Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban


“Tới sờ, sờ ở đây nè, thế nào, có phải tôi lớn hơn em một chút đúng không?”
Tiêu Thành ấn tay cô lên trên ngực mình.

Tô Tiểu Đường tránh vài lần, nhưng tránh không được, người đàn ông này một thân cơ bắp, mạnh đến đáng sợ, lại còn rất hoang dã.

Dù sao chỉ mới 19 tuổi, Tô Tiểu Đường cũng nhớ tới hoàn cảnh của mình, bố không còn, mẹ đã sớm bỏ đi, cô thành cô nhi, còn bị tên khôn Tiêu Thành này bắt nạt, hôn hít sờ soạng không nói, còn nhục nhã cô.

Tô Tiểu Đường cắn răng lên đôi môi đỏ mọng, đôi mắt bỗng nhiên có chút đỏ.

Cô làm sao vậy?
Tiêu Thành khựng lại, anh cảm thấy con gái thực sự là một sinh vật thần kỳ, nước mắt nói đến là đến ngay.

Khuôn mặt trứng ngỗng lớn chừng bàn tay đang ở trước mắt, khó khăn lắm mới lón được đôi chút, trong thanh thuần lộ ra vài phần cắm ky, hiện tại cô tựa vào trong ngực anh, hai người rất ái muội, hơi thở đều quấn quanh nhau.


Anh ngửi được hương thơm trên người cô, là mùi trẻ con chưa dứt sữa, rât dễ ngửi.

Tiêu Thành đột nhiên nghĩ tới cô so với em gái Linh Linh của anh còn nhỏ hơn vài tuổi, anh lại thực sự biến thành gã khốn bắt nạt bé gái.

Tiêu Thành nhanh chóng buông lỏng cô ra, chính mình ngồi dậy.

Bầu không khí có chút xấu hổ, Tiêu Thành dứt khoát cầm lấy quần áo của mình, đi ra cửa, đương nhiên trước khi đi anh vẫn không quên đe dọa uy hiếp nói: “Quản tốt cái miệng của em, đàng hoàng cho tôi một chút”
Anh là chỉ chuyện Diệp Linh.

Tô Tiểu Đường đặc biệt tức giận, cô câm lây gôi dùng sức đập vê phía Tiêu Thành.

Đáng tiếc Tiêu Thành ra cửa rồi, gối chỉ đập trúng ván cửa.

Diệp Linh một mực chờ đợi điện thoại của anh trai, thế nhưng điện thoại rất an tĩnh, anh trai cũng không gọi điện thoại qua đây.


Hạ Tịch Quán tới rồi, kiểm tra một chút thân thể cho Diệp Linh, sau đó đột nhiên truyền một phong thư: “Linh Linh, đây là xế chiều hôm nay có người đặt trên bàn làm việc của tớ, là gửi cho cậu đó.”
Trái tim Diệp Linh căng thẳng, cô nhanh chóng nhận lấy phong thư, trên phong thư có bốn chữ lớn rồng bay phượng múa — Linh Linh thân yêu.

Đây là chữ viết của anh trai.

Là anh trai gửi cho cô.

Diệp Linh bóc thư ra, trong phong thư có gì đó rớt ra, là một tắm… vé máy bay.

Trong phong thư còn kèm một hàng chữ nhỏ — kết thúc quá khứ, đi với anh.

Hàng mi như lông vũ của Diệp Linh run rấy, cô hiểu, anh trai lần này trở về là muôn mang cô rời đi.

Hạ Tịch Quán khóa trái cửa phòng bệnh, cô ngồi bên người Diệp Linh, nhỏ giọng nói: “Linh Linh, tớ thấy nét chữ này hết sức quen mắt, có phải anh Diệp đã trở về rồi không?”
Diệp Linh gật đầu: “Ừ, anh trai tớ đã trở về, Tiêu Thành chính là anh trai tớ.”
Hạ Tịch Quán nhìn một chút hàng chữ nhỏ kia: “Linh Linh, anh Diệp muốn dẫn cậu đi, cậu định thế nào, thực sự cùng anh trai đi sao, nếu như cậu đi, Cố Dạ Cần thì sao, cậu muốn bỏ rơi anh ta sao?”
Diệp Linh thất thần lắc đầu: “Tớ cũng không biết…”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui