Diệp Linh nhanh chóng hiểu rõ tình huông: “Mây chị ơi, Tiêu Phương mật tích em cũng rất lo, phàm là việc em có thể giúp một tay em chắc chắn sẽ giúp, thế nhưng chỗ A Sinh…”
Bây giờ phương án giải quyết là, Vương Ny Nhi muốn hẹn hò với A Sinh, cho nên, hiện tại A Sinh phải hi sinh nhan sắc bằng lòng cuộc hẹn hò này, rồi từ trong miệng Vương Ny Nhi biết được dấu vết của Tiểu Phương.
Đây chính là… mỹ nam kế nhỉ.
Thấy Diệp Linh có chút khó khăn, mấy thím nhanh chóng cầm tay Diệp Linh: “Em Linh Linh à, em nhất định phải giúp bọn chị một tay, A Sinh này nhìn rất lạnh lùng, khí tràng quá mạnh mẻ, bọn chị không dám nói chuyện với cậu ta, cậu ta chỉ nghe em thôi.”
“Tiêu Phương chỉ mới 19 tuôi, nêu như con bé bị Vương Hạo… làm nhục, vậy về sau nó làm sao sống nỗi chứ, cả nhà chúng tôi đều chết hết thôi.”
“Linh Linh, chị quỳ xuống van em, em hãy giúp bọn chị một chút đi!”
Thím đó nói liền quỳ ngay.
Diệp Linh nhanh chóng ngăn máy thím: “Mấy chị đừng quỳ, em đồng ý, em đồng ý được chưa, em sẽ bây nói ngay với A Sinh đây.”
Diệp Linh về phòng khách, lúc này Cố Dạ Cần đúng lúc từ trong phòng bếp đi ra: “Em làm sao vậy?”
Nói rồi Cố Dạ Cẩn nghiêng đầu, cặp con ngươi đen thanh bần kia nhàn nhạt quét tới hướng bên cửa, mấy thím kia thập thò trốn cạnh cửa, trúng phải ánh mắt của anh liền sợ hãi rụt cổ về.
Cố Dạ Cần lại nhìn về phía Diệp Linh: “Mấy người đó đã nói gì với em, nhìn dáng vẻ em như có tâm sự nặng nề vậy.”
“A Sinh, có một việc tôi muốn nhờ anh.”
“Nói đi.”
“Ngày hôm qua cô nàng béo Vương Ny Nhi thích anh kia anh còn nhớ rõ không, anh trai của cô ta Vương Hạo bắt một cô gái đi rồi, hiện tại đang lúc dâu sôi lửa bỏng, cho nên… cho nên anh có thể đồng ý… hẹn hò với Vương Ny Nhi đó, tìm hiểu ra dấu vết của cô gái kia không?” Diệp Linh dè dặt nhìn Có Dạ Cần.
Có Dạ Cần liền chau mi tâm anh khí lại, khuôn mặt tuấn tú “xoát” cái liền lạnh xuống, dâng lên một tầng sương lạnh: “Em nói cái gì? Em nói lại lần nữa!”
Diệp Linh vẫn là lần đầu tiên thấy anh nỗi giận, thật đáng sợ: “Tôi… tôi vừa nói rất nhiều câu, anh muốn nghe câu nào?”
“..
Eml” Cố Dạ Cần sắp bị tức chết rồi, cô dĩ nhiên vì người khác mà để anh đi hẹn hò với Vương Ny Nhi kia?
Anh Cố Dạ Cần cho tới bây giờ chưa từng bán sắc cứu mình, cô thực gan to mà!
“Đừng có mơ! Tôi sẽ không đi!” Cố Dạ Cần từ chối ngay, anh cầm chìa khóa xe của mình rời cửa.
Anh không thể ở tiếp nữa, bằng không anh sẽ không khống chế được mình, anh thật sự muốn nghiêm khắc dạy dỗ vật nhỏ không có lương tâm này một trận.
“A Sinh!” Diệp Linh nhanh chóng kéo lại ống tay áo của anh.
Cố Dạ Cẩn dừng bước, anh cụp mắt nhìn ngón tay mảnh khảnh đang cuộn lại của cô, ánh mắt lại rơi trên khuôn mặt nhỏ ấy: “Tôi sẽ không đi.”
“Nhưng, anh không đi, chúng tôi cũng không biết Tiểu Phương ở đâu…”
“Tiểu Phương là ai, tôi không biết.” Cố Dạ Cần phát động môi mỏng, lộ ra đạm mạc cùng lạnh lẽo trong xương.
Kỳ thực trong lòng Diệp Linh cũng rất khó chịu, cô mới không muốn để Cố Dạ Cần hẹn hò với Vương Ny Nhi đâu, thế nhưng…
“A Sinh, chúng ta không thể đối nhân xử thế như vậy, làm người cần phải có chút tình đúng không?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...