Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Sáng sớm hôm sau.
Tiêu Thành năm ở trên giường nghe động tĩnh bên ngoài, tài xế giúp Tô Tiểu Đường chuyển hành lý vào xe, người làm nữ luyến tiếc nói: “Tô tiểu thư, cô nói đi là đi thế à?”
Giọng Tô Tiểu Đường truyền đến: “Dì à, mẹ con sẽ tới đón con.”
Khi nói chuyện với trường bối giọng cô rất nhẹ nhàng tinh tế, lộ ra vẻ trong veo của cô gái 19 tuổi.
Tiêu Thành gối hai tay ra sau ót, nhàm chán nhìn đường văn xa hoa trên đỉnh đầu.
“Tiên sinh sao còn chưa rời giường, tiên sinh không biết Tô tiểu thư hôm nay rời đi ư? Đề dì đi gọi tiên sinh.”
Người làm nữ muốn tới gọi anh.
Meo meo.
Con mèo nhỏ kia cũng kêu hai tiếng theo, dường nhưứ bất mãn mãnh liệt với hành vi không đứng dậy tiễn khách của Tiêu Thành – mau đi gọi đi dì! mau mau gọi!
Lúc này Tô Tiểu Đường ngăn lại: “Dì à, không cần đâu, con phải đến sân bay gấp rồi, con đi trước nha, bye bye dì.”
Tô Tiểu Đường đi.
Thính lực Tiêu Thành rất tốt, anh nghe được tiếng bánh xe lăn trên sân cỏ, tài xế mang theo Tô Tiểu Đường đi, đến sân bay rồi.
Lân này bên tai triệt đê an tĩnh.
Cô đi rồi.
Đi thật rồi.
Hai mắt Tiêu Thành trống rỗng trong chốc lát, rất nhanh chuông điện thoại liền vang lên, điện thoại tới.
Là Tiêu Đình Đình gọi.
Tiêu Thành mặt không thay đổi cắt đứt cuộc gọi đó.
Sân bay.
Tô Tiêu Đường vào đại sảnh sân bay, cô nhìn tài xế: “Tôi đi đến đây được rồi, anh có thể đi về.”
“Không được Tô tiểu thư, Thành gia đã thông báo, phải nhìn cô đi lên sân bay mới được.” Tài xế kiên trì nói.
Tô Tiểu Đường không nói gì thêm, lúc này cô ở phía trước thấy được một thân ảnh quen thuộc, mẹ cô Dương Kim Đậu tới.
Dương Kim Đậu mặc áo khoác đen, trên mặt mang một chiếc kính râm, chân đạp giày cao gót, phía sau bà còn theo có thư ký riêng và quản gia tư nhân của mình, là khí thế cường thế bén nhọn của một nữ CEO.
Dương Kim Đậu vô cùng bận lòng vê cô con gái mình, bà đang ở trong đám người tìm kiếm Tô Tiểu Đường.
“Tô tiểu thư, Dương nữ sĩ tới đón cô rồi, cô có thể trở về nhà.” Tài xế lên tiếng nhắc nhở.
Ừ, cô biết.
Tô Tiểu Đường nhận lấy hành lý mình, lúc gần đi cô chậm rãi quay đầu, nhìn thoáng qua cổng lớn sân bay..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...