Con gái Hà gia…
Tiêu Tứ chưa tỉnh hồn nhìn Tô Tiểu Đường trước mắt, hình ảnh trong trí nhớ hắn từ từ cùng cô bé trước mắt chồng chất vào nhau.
Đêm hôm 86 trời tối trăng mờ, con gái Hà gia xông tới giao thủ với hắn, sau đó cầm một cây bút máy hung hăng cắm vào mắt phải của hắn.
Từ đó về sau mắt phải của hắn liền mù, biến thành chột một mắt.
Đêm hôm đó hắn dường như nhìn thấy cặp mắt kia của con gái Hà gia, ánh trăng lờ mờ xuyên thấu qua rèm cửa sổ độ tiên đên, cô mặt mày như tuyêt, mắt ngọc mày ngài không đủ để hình dung tuyệt lệ cùng lãnh diễm của cô lúc ấy.
Con gái Hà gia từ từ trùng điệp vào Tô Tiểu Đường trước mắt.
“Vậy mà là mày! Mày chính là con gái Hà Gia tao vẫn luôn tìm kiếm!” Tiêu Tứ cả kinh nói.
Hắn vạn lần không ngờ người mình một mực tìm kiếm đang ở bên người hắn, cô chính là Tô Tiểu Đường!
Tô Tiểu Đường cười nhạt: “Tiêu Tứ, mày rốt cục nhận ra tao, không sai, tao chính là con gái của Hà Gia Hà Băng.”
Tô Tiểu Đường chính là Hà Băng.
Hà Băng chính là Tô Tiểu Đường.
“Được lắm, Tiêu Thành vậy mà len lén nuôi dưỡng mày ở bên người, tao đã nói thằng Tiêu Thành đó có chuyện, tao nhất định phải nói cho lão gia tử, để lão gia tử đốt Tiêu Thành thành tro.” Tiêu Tứ dường như chộp được một nhược điểm lớn, vui vẻ muốn nhảy cởn.
Tô Tiểu Đường cười lạnh một tiếng: “Chỉ sợ mày không có cơ hội này rồi, kiếp sau đi!”
Tiêu Tứ khinh miệt nhìn Tô Tiểu Đường, luận về thân thủ, hắn còn chưa đặt cô vào mắt: “Tô Tiểu Đường, mày là muôn báo thù cho bô mày? Tao thây mày là tự tìm đường chết.”
Tô Tiểu Đường cắn dao vào trong miệng, sau đó giơ tay lên búi cao mái tóc dài đen nhánh, con dao này dính máu của bó, hiện tại cô phải dùng chính con dao tay đâm vào kẻ thù.
“ Kết quả ai chết vào tay ai, chúng ta thử một lần sẽ biết.”
Tô Tiểu Đường và Tiêu Tứ xông vào đánh nhau.
Tô Tiểu Đường từ nhỏ đã theo bố, thân thủ rất tốt, thế nhưng ở trước mặt Tiêu Tứ chuyên liễm máu trên lưỡi dao, cô không địch lại.
Song Tô Tiểu Đường vô cùng Linh hoạt, năng lực ứng biên rât mạnh, trong chốc lát đã để Tiêu Tứ cũng không bắt được cô.
Tiêu Tứ nóng ruột, từ lúc biết Tô Tiểu Đường chính là con gái Hà gia hắn càng thêm ngứa lòng khó nhịn, phải biết rằng cây bút máy kia của Tô Tiểu Đường còn được hắn cất giấu, con gái Hà gia có thể khiến hắn nhớ nhung hồi lâu, hiện tại người đang ở trước mặt, hắn được như mong muốn, nhất định phải… chơi chết cô!
Tiêu Tứ tự tay: “xoát” một cái rút vật sắt bên hông, hắn trực tiếp đâm vật sắt vào trong vai phải Tô Tiểu Đường.
Tô Tiểu Đường trắng bệch mặt, máu nóng hỗi từ trên vai chảy ra.
“Tô Tiêu Đường, mày đừng giãy giụa nữa, mày thua rồi ha ha ha.” Tiêu Tứ hiện tại luyến tiếc giết chết Tô Tiểu Đường, hắn càn rỡ cười to nói.
Tô Tiểu Đường nhìn Tiêu Tứ, lộ ra nụ cười nhạt, cô nói: “Phải không?”
Tiêu Tứ sửng sốt một chút, lúc này hắn chỉ thấy Tô Tiểu Đường vọt tới, cô nhanh chóng vọt đến trước mặt hắn.
Lúc đầu vật sắt trong tay hắn đâm trúng vai cô, cô có thể lựa chọn Iui lại rút ra, thế nhưng cô không làm..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...