Tiểu Thiến hai mắt sáng ngời, cả người như giật được giải thưởng lớn 100 triệu: “Tiên sinh, như vậy… như vậy không tốt đâu…”
Cái này phát triên cũng quá nhanh, tiên sinh lại muốn… muốn cô mặc chế phục tình thú cho ông xem, cái này… xấu hỗ quá đi mắt.
Lệ Quân Mặc là một người đàn ông rất nghiêm túc, đổi thành trước đây, ông vạn lần không ngờ chính mình sẽ dính dán đến hai chữ “tình thú” này.
Thế nhưng, Đặng tường kia nói là, bà thường mặc đồ tình thú cho hắn xem, trước đây Đặng tường là chủ nhân của bà, hiện tại ông là chủ nhân của bà, ông cũng phải nhìn, ông cũng phải nhìn bà mặc chế phục tình phục làm ông vui lòng.
“Cô làm theo là được, đưa chế phục đến phòng Lâm Thủy Dao, để cô ấy thay xong sau đên phòng tôi tới tìm tôi.
Lệ Quân Mặc phân phó nói.
Tiểu Thiến toàn bộ cứng đờ, cái… cái gì, chế phục tình thú này không phải cho cô ta mặc sao?
Tiểu Thiến đã biết, từ đầu đến cuối cô ta đều tự mình đa tình, Lệ Quân Mặc là muốn xem Lâm Thủy Dao mặc chế phục tình thú!
Tiểu Thiến trong nháy mắt từ thiên đường ngã vào trong địa ngục, cô ta cứng đờ không hề động.
Lúc này ánh mắt lạnh buốt của Lệ Quân Mặc quét qua Tiểu Thiến, da đầu Tiểu Thiến tê rần, nhanh chóng nói: Vâng, tiên sinh.
nhún Bà xoay người đi ra.
Lâm Thủy Dao cũng trở về trong phòng mình, trái tim của bà vẫn không còn cách nào bình tĩnh, đầy đầu đều nghĩ đến Lệ Quân Mặc bây giờ đang làm cái gì?
Tiêu Thiên đi theo ông vào phòng, ông là một người đàn ông bình thường, đối mặt với cúp E, trẻ đẹp, nói năng lại ỏn ỏn ẻn ẻn như Tiểu Thiến, có thể sẽ không cầm lòng được, làm ra chuyện củi khô lửa bốc gì đó không?
Lâm Thủy Dao có chút nôn nóng bắt an, bà không khống chế được bước chân của mình, chạy đến bên ngoài, bà muốn đi tìm Lệ Quân Mặc!
Vừa mới mở ra cửa phòng, một người đã ra, Tiểu Thiến vừa lúc đi ra ngoài.
“Lâm Thủy Dao, đây là đồ mà tiên sinh bảo tôi giao cho cô.” Tiểu Thiến nhét một vật vào trong tay Lâm Thủy Dao.
Lâm Thủy Dao vừa nhìn, là hai món đồ có chât vải thật mỏng, ren sexy, vừa nhìn đã biết là kiểu đồ tình thú.
Lâm Thủy Dao sợ ngây người, bà khiếp sợ nhìn Tiểu Thiến: “Đây là Lệ Quân Mặc bảo cô đưa tới?”
Thật sự là Lệ Quân Mặc sao?
Thật sự là Lệ Quân Mặc mà bà biết sao?
Tâm tình Tiểu Thiến rất không tốt: “Đúng vậy, là tiên sinh bảo tôi đưa tới, tiên sinh bảo cô mặc xong phải đến phòng của anh ấy.”
*“…” Lâm Thủy Dao lại không ngốc, bây giờ là buổi tối, bà mặc kiểu váy áo này đến phòng ông, giữa nam nữ trưởng thành nhất định sẽ phát sinh một vài chuyện.
“Lâm Thủy Dao, tiên sinh chỉ là ham muốn mới mẻ, nên mới cho cô đi tìm anh ấy, cô ngàn vạn lần đừng tự mình đa tình, miên man suy nghĩ, đừng tưởng rằng mình lớn lên giống một con hồ ly tinh, là có thể bò lên trên long sàng của tiên sinh, làm nữ chủ nhân của nơi này.” Tiểu Thiến âm dương quái khí nói rằng.
Lâm Thủy Dao vốn cũng không tính cùng so đo với Tiểu Thiến, bà là một người làm việc lớn, Tiểu Thiến căn bản là không lọt nổi mắt xanh của bà.
Thế nhưng nghe được những lời này, Lâm Thủy Dao nhếch đôi môi đỏ mọng: “Sao tôi nghe thấy được mùi chua thối gắt mũi thế nhỉ?”
Mùi chua gắt mũi?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...