Tiêu Thành cũng không biết.
“Dượng, dượng bây giờ bận nhiều việc không, con thật muốn hàn huyên với dượng, học tập kinh nghiệm yêu đương của dượng, dượng có thể qua đây uống rượu với con không?”
Tiêu Thành nhâp môi mỏng một cái: “Đường Ngọc, cậu đừng uống rượu nữa, cho tôi địa chỉ, tôi qua ngay.”
Cúp điện thoại, Đường Ngọc gửi định vị của mình cho Tiêu Thành, anh ta còn rất kỳ lạ, dượng lại tới thật.
Đường Ngọc gọi hay ly cocktail, lúc này sát vách tới một đám phú nhị đại, đều là trong nhà có chút bối cảnh, thế nhưng bản thân không học giỏi, trong đó cằm đầu chính là Triệu Kiệt.
Đường Ngọc có biết Triệu Kiệt, Triệu gia ở thành phố Hồng Khẩu rất có thế lực, phú nhị đại Triệu Kiệt thích phóng túng, còn ham mê nữ sắc, hắn thay bạn gái chuyên cần như thay quần áo, đã duyệt vô số cô gái rồi.
Lúc đâu Đường Ngọc cũng không chú ý những người này, thế nhưng rất nhanh anh ta từ miệng của những người này nghe được một cái tên rất quen thuộc, đó chính là — Hà Băng.
Những tên phú nhị đại này ngồi xuống hút thuốc uống rượu, hưng phấn đàm luận đến Hà Băng.
“Triệu ca, đoạn thời gian trước anh theo đuổi đệ nhất băng mỹ nhân Hà Băng của chúng ta, tán được chưa vậy?” Một tên phú nhị đại hỏi.
Triệu Kiệt nửa nằm ở trên ghế sa lon, trong lòng còn ôm một người phụ nữ, lúc đầu tay hắn còn sờ mó lung tung trên mỹ nữ kia, hiện tại vừa nhắc đến Hà Băng, hăn liên mât đi hứng thú với mỹ nữ kia: “Mẹ nói, ai cho chúng mày nhắc đến Hà Băng?”
“Triệu ca, nhìn anh phát cáu như thế, nhất định là không tán đổ được Hà Băng rồi nhỉ!2”
“Triệu ca, anh từng duyệt vô số đứa con gái, chỉ cần là mục tiêu đã bị anh nhắm trúng, hai giờ đã có thể mang tới phòng khách sạn vui vẻ một hồi, không nghĩ tới anh cũng có lúc thất thủ.”
“Triệu ca, ngàn vạn lần đừng hoài nghi mị lực của anh, ả Hà Băng này là thật con mẹ nó khó làm, trong vòng phú nhị đại còn chưa ai săn được ả.”
Cô gái đẹp trong lòng Triệu Kiệt kia điệu đà ỏn ẻn nói: “Triệu ca, Hà Băng kia là ai a, anh rât thích ả sao, ả rât đẹp à?”
Triệu Kiệt hút một hơi thuốc sau đó phun ra, trong đầu hắn hiện ra khuôn mặt nhỏ trong trẻo lạnh lùng kia của Hà Băng, hắn nhìn lại mỹ nữ trong lòng này, mũi khit khit, áp tới gương mặt đầy phấn son, lúc đầu chơi cho vui cũng được, nhưng đi so với Hà Băng, thì thật đúng là tục vật.
Triệu Kiệt cười lạnh một tiếng: “Cô làm sao mà xứng so với cô ấy?”
Mỹ nữ: “…”
“Triệu ca, anh chẳng lẽ thực sự động tâm với Hà Băng rồi!?”
“Ngày hôm qua là sinh nhật Đường Ngọc, Hà Băng đên dự, tin tức đám cưới hai nhà Đường Dương đều đã truyền khắp, Hà Băng nhất định sắp làm con dâu Đường gia rồi.”
Triệu Kiệt sắc mặt tối tăm, hắn vừa yêu vừa hận Hà Băng, cho nên hắn hừ lạnh một tiếng: “Không ngờ Đường gia lại muốn một đôi giày ráchI”
Đôi giày rách?
“Triệu ca, anh có ý gì?”
Triệu Kiệt nở nụ cười ngả ngớn: “Con mẹ nó chúng mày ngay cả giày rách cũng không hiểu, ý trên mặt chữ, Hà Băng đã sớm đã bị đàn ông làm qua, con ả không còn trinh nữa.”
Hà Băng sớm đã bị đàn ông ngủ qua.
Những lời này nổ tung bên tai Đường Ngọc, con ngươi Đường Ngọc mạnh mẽ co rụt lại..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...