Cô Dạ Cân nhìn Diệp Linh bên trong theo dõi, Diệp Linh xõa tung mái tóc quăn màu trà, ánh đèn vàng tỏa mềm ngũ quan cô, cô cúi mặt xoa xoa cái bụng hơi nhô ra của mình, gương mặt đã tẩy đi lớp phấn son, dung mạo qua năm tháng tĩnh lặng giống như khối nam châm khiến người ta không dời mắt ni.
Cố Dạ Cần vươn tay, ngón tay thon dài cách màn hình rơi vào khuôn mặt nhỏ của cô, gian khổ đi qua đổi lại cuộc sống yên tĩnh như vậy, tuy vẫn có tiếc nuối như cũ, nhưng đã tốt đẹp đến mức làm anh cảm thấy mình đang nằm mộng.
Lúc này Diệp Linh lại bắt đầu ở trên người xoa xoa trét trét.:ang 5 Yết hàu Cố Dạ Cần cuộn một vòng, cô đã mang thai một chút cũng không mập, tứ chỉ tinh tế, vóc người yêu điệu, thậm chí da thịt đây càng thêm trắng nõn so với trước đây, hiện tại sau khi tắm rửa thơm tho cô lại bắt đầu dưỡng da, viền mắt Có Dạ Cần liền bị kích đỏ.
Trong khoảng thời gian này xảy ra quá nhiều chuyện, hơn nữa do nguyên nhân cơ thể anh, anh đã thật lâu không nghĩ tới phương diện kia rồi.
Hiện tại mỹ sắc trước mắt, còn là người anh mến yêu, anh chỉ cảm thấy xuân tâm xoay động.
Hiện tại Có Dạ Cần hận không thể mở cửa xe xông vào bên trong, đưa cô và bé con đêu kéo vào trong ngực mình, hung hăng ôm lấy.
Thế nhưng, anh không thẻ.
Bây giờ cuộc sống quá mức tốt đẹp, giống như một giấc mộng, anh phải sợ bản thân sẽ đích thân đánh nát giấc mộng này.
Diệp Linh ngủ một giấc ngon lành sau đó tỉnh lại, cô mở cổng ra, mấy thím hàng xóm nhanh chóng vây quanh.
“Em gái, hôm qua A Sinh vừa cao vừa đẹp trai là chồng em sao?”
*A Sinh là bố của con em hảiI?”
“Chông em thực sự là tuân tú lịch sự, ngàn dặm mới tìm được một đó.”
Diệp Linh đã biết, đám nhóc con đó thực sự đi quảng cáo khắp ngõ ngách rồi!
“Không phải, anh ấy không phải chồng em.” Diệp Linh nhanh chóng xua tay phủ nhận.
“Em gái, em cũng đừng xấu hổ, đêm qua xe chồng em vẫn dừng ở bên ngoài, ngừng suốt cả đêm, sáng sớm hôm nay mới đi.”
Cái gì?
Tối hôm qua anh không hề rời đi, một mực ở ngoài cửa?
Diệp Linh liền cảm thấy… người tài xế này quá chuyên nghiệp rồi đó!?
“Anh ấy thật sự không phải chồng em, em không lừa các chị!” Diệp Linh nghiêm túc nói.
“Thật à?” Máy thím nhanh chóng hai mắt sáng ngời, còn hưng phấn hơn ban nãy.
“Thật mà.”
“Vậy thì tốt quá! Em gái, A Sinh có vợ chưa, hay có bạn gái chưa? Cậu ta hiện tại mấy tuổi, nhà ở đâu, bố mẹ làm nghề gì?” Mấy thím liên hoàn đặt câu hỏi.
Hàng mi như lông vũ của Diệp Linh run lên, cô sao lại nghe được mùi… cầu hôn thế nhỉ: “Mấy chị, các chị… có ý gì?”
“Là như vậy, nhà chị có một đứa con gái, 22 tuổi, đang tuổi xuân mơm mởn luôn, chẳng những xinh đẹp, còn học cực giỏi, chị thấy rất xứng với A Sinh.”
“Nhà chị có một đứaem gái, bởi vì quá khó tính nên còn ê chỏng trơ đó, năm nay 30 rồi, song em gái chị tuy tuổi có hơi lớn, nhưng rất giàu có, trong nhà còn có một tòa nhà lớn, bọn chị muốn để A Sinh ở rể, như vậy cậu ta cả đời cũng không cần phấn đấu, ăn mặc không lo.”
“Mấy người đừng tranh nhau nữa, để tôi tới, con gái nhà chị…”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...