Lệ Quân Mặc ngắng đầu, chỉ thấy một gã trung niên bụng phệ giang hai cánh 1 tay chạy như bay đên Lâm Thủy Dao, tiếng “bảo bối” này dĩ nhiên cũng là gọi Lâm Thủy Dao.
Lệ Quân Mặc đột nhiên nheo lại cặp mắt đan phượng, ông biết gã dầu mỡ này, từng qua lại trên phương diện làm ăn, tên là Đặng Tường.
Đặng gia trước kia là vương huân quý tộc, nhưng đến thế hệ của Đặng Tường liền hạ bệ, Đặng Tường này thích ăn chơi đàn đúm, trầm mê mỹ sắc, dưới hai mắt gã ta có rất quằng thâm rất đậm, vừa nhìn đã biết hay “thức đêm.
Bản thân quằng mắt đen không làm sai cái gì, thế nhưng Đặng Tường cực lực quảng bá cái quầng thâm của mình, cho người ta cảm giác rất đen tối.
Đặng Tường này lẽ nào chính: là…
chồng bà?
Bà mới vừa nói bà đã kết hôn rồi, lẽ nào chính là cùng tên Đặng Tường này kết hôn?
Đặng Tường vui vẻ vọt tới, muốn cho Lâm Thủy Dao một cái ôm lớn, Lâm Thủy Dao đứng yên không hề nhúc nhích, đợi khi Đặng Tường xông đến, bà nhanh chóng né sang bên cạnh một cái.
Lần này Đặng Tường không kịp phanh lại, trực tiếp xông về phía trước, thiếu chút nữa ngã sõng soài.
Thủ hạ bên người tay mắt lanh lẹ kéo lại Đặng Tường, Đặng Tường rất xấu à!
hô, hung hăng trợn mất liêc thủ hạ, sau đó xoay người, cười híp mắt nhìn về phía Lâm Thủy Dao, có chút cưng chiều nói: “Dao Dao bảo bối à, em lại nghịch rồi.”
Lâm Thủy Dao nhìn Đặng Tường, cười cười không nói chuyện.
“Ói, đây không phải là Lệ tổng sao?”
Lúc này Đặng Tường thấy được Lệ Quân Mặc, hai mắt hắn sáng ngời: “Lệ tổng, hạnh ngộ hạnh ngộ.”
Lệ Quân Mặc nỗi bật đứng nghiêm, ông nhàn nhạt liếc mắt nhìn Đặng Tường, hờ hững câu môi: “Đặng tổng, vị này là?”
“Ha ha ha, Lệ tổng, tôi chính thức giới thiệu cho anh một chút, vị này chính là vợ hiên của tôi Lâm Thủy Dao.” Đặng Tường vô cùng kiêu ngạo nói.
Tài xế bên người Lệ Quân Mặc “ấy”
một tiếng, quả thực mù luôn rồi – một đóa hoa tươi sao lại cắm trên bãi phân trâu thế này.
Ánh mắt Lệ Quân Mặc chậm rãi trầm xuống, bà thực sự gả cho Đặng Tường này ư?
Bà mù rồi hả?
“Lệ tổng, không gạt anh đâu, hôm nay tôi mang theo nàng vợ nhỏ Dao Dao qua đây là tới tham gia hôn lễ con gái nuôi của tôi đó, không biết Lệ tổng là?”
Lệ Quân Mặc câu môi, tiếng nói thấp thuần đạm mạc nói: “Vậy thì thật là ằ đúng dịp, tôi tới tham gia hôn lê của con gái tôi.”
— Mỗi ngày một câu chuyện nhỏ của Lục Liễu — Quà sinh nhật 20 tuổi của Lục Tư IIUOG: Lục Tư Tước 20 tuổi, Liễu Anh Lạc cùng anh đón sinh nhật đầu tiên, thế nhưng, Liễu Anh Lạc chậm chạp không lấy ra quà sinh nhật tặng ông.
Lục Tư Tước chờ mãi chờ mãi, buổi tối lái xe đưa bà về nhà, cũng chưa nhận được quà sinh nhật của bà.
Lục Tư Tước về tới biệt thự của mình, ném chìa khóa xe, vào phòng của mình, lúc này điện thoại “ding” một ề tiêng, Liêu Anh Lạc gửi tin nhắn tới.
Phía trên rất giản – Ding, quà sinh nhật tới rồi, mời kiểm tra và nhận.
Phía dưới tin nhắn bổ xung một đoạn video..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...