Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban


“Không phải là em, là Cố Dạ Cần.” Diệp Linh nhàn nhạt cắt đứt Phạm Tư Minh.

Phạm Tư Minh bị kiềm hãm, lúc này anh ta cảm giác trên người Diệp Linh rất lạnh, lạnh không chút nhiệt độ, giống như khối băng, anh ta nhanh chóng cài nút cúc áo khoác, bao chặt Diệp Linh lại: “Không sao Linh Linh, tất cả đều quá khứ, em và Cố Dạ Cần đều là quá khứ.”
Diệp Linh không nói chuyện, cô chỉ là hoảng hốt vài giây, đúng vậy, quá khứ rồi.

Cô và Cố Dạ Cần đã là quá khứ.

Lúc này bố Phạm đi lên trước: “Linh Linh, chúng ta đi thôi, rời khỏi nơi này.”
Diệp Linh gật 49W /WMĐME- = ÿ “Thái thái, cô không thể đi, tiên sinh vào bệnh viện còn không biết tình huống ra sao, cô đi thế nào được?” Người làm nữ còn muốn ngăn cản.

Thế nhưng bố Phạm đã mang bảo vệ đến nhanh chóng tiến lên, trực tiếp đẩy người làm nữ lui về phía sau.

Cô Dạ Cân trọng thương, chính là thời cơ tốt nhất để Phạm gia mang người đi.


“Linh Linh, chúng ta đi.” Phạm Tư Minh mang theo Diệp Linh rời đỉ.

.

truyện ngôn tình
Bảo vệ kéo ra cửa sau xe, Diệp Linh đứng lặng ở trên cỏ, cuối cùng cô quay đầu, nhìn thoáng qua căn biệt thự này, cô ở trong lòng nhẹ giọng nói — tạm biệt… không gặp lại.

Diệp Linh được mang về Phạm gia, bố Phạm nói: “Linh Linh, lúc đầu Cố Dạ Cần muốn đưa Cố Lão gia tử và Ôn Lam đến nước ngoài, thế nhưng Cố Dạ Cần đột nhiên trọng thương nhập viện, nên Cô lão gia tử và Ôn Lam giữa đường đã trở về, hiện tại cũng đã ở trong bệnh viện.”
Phạm Tư Minh đưa đến một chén trà nóng, Diệp Linh ôm cái chén, để nhiệt độ truyền lại đến trên tay cô, cô đại khái có thể đoán được Cố Dạ Cần đã đưa Cố Lão gia tử và Ôn Lam đi là vì cô, thế nhưng, cô không hề cảm động chút nào.

Làm con trai Cố gia, biết rõ trên tay Cố lão gia tử dính máu Diệp gia, anh vẫn lựa chọn bảo toàn Cố gia, vậy làm con gái Diệp gia, cô làm sao có thể để cho những kẻ này một kẻ lại một kẻ chạy mắt?
Khoản nợ bọn họ thiếu, cô bắt đầu đến đòi rồi.

Diệp Linh nhìn vê phía Bộ Phạm: “Lúc trước bác nói trong tay nắm giữ manh mối tai nạn xe của bố mẹ tôi, những manh mối này có thể đưa Cố Lão gia tử vào ngục giam không?”

Bố Phạm đưa một hồ sơ niêm phong cho Diệp Linh, vô cùng đáng tiếc lắc đầu: “Linh Linh, đã cách nhiều năm, cộng thêm thân phận đặc thù của bố và mẹ con, muốn trực tiếp đưa Cố Lão gia tử vào ngục giam dựa vào những thứ này còn chưa đủ.”
Diệp Linh đột nhiên có chút đau đầu, cô nhanh chóng nhắm mắt lại, lấy tay xoa đầu.

Phạm Tư Minh đã nhận ra Diệp Linh khác thường, nhanh chóng lo lăng quan tâm hỏi: “Linh Linh, em làm sao vậy?”
Diệp Linh mở mắt ra, có chút mê man: “Vừa rồi chúng ta nói đến chỗ nào?”
“Linh Linh, chúng ta nói đến bằng những chứng cớ này vẫn không thể đưa Cố Lão gia tử vào ngục giam, em làm sao vậy, chúng ta mới vừa nói chuyện em liền quên?” Phạm Tư Minh nghỉ ngờ nói.

Mấy ngày nay Diệp Linh liền phát hiện ra căn bệnh đau đầu của mình, cô biết anh trai chết đã gia tốc bệnh tình của cô.

Cô không còn thời gian.

Cô một khắc cũng không thể đợi.

“Bác Phạm, ngày mai bác cũng đê người loan tin ra ngoài, nói tôi trong tay nắm được chứng cứ có lực trong tay, có thể thuận lợi lật lại bản án cho ta bố mẹ tôi, đồng thời bác để luật sư chính thức khởi tố Cố lão gia tử.” Diệp Linh nÓóI.

“Linh Linh, con có phải có kế hoạch gì hay không?”
Diệp Linh không nói gì..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui