy sắp lộ diện.
Anh mất thời gian dài ngủ đông ở Hồng Kông như vậy, hiện tại rốt cục đã xuất hiện phía sau màn lớn.
Trên gương mặt anh tuấn Tiêu Thành không tiết lộ qua nhiều biểu cảm, anh thấp giọng phân phó: “Dẫn Tiêu Đình Đình đi, xóa sạch ký ức chớ nên tồn tại trong đầu ả đi, tôi ở chỗ này chờ bọn họ.”
“Vâng thưa lão đại!”
“Còn có…” Tiêu Thành không nói tiếp, chỉ là hút một hơi thuốc.
Phó sĩ quan Chu Siêu kinh ngạc nói: “Lão đại, hôm nay anh làm sao vậy, sao muốn nói rồi lại thôi, cái này cũng không giống như anh.”
Tính tình Tiêu Thành là sắm rên gió cuốn, trời sanh là người lãnh đạo, chưa ngập ngừng bao giờ.
Tiêu Thành phun ra làn khói thuốc: “Gặp được đại ca cầm đầu, dọn sạch đường dây ở Hồng Kông, vậy vụ này xong rồi, giúp tôi xin với cấp trên.”
“Xin cái gì?”
“Xin kết hôn, tôi muốn kết hôn.”
Cái gì?
Toàn bộ người trong đội đêu sôi trào: “Lão đại, anh muốn kết hôn rồi? Chị dâu của chúng em là ai thế?”
“Đúng vậy lão đại, chúng em chưa nghe nói qua chị dâu, chị dâu là thần thánh phương nào vậy?”
Tiêu Thành đá bọn họ một cước: “Chuyện của tôi, bớt hỏi.”
Nói rồi Tiêu Thành cũng nở nụ cười.
Phó sĩ quan Chu Siêu đi cùng Tiêu Thành rất nhiều năm, là anh em vào sinh ra tử, anhta cùng mọi người giống nhau, cũng là đột nhiên nghe Tiêu Thành nói muốn kết hôn, nơi đây đều là anh em của anh, anh ở chỗ này nói, vậy đã nói rõ anh đời này nhất định muốn cô gái kia rồi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...